Kỷ Thiên Minh cau mày, tại sao anh ta lại lấy Kỷ Nguyệt Trâm ra giao dịch?
Dựa vào thân phận gì?
“Anh đang đùa tôi sao? Cô ấy chưa bao giờ thuộc về anh.”
“Vậy thì tại sao cậu lại sợ cô ấy nhìn thấy tôi? Anh sợ… cô ấy phân rõ tình cảm đối với anh là gì, phải không?”
Kỷ Thiên Minh nghe thấy lời này, sắc mặt trở nên âm trầm, nắm đấm vô thức siết chặt, thực sự muốn tung một cú đấm.
Hai mắt anh ta đầy ủ rũ, trâm thấp khàn khàn gầm lên một tiếng: “Được, anh muốn đổi cái gì.”
“Tôi cần mặt nạ. Tân Nhâm Trành đã rời khỏi chợ đen rồi. Ông ta cũng hứa sẽ rửa tay ở chợ đen và không bao giờ chế mặt nạ nữa. Tôi cần mặt nạ da người, cũng chỉ có chợ đen mới có thể đáp ứng cho tôi.”
“Anh cũng cần mặt nạ da người sao?”
“Đừng quan tâm về việc tôi dùng làm gì, chỉ cần giao cho tôi. Bây giờ tôi rất cần nó. Nếu như anh có thể đưa nó cho tôi trong vòng một tuần, tôi hứa với anh sẽ không tìm Kỷ Nguyệt Trâm nữa.”
“Từ nay, tôi sẽ không rời Malton một bước, tôi sẽ chết trong quân đội.”
William nói một cách chắc chắn và mạnh mẽ.
Mặc dù, anh ta đã từng bị bạn thân gây tổn thương, không còn tin vào lòng người.
Nhưng chính anh em Neil đã kéo anh ta ra khỏi bóng tối đưa ra ngoài ánh sáng, giúp anh ta trải qua những năm tháng tăm tối nhất.
Anh ta nợ anh em Neil quá nhiều, anh ta không muốn .Jenny mất đi người anh trai sớm như vậy.
Nếu Charlotte mất anh trai, cô ấy sẽ sống như thế nào?
Sẽ không còn anh trai bảo vệ cô ấy nữa, nếu cô ấy bị bắt nạt thì sao?
Anh ta làm không được.
Mặt nạ da người rất khó kiếm. Cả đời Tân Nhâm Thành cũng không tạo ra nhiều, vật liệu cũng như kỹ thuật thủ công rất khắt khe.
Chỉ có Kỷ Thiên Minh có thể giúp anh ta làm điều đó.
Nhưng… họ phải không là bạn, thậm chí là kẻ thù, anh ta sẽ không vô duyên vô Cớ giúp.
Anh ta chỉ có thể đánh cược một phen, dùng Kỷ Nguyệt Trâm, cược rằng kỷ Thiên Minh không dám để anh ta gặp Kỷ Nguyệt Trâm.
Những lời William nói làm cho lòng anh ta nổi sóng, anh phải thừa nhận rằng lòng anh ta đã lung lay.
Nếu rắc rối này có thể được giải quyết hoàn toàn, phải trả cái giá đắt nhất cũng đáng.
“Anh nói thật chứ?”
“Nếu tôi vi phạm, anh cứ giết tôi.”
“Được, tôi sẽ tin tưởng anh. Chỉ là tôi không ngờ anh lại từ bỏ cô ấy dễ dàng như vậy. Tôi còn tưởng rằng anh yêu cô ấy đến chết đi sống lại, anh…thật là đạo đức giả.”
Kỷ Thiên Minh cười nhạo nói.
William mím môi, sắc mặt tái nhợt.
Anh ta không phản bác, anh ta thực sự ích kỷ, dùng cô ta đánh cược để cứu người khác.
Giống như một giao dịch, được niêm yết giá rõ ràng, đem cô ta ra giao dịch.