Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2969



Chương 2969

“Vâng ạ….. Nhưng mà mẹ ơi, lân này là con sai rồi, một khi con đánh người ta trước thì chính là lỗi của con, con không nên đánh nhau mới đúng.”

“Ừm, Cố Hy thật ngoan, nhận ra được lỗi sai của mình là rất tốt. Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây con?”

“Phải nói xin lỗi ạ….. Nhưng mà…

Cậu bé không muốn, thật sự không muốn phải nói xin lỗi với người đã tổn thương đến mình.

Cậu bé có chút không được tự nhiên, do dự chưa quyết định được.

Hứa Trúc Linh tiếp tục nói: “Nam tử hán đại trượng phu, nếu ý thức được lỗi sai của mình, vậy thì tại sao lại không chịu trách nhiệm, con quên mất bố đã dạy con như thế nào rồi sao?”

Cậu bé nghe vậy, do dự thật lâu mới đi đến trước mặt hai cậu bé kia, nói: “Rất xin lỗi, là do em đánh các anh trước, em sai rồi.”

Hứa Trúc Linh thấy thế cảm thấy rất được an ủi, cô bước tới và nắm thật chặt bàn tay nhỏ của cậu bé.

Sau đó cô đứng dậy, nhìn thẳng vào người đàn ông cao lớn trước mắt, sắc mặt nháy mắt trở nên lạnh lùng.

“Tiền thuốc men và tiên bồi thường thiệt hại tỉnh thân cho các con nhà anh, chúng tôi sẽ dựa theo thương tích mà bồi thường. Tôi cũng sẽ nghiêm khắc quản thúc con trai của tôi, vậy nên tôi mong rằng nhà các anh cũng sẽ quản lý cho tốt con mình. Tôi tin rằng trẻ con sẽ không thể tự mình nói năng càn quấy như thế, phần lớn trường hợp sẽ là do mưa dầm thấm lâu, nghe nhiều thì nhớ.

Từ trước đến giờ tôi vẫn luôn công khai với bên ngoài việc đứa trẻ không phải con ruột của tôi, nhưng tôi vẫn luôn đối xử công bằng với nó.”

“Trường hợp con nhà các anh còn công khai nói những lời như thế này, tôi cũng bảo lưu quyền truy vấn của tôi. Tôi sẽ mời luật sư, sau đó cùng các anh thảo luận về cách giải quyết.”

“Luật sư?” Người đàn ông sửng sốt, thấy vấn đề trước mắt có liên quan đến pháp lý thì có chút sợ hãi: “Người có tiền….. Thích hù dọa người khác thế này quá nhỉ, động một chút là mời luật sư dọa người đúng không?”

“Tốt nhất là anh đừng nói gì nữa.

Cái gì gọi là người có tiền? Anh muốn nhìn thấy thủ đoạn của người có tiền đúng không? Bởi vì tôi biết có những chuyện không liên quan đến mình thì nên gạt nó sang một bên, đặc biệt là những việc như bàn luận chuyện người khác rõ ràng tường tận đâu ra đấy, hoặc đứng trên đỉnh cao của đạo đức mà phán xét người khác.”

Cô lạnh lùng nhìn xung quanh, những lời ác ý vừa rồi vẫn còn văng vẳng bên tai.

Việc này đối với một người lớn trưởng thành còn gây ra thương tổn lớn cỡ nào, huống hồ gì là so với một đứa trẻ chứ?

“Các người có tư cách gì nói tôi? Có một số người thật khó hiểu, tôi luôn nhã nhặn chưa bao giờ bàn luận sau lưng, nhưng các người thì sao, các người vậy mà lại đưa ra những lời phán xét không có căn cứ. Tôi đối xử tốt với các người, ngược lại các người không hề tôn trọng tôi, vậy thì sau này mọi việc cứ tuân theo pháp luật chế tài mà làm.”

“Nếu như, sau này tôi còn nghe thấy những lời bàn tán đặt điều như thế này, vậy thì chúng ta cứ đến tòa mà gặp mặt!”

“Đừng nói với tôi là trẻ con còn nhỏ không hiểu gì cả, chúng không hiểu chẳng lẽ người lớn các người cũng không hiểu sao?”

Hứa Trúc Linh lạnh giọng mà nói, thanh âm rất lớn, vang vọng khắp khuôn viên siêu thị.

Nhóm người ở đấy ngây ra như phông.

Có một số người, bạn mang theo ý tốt đến đối đãi, nhưng đối phương lại dùng ác ý mà phỏng đoán. Không cần phải thử lòng người nhưng cũng không thể không suy xét kỹ càng.

— QUẢNG CÁO —