Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em

Chương 334



Chương 334 Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé Trước Tiếp Nghe những gì anh ta nói, tất cả mọi người, ngoại trừ Mộ Diệc Thần đều ngạc nhiên, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Tô Thành Kiệt.

Tô Thành Kiệt không ngờ A Xương sẽ tố cáo ông, trong lòng lo lắng, “Anh đang nói bậy bạ gì đó, tôi hoàn toàn không biết anh!”

Nội dung trò chuyện trong điện thoại di động của ông mỗi ngày đều được dọn dẹp sạch sẽ, khó có thể nói rằng kẻ ngu ngốc như Dương A Xương vẫn còn giữ nó!

Thấy ông ta không nhận, A Xương sốt ruột nói: “Ông không quen biết tôi mà ông đưa tiền cho tôi sao? Mộ Diệc Thần, Tô Thành Kiệt đã làm tất cả mọi thứ. Anh có thể kiểm tra lịch sử chuyển khoản ở ngân hàng thì biết.”

Khi Tô Thành Kiệt nghe được những lời này của A Xương, ông ta gần như bùng nổ vì tức giận, thẹn quá hóa giận nói: “Tôi biết ngay anh là đồ không đáng tin cậy mà!”

A Xương nghe thấy Tô Thành Kiệt mắng mình, tức giận nói: “Tô Thành Kiệt, xem ra ông so với tôi tốt hơn. Tôi bị con chó chết chủ ông kéo xuống nước ngay khi vừa mới xuất hiện, ông thật độc ác!”

Anh ra vì thể hiện rất tốt bên trong trại giam nên được giảm án và được ra tù sớm, nhưng sau khi ra tù, cuộc sống không dễ dàng nên anh ta lại bắt đầu quậy phá.

Cách đây không lâu, Tô Thành Kiệt đã tìm anh ta và hỏi anh ta là có muốn tìm Tô Vũ Đồng để báo thù hay trút giận gì không?

Đương nhiên là anh ta đã nghĩ tới rồi, lúc trước anh ta chỉ làm cho cô hôn mê, rồi nhanh chóng đưa cô đến chỗ Hồ Hạ, một ngón tay cũng chưa chạm vào cô, vậy mà cô lại để anh ta ngồi trong tù lâu như vậy, chỉ cần có cơ hội báo thù, anh ta nhất định sẽ báo thù.

Lúc đầu Tô Thành Kiệt bảo anh ta phá hoại công trường xây dựng văn phòng gì đó, anh ta không biết tại sao, mãi đến đêm lễ khởi công xây dựng văn phòng, ông ta mới đưa cho anh ta hai bao tải nặng để anh ta chôn, lúc đó anh ta mới biết rằng anh ta đã bị lừa.

Sau đó, anh ta cảm thấy thiệt thòi nên bắt đầu tống tiền Tô Thành Kiệt, Tô Thành Kiệt đưa cho anh ta hơn hai trăm vạn như một khoản tiền bịt miệng, ông cho rằng không ai biết gì về chuyện này, rồi từ đó có thể an toàn và ổn định sống cuộc sống giàu sang phú quý, ai ngờ ông ta vẫn rơi vào tay một người lái xe trong đêm.

Vậy mà ông ta còn cho rằng mình bị oan, tên Tô Thành Kiệt khốn khiếp đó bây giờ còn mắng anh ta là không đáng tin, làm gì có cái lẽ đó!

Tô Thành Kiệt nghe A Xương nói những lời này, là muốn kéo ông xuống nước đây mà, ông ta tức giận nói: “Đồ khốn nạn, lúc trước tống tiền tôi, tại sao anh không nói tôi ép anh?”

Tên vô lại này hận Tô Vũ Đồng không kém ông, anh ta muốn nhìn Tô Vũ Đồng chết hơn bất cứ người nào khác! Bây giờ nói ra những lời như vậy thật sự là không biết xấu hổ!

“Tô Thành Kiệt, đồ khốn kiếp, ông không tìm tôi, tôi có thể bị kéo xuống vũng nước đục ngầu này không?” A Xương không phục, phản bác nói.

Nếu ông không tìm anh ta, anh ta sẽ không bước vào, đều tại ông!

“Đừng phủi sạch quan hệ với tôi như vậy, anh quên rồi sao? Chính anh là người chôn sống hai đứa nhỏ đó!”

Tô Thành Kiệt bây giờ cũng không muốn giấu diếm gì nữa, dù sao cũng đã rơi vào tay Mộ Diệc Thần rồi, còn sợ cái gì!

Ông đã không vừa mắt Dương A Xương này từ lâu rồi!



Anh ta là một người có lòng tham không đáy, hẹp hòi, kém cỏi, một con lợn ngu ngốc và đần độn!

“Trời ơi, Tô Thành Kiệt, không phải ông quên rồi chứ, là ông đem họ trói lại giao cho tôi!”

Dương A Xương tức giận, Tô Thành Kiệt lại muốn đổ hết lỗi cho anh ta. Sao anh ta có thể để ông hãm hại như thế được chứ? Rõ ràng là ông ta xúi giục, cùng lắm anh ta chỉ là một đồng phạm.

Hai người ông một câu tôi một câu, không cần Mộ Diệc Thần hỏi cái gì, họ tự nhiên khai ra hết.

Mộ Diệc Thần nhìn Tần Hồng Vũ, “Ghi lại chưa?”

Với chuyên môn của Tần Hồng Vũ, anh tin rằng sẽ không bao giờ bỏ lỡ cơ hội lật ngược tình thế vụ án này.

Tần Hồng Vũ đáp: “Tổng giám đốc Mộ, anh yên tâm, đều đã ghi lại rồi.”

Không chỉ ghi lại bằng bút mà còn quay video, họ sẽ không thể phủ nhận được điều đó.

“Tốt, đưa họ đến đồn cảnh sát đi!”

Giờ đây, hung thủ thực sự đã được tìm thấy, nỗi oan ức của Vũ Đồng cuối cùng đã được rửa sạch, gánh nặng trong lòng anh cũng được trút bỏ.

“Vâng, tổng giám đốc Mộ.”

Sau khi Tần Hồng Vũ nói xong, lập tức để người của mình đưa A Xương và Tô Thành Kiệt đến đồn cảnh sát.

Tô Vũ Đồng bị oan được thả ra vào đêm hôm đó, vợ chồng Trần Nghiên Nghiên và Chân Hi, Thiếu Vũ, còn có Diêm Tịnh và Hồ Hạ, Tiểu Ngô đều đến đón cô bên ngoài trại giam.

Thôi Chân Hi đã đăng một bức ảnh Tô Vũ Đồng bước ra khỏi trại giam và đính kèm dòng chữ: Sau cơn mưa trời lại sáng, công lý sẽ luôn đứng về phía người tốt! Tô Vũ Đồng, tôi hy vọng sau này cô sẽ được thế giới đối xử tử tế!

Ngay sau khi bài viết này được đăng tải lên Facebook, cộng đồng mạng lại bùng nổ.

Những người đã nói xấu Tô Vũ Đồng trước đây đều nhận thức được họ đối xử không tốt với cô, trong lòng cảm thấy áy náy vô cùng, ngay lập tức gửi lời xin lỗi đến cô, đồng thời mọi người bắt đầu lên án kẻ sát nhân.

Tô Thành Kiệt và Dương A Xương đều trở thành trứng thối chỉ sau một đêm.

Cảnh sát đã thẩm vấn Tô Thành Kiệt và Dương A Xương suốt đêm, cả hai đều thú nhận hành vi phạm tội của mình.

Điều xót xa nhất là hai đứa trẻ vô tội, chúng là con của một người đàn ông giàu có ở một thành phố lân cận.



Chỉ vì Tô Thành Kiệt bị con chó nhà này cắn khi đi lang thang nên đã ôm hận, cách đây một tuần, Tô Thành Kiệt biết được tin tòa nhà của Tô thị chuẩn bị khởi công, ông đã bắt cóc hai đứa trẻ và tống tiền gia đình hai bé hơn 176 tỷ đồng.

Sau khi nhận tiền, Tô Thành Kiệt không những không giao con cho họ mà còn yêu cầu Dương A Xương chôn sống, gài bẫy nhà họ Tô, nhân cơ hội ra tay.

Gia đình không biết hai đứa trẻ đã chết nên không dám gọi cảnh sát, đợi Tô Thành Kiệt trả con lại cho họ. Bây giờ biết rằng chúng đã ra đi và chết một cách thảm thương như vậy, gia đình họ vô cùng đau khổ, đồng ý để Tần Hồng Vũ giúp họ xử vụ kiện này, Tô Thành Kiệt và Dương A Xương phải bị giết.

Tô Thành Kiệt và Dương A Xương đã giẫm vào giới hạn của ông, rất đáng chết! Bây giờ đưa vụ này ra toà, nhất định họ sẽ nhanh chóng bị xử tử, Tần Hồng Vũ cũng không đòi hỏi tiền phí khi nhận vụ kiện này.

Bây giờ tình tiết của vụ án đã rõ ràng, chứng cứ cũng đã đầy đủ, vì vậy phiên toà xét xử đã được tổ chức đúng theo thời gian đã định, cả Tô Thành Kiệt và Dương A Xương đều bị kết án tử hình.

Tô Vũ Đồng đã rửa sạch hoàn toàn những nỗi oan ức của cô, ngay khi Mộ Diệc Thần bước ra khỏi tòa án, anh đã bị bao vây bởi rất nhiều phương tiện truyền thông khác nhau.

Cố Triều Tịch ngồi trước TV nhìn Tô Vũ Đồng, vừa cảm thấy vui vừa cảm thấy buồn.

Vui vì cuối cùng cô cũng được rửa oan, nhưng buồn vì người ở bên cô không phải là anh ta.

Thực ra, anh ta muốn gặp cô vào đêm cô được thả, nhưng cuối cùng anh ta vẫn không làm.

Mặc dù vụ án ở công trường không phải mẹ anh ta làm, nhưng mẹ anh ta đã mua chuộc Vương Tiểu Thái để đánh Vũ Đồng, vì vậy bây giờ anh ta không còn mặt mũi để gặp cô.

“Ding dong...” Lúc Cố Triều Tịch đang bực bội, chuông cửa vang lên, anh ta đứng dậy đi tới mở cửa.

Cánh cửa mở ra, Cố Nhã Nhã đang đeo cặp sách chen vào, cười híp mắt nhìn anh ta, gọi một tiếng trìu mến, “Anh trai!”

“Lại trốn tiết à?”

Cố Triều Tịch lạnh lùng nhìn Cố Nhã Nhã, nói với giọng điệu nghiêm túc.

Trước đây con bé chưa bao giờ trốn học, không biết hai tuần gần đây đã xảy ra chuyện gì nữa? Việc này không tốt chút nào, hơn nữa sẽ gây ảnh hưởng đến việc học.

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh mình, Cố Nhã Nhã nhanh chóng giải thích: “Không, không, hôm nay em thi thử, được nộp bài về sớm.”

Cố Triều Tịch nghe vậy thì nói: “Vậy em không về nhà, đến chỗ anh làm cái gì?”

Anh ta bực bội nói, anh thực sự không có thời gian để đón tiếp cô.

Cố Nhã Nhã nghe thấy lời này của Cố Triều Tịch, lại nhìn vẻ mặt thờ ơ của anh, có chút tức giận, chớp mắt nhìn, “Anh, anh quên mất hôm nay là ngày gì rồi sao?”