Tổng Tài Chuyên Sủng Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 176: Người Đàn Ông Quen Thuộc





Diệp Văn Ninh lấy gương trang điểm ra, đi đến một góc ít được chú ý, cô giơ gương lên, bề ngoài thì làm vẻ đang dặm lại lớp trang điểm, nhưng thực tế là thông qua mặt kính quan sát từng hành động trong hội trường, cô không có cách nào chú ý đến từng động tác trong hội trường với phạm vi rộng, vì thế chỉ có thể thông qua cách này!
Đúng lúc này, cô chú ý đến người đàn ông khả nghi đang đứng trên lầu hai, chính vào lúc cô đang chăm chú quan sát nhất cử nhất động của bọn hắn, cái ông Vương cứ dính chặt người khác như sam lại soải bước đến chỗ
CÔ.

“Chị Ninh Y, cái ông Vương kia lại đến rồi.” Hana cũng chú ý đến ông Vương đang bước về phía bọn họ.

Diệp Vãn Ninh hết cách, chỉ đành tạm thời đóng chiếc gương trang điểm lại! “Cô Ninh Y, sao cô lại ở đây?" “Em chỉ cảm thấy hơi mệt, đứng tạm ở đây nghỉ một chút ạ? Diệp Vãn Ninh gật đầu lộ ra nụ cười, “Anh Vương thì sao? Sao lại rảnh rỗi đến tìm người ngoài cuộc như em a?" “Người ngoài cuộc, cô Ninh Y sao có thể là người ngoài cuộc được!” Ông Vương cười đến gian trả quỷ dị, nụ cười của ông ta khiến Diệp Văn Ninh cảm thấy vô cùng khó chịu!
Diệp Vãn Ninh chỉ đành mỉm cười với ông Vương.

Nhìn từng hành động cử chỉ của ông ta, Diệp Vãn Ninh luôn cảm thấy không được bình thường, đây có lẽ là giác quan thứ sáu đặc biệt của phụ nữ?
Cô nhìn động tác khác thường của ông Vương, áo vest ngoài của ông ta vừa nãy còn được cài nút áo, nhưng bây giờ sao lại mở tung ra rồi? Áo vest không được cài cúc áo, chính là thể hiện sự không trang trọng!

Diệp Vãn Ninh cảm thấy có chỗ không đúng, giả bộ không đứng vững ngã về hướng bờ ngực ông Vương...!“A..” Cô hét thất thanh một tiếng, ông Vương lập tức đỡ lấy cô.

Đúng vào lúc này...!Diệp Vãn Ninh giơ tay lật nhẹ vạt áo vest của ông Vương, nhìn thấy khẩu súng lục đang nằm trong một bên túi áo của ông ta! Đầu tiên cô khẽ hốt hoảng, sau đó nhanh chóng khôi phục lại thần sắc bình tĩnh.

Gật nhẹ đầu tỏ ý áy náy với ông Vương, “Thật ngại quá ạ, anh Vương, giày cao gót hôm nay cao quá, em không đứng vững, mới...thật xin lỗi anh” “Không cần ngại gì đâu, có thể phục vụ người đẹp quyến rũ như cô Ninh Y, là vinh dự của tôi!” “Anh Vương chê cười rồi.

Ninh Y đứng vững xong, khế gật đầu với ông Vương, “Bạn đi cùng em hơi đói, vừa nãy còn nói với em, em thấy mấy phần bò bít tết rất tinh tế, em phải dẫn cô bé đi nếm thử đây ạ.

“Hahaha, tự nhiên nhé, tất cả đồ ăn thức uống trong hội trường ngày hôm nay đều rất đặc sắc.

“Vậy chúng em thất lễ rồi ạ, anh Vương”
Ông Vương cũng gật nhẹ đầu với Diệp Vãn Ninh, Diệp Vãn Ninh liền đưa Hana tạm thời rời đi.

“Chị Ninh Y..” “Hana, bây giờ mấy giờ rồi.”
Hana nhanh chóng lấy điện thoại ra, nhìn thời gian xong, trả lời: “Đúng tám giờ ạ, tài xế đã đợi sẵn ở cửa rồi” “Đợi lão hồ ly kia đi đã, chúng ta vẫn nên về lại chỗ vừa nãy, làm theo những gì đã nói lúc trước.

“Dạ vâng, em nhớ cả rồi ạ.

Diệp Vãn Ninh cũng không ngờ hôm nay sẽ gặp phải loại chuyện này, đợi ông Vương rời đi xong, cô và Hana lại quay về lại vị trí cách cửa gần nhất, đồng thời cũng là vị trí ít bị chú ý nhất!
Ở trên lầu hai khách sạn Baibei, hai người đàn ông lần lượt đến địa điểm đã hẹn trước.

“Có đưa đồ đến không?”

Người đàn ông mặc đồ đen lập tức gật đầu trả lời, “Đương nhiên, Hắc Môn làm việc thì anh cứ yên tâm.

Người đàn ông đưa ra yêu cầu: “Tôi muốn xem mấy bộ đá quý trước.

“Anh không tin tưởng Hắc Môn?” Người đàn ông áo đen lạnh lùng nhìn gã đàn ông trước mặt.

“Không phải là không tin, mà là cần phải xem thử bộ đá quý, chúng tôi cũng là người nhận ủy thác.

Người đàn ông lên tiếng giải thích, không hy vọng lần giao dịch lần này lại bị hẫng tay trên!
Người đàn ông áo đen cũng không phải là loại dễ đối phó: “Rất tốt, vậy cũng mời anh cho tôi xem thử một phần khoản tiền và chi phiếu mà anh mang đến “Đương nhiên!” Người đàn ông nhanh chóng đồng ý.

sau đó mở mật mã vali xách tay, ở bên trong xếp đầy từng xấp tiền mặt và vài tấm chi phiếu.

“Xác nhận không có vấn đề” Người đàn ông mặc đồ đen đóng lại cặp xách tay.

“Tôi cũng xác nhận không vấn đề” Người đàn ông giao lại chiếc vali cho gã trước mặt.

Người đàn ông kia cũng sảng khoái chuyền lại vali cho anh ta, “Giao dịch thành công” Người đàn ông áo đen lên tiếng liền lập tức: “Tôi sẽ đi ra từ cửa trước, anh rời đi bằng cửa sau, chúng ta đi cùng một chỗ, sẽ bị người khác nhòm ngó.

“Được.

Một người đàn ông trong số đó bước đi trước, đi về hướng cửa sau, mà người đàn ông còn lại cũng lập tức cất bước về phía cửa chính, anh ta xách chiếc vali xách tay không hề gây sự chú ý của người khác trong hội trường huyện náo hỗn tạp.


Tiêu điểm chú ý của mọi người đều tập trung ở sàn khiêu vũ, không có người chú ý đến cửa chính.

Nhưng Diệp Vấn Ninh lại chú ý đến người đàn ông vừa đi ra khỏi cửa chính!
Đi đối với tiếng hét thất thanh...!“Cứu mạng!” tiếng súng liền lập tức vang lên, súng vừa nổ, cả hội trường đều chìm vào hoảng loạn! Cửa hội trường bị chen chúc chật như nêm cối, tiếng súng ở bên trong lại vang lên hết lần này đến lần khách
Người đàn ông bị bắn chết trong tay vẫn xách vali đã quý chính là ông Vương! Mà chiếc vali đã sớm bị Kase lấy đi nhân lúc hỗn loạn.

Mọi người đều chuẩn bị rời đi từ cửa chính, Diệp Văn Ninh lập tức kép Hana chạy ra khỏi cửa! “Lên xe!” Diệp Văn Ninh vội vã kéo cửa xe đẩy Hana vào trong! Chính vào lúc cô chuẩn bị bước vào xe, lại nghe thấy mấy tiếng súng lẫn lộn, vừa ngồi vào xe, cô liền chú ý đến một người đàn ông không thể thân thuộc hơn nữa thông qua kính chiếu hậu.

“Dừng xe!” Cô hét lên dừng lại với tài xế đang chuẩn bị lái đi, "Đưa Hana về lại công ty!” Diệp Văn Ninh lập tức xé rách phần tà váy quét đất của bộ lễ phục, sau đó cầm lấy bộ đồ thể thao được đặt ở trong xe, mặc lên xong liền đẩy cửa nhảy xuống xe! “Chị Ninh Y, chị đi đâu?" Hana mang theo nét mặt lo âu hỏi thăm.

“Đừng lo cho chị, em đi trước đi! Chị không sao!” Dưới sự cấp bách, Diệp Vãn Ninh không kịp nói nhiều.

“Chị Văn Ninh!” Hana lo lắng cũng muốn đẩy cửa đi xuống xe.

Diệp Văn Ninh phân phó tài xế, "Lái xe! Nhanh!” “Vâng!” Tài xế nghe theo sự căn dặn của Diệp Văn
Ninh, lập tức khởi động xe, nghênh ngang rời đi! Diệp Vãn Ninh cột những lọn tóc dài uốn sóng thành tóc đuôi ngựa, "Cho anh tiền, bản xe mô tô cho tôi!” “Cô ơi, cô ơi!” Người đàn ông trong cửa tiệm ở lầu một không kìm được sững sờ, trước tiên là có người trả giá cao thuê lại cửa hàng của anh ta, bây giờ lại có người ra so tiền mấy chục ngàn tệ mua luôn chiếc xe mô tô bình thường! Càng đáng sợ hơn là tiếng súng không ngừng nổ lên, người đàn ông không kịp thối tiền càng không kịp nói thêm gì, lập tức đóng luôn cửa hàng, trốn lên trên lầu!
Diệp Văn Ninh chuyên một xấp tiền cho chủ tiệm đang chuẩn bị đóng cửa ở cách đó không xa, cô nhanh chóng lái mô tô bay như con thoi trong con phố nhỏ!.