“Nhóc con tới rồi gả? Mẹ con vừa gọi điện thoại nói chuyện nhà họ Thích đã được giải quyết rồi, cô ta sẽ không bao giờ quấy rầy con nữa, con có thể ờ bên Cố Hy rồi.”
“Vậy… vậy ạ?”
“Sao thế? Không vui sao?”
Cố Thành Trung nhướng mày hỏi, liếc mắt một cái đã nhìn thấu con gái có tâm sự.
“Con nếm thử đi, mẹ con thích nhất là bánh quy việt quất, rất hợp với hồng trà này đấy, hòa quyện rất ngon. Ăn ngọt một chút là có thể áp sự khổ sở trong yết hầu xuống.”
Cô chăm chú lắng nghe, vừa ăn bánh quy vừa uống trà, vốn không muốn khóc, nhưng không biết vì sao ăn xong nước mắt lại không nhịn được mãnh liệt rơi xuống.
Cố Thành Trung cầm khăn giấy dịu dàng lau cho cô, bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu.
“Bạn tốt nhất của con thành như vậy khiến con ngập tràn áy náy, con cảm thấy rất có lỗi với cô ta, phải không?”
“Bố, sao cái gì bố cũng biết thế?”
“Bởi vì bố là bố con, trên đời này ngoài mẹ ra, người phụ nữ bố hiểu nhất có lẽ cũng chỉ là con thôi.”
Cố Thành Trung bất đắc dĩ nói: “Khương Hàn đã điều tra ra chiếc xe gây chuyện hôm đó rồi, buổi sáng xảy ra tai nạn, buổi chiều chiếc xe kia lại xuất hiện trong tình trạng hư hỏng. Cũng không rõ tung tích của tài xế, hơn nữa những camera sát bên đường đều bị hacker xâm nhập, không biết chiếc xe này đến từ đâu.”
“Bọn bố đã tìm được chủ xe rồi, anh †a nói sau khi đi vào trung tâm thương mại một tiếng thì xe đã không thấy đâu nữa, anh ta đã báo cảnh sát. Nếu không phải Thích Uyển Nhi thông đồng với tài xế gây chuyện, vậy rất có thể hôm nay là ngày người đó trộm xe, lúc đi ngang qua các con đường kia thì trùng hợp đụng phải Thích Uyển Nhi.”
“Còn về tất cả camera gắn bên đường cũng không phải do hacker ra tay, mà bị trục trặc đồng loạt, vậy chuyện này vẫn có thể giải thích như vậy, chẳng qua con có tin không thôi?”
“Là do cô ta sắp xếp sao? Sao cô ta lại có bản lĩnh lớn như vậy được chứ?
Hơn nữa, chuyện này rất nguy hiểm, nếu như không kiểm soát được mình tốt, vậy lỡ chết người thì sao… Cố Niệm Noãn vô cùng khiếp sợ, cô không thể tin được vụ tai nạn khiến người ta sợ hãi kia có khả năng là do người khác sắp xếp.
Vậy… cô không thể không nhìn thẳng Thích Uyển Nhi này được, người mà mấy năm nay mình đối xử giống như chị em rốt cuộc ra saol “Đúng vậy, chết thì làm sao đây?
Chỉ có thể giải thích là Thích Uyển Nhi thật sự thích Tiểu Hi nên mới dám liều lĩnh như thế. Nếu lần này thành công, tất nhiên sẽ liều một lần an nhàn suốt đời, không phải sao? Chỉ tiếc, cô ta thất sách rồi, không ngờ mẹ con cũng thật thông minh đấy!”
“Đều là phụ nữ cả, phụ nữ tính toán với nhau như vậy chưa chắc là chuyện tốt. Mẹ con đi theo bố nhiều năm vậy rồi, đương nhiên cũng mưa dầm thấm đất chứ, Thích Uyển Nhi này vẫn còn non lâm.”
“Vậy… tất cả những chuyện này đều là kế hoạch sao? Bố, có phải bố đang lừa con để con cảm thấy bớt áy náy không?”
“Vì sao bố phải gạt con, bố chỉ đang trần thuật sự thật mà mình biết thôi.
Nếu con không tin thì có thể đi hỏi người bạn thân của con một chút đi, xem cô ta cho con đáp án thế nào.”
“Con..” Nghe bố nói vậy, nhất thời cô cũng không có dũng khí đi tìm Thích Uyển Nhi đối chất.
Nếu bây giờ đến hỏi cũng còn ý nghĩa gì nữa chứ, tình cảm của hai người đã không tôn tại nữa rồi.
Chiếc thuyền nhỏ hữu nghị rất nhiều năm, cuối cùng nói trôi là trôi “Cho dù là giả, nhưng giữa con và Cố Hy vẫn cảm giác có chút gì đó, khiến bọn con… Trở nên hơi xa lạ.”