Đi theo cô ta là một người phụ nữ với khuôn mặt lạnh lùng, Kỷ Thiên Minh nói cô ấy đi theo để chăm sóc cô ta, nhưng cô ta lại có cảm giác giống như bị giám sát hơn.
Đến mức cô ta vào nhà vệ sinh cô ấy cũng đi theo sau, Kỷ Thiên Minh giải thích rằng sợ cô ta sẽ ngất xỉu trong nhà vệ sinh nên để cô ấy đi theo.
Ngay khi họ bước vào cửa kiểm tra an ninh, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên sau lưng họ.
— “Kỷ Nguyệt Trâm…
Có người đang gọi tên cô ta, theo bản năng cô ta quay đầu lại Bên ngoài có rất hiều người, cô ta tìm rất lâu nhưng lại tìm không thấy người đang gọi tên mình.
Lúc này Kỷ Thiên Minh đến bên cạnh nắm tay cô ta nói: “Đến lúc đi lên máy bay rồi.”
“Kỷ Thiên Minh, hình như có ai đó đang gọi em.”
“Chỉ là ảo giác thôi, em bị thương ở đầu ảnh hưởng đến não, nên gặp phải ảo giác là bình thường. “
Anh ta kéo cô ta qua cửa kiểm tra an ninh, cô ta nhìn vào đám đông một lần nữa, nhưng không thể nhìn thấy gì nữa.
Cô ta lên máy bay, vì vừa mới uống nên đầu có chút choáng váng.
Cảm giác vẫn luôn có người liên tục gọi tên cô ta.
Nhưng cô ta không biết đó là ai.
Đến đêm bọn họ mới trở về Đà Nẵng, Kỷ Thiên Minh vội vàng thu xếp thủ tục nhập viện cho cô ta rồi rời đi xử lý công việc Ngày hôm sau.
Ở nhà họ Cố, sau khi Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh vừa tỉnh dậy, nghe thấy người giúp việc báo lại Kỷ Thiên Minh đến.
Hứa Trúc Linh ngạc nhiên, bọn họ không có tiếp xúc nhiều với Kỷ Thiên Minh, không biết có chuyện gì mà hôm nay anh ta lại tới cửa.
“Có vẻ là như có chuyện.”
Cố Thành Trung nhàn nhạt nói, như đã nhận ra điều gì đó.
Vừa vào cửa Kỷ Thiên Minh cũng không dài dòng, trực tiếp nói.
“Nửa tháng sau, tôi sẽ kết hôn với Kỷ Nguyệt Trâm. Hy vọng hai người sẽ đến dự và chúc phúc cho chúng tôi.”
“Cái gì?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Hứa Trúc Linh sững sờ, định nói lời từ chối, nhưng Cố Thành Trung đã nắm chặt tay cô và ngăn cô lại. .
Anh nhướng mày nhìn Kỷ Thiên Minh nói: ‘Có chuyện gì vậy? Kỷ Nguyệt Trâm đồng ý không?”
“Kỷ Nguyệt Trâm, cô ấy bị mất trí nhớ. Từ giờ trở đi, cô ấy không phải là em gái cùng cha khác mẹ của tôi, mà là con do mẹ tồi nhận nuôi. Tôi và cô ấy không có quan hệ huyết thống, giấy chứng nhận làm con nuôi tôi đã chuẩn bị xong. Hai người cứ coi như không biết gì hết, vẫn là bạn thân nhất của cô ấy, chỉ cần xuất hiện tại đám cưới, chúc phúc cho chúng tôi là được. ˆ Kỷ Thiên Minh gắn từng chữ nói, chuyện này anh ta không cần người khác cho ý kiến, mà thông báo tới mọi người.
“Cho nên, là anh lừa Kỷ Nguyệt Trâm tất cả những chuyện này sao?”
Hứa Trúc Linh thật sự không nhịn được nhắc nhở.
Nếu Kỷ Nguyệt Trâm nhớ lại, biết được tất cả mọi người đang nói dối cô †a, tự dưng lại ở cùng anh trai, không biết cô ta sẽ suy sụp như thế nào?
Kỷ Thiên Minh nghe xong, ánh mắt anh ta lập tức trở nên dữ tợn, trừng Hứa Trúc Linh, khiến cô hoảng sợ.