Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1585



Chương 1585:

 

Lam Sơ Niệm đứng dậy có chút không dám tin hỏi: *Các cậu thực sự hạ độc Noãn Noãn sao? Sao hai cậu có thể làm vậy? Đều là chị em tốt, hà tất gì phải làm vậy với người của mình?”

 

Lâm Thiến bên cạnh lập tức phản bác: “Sơ Niệm, bất kể như nào chúng mình cũng không làm chuyện đó, chúng mình sẽ không nhận đâu.”

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn đã nhịn đến cực hạn, cô cắn môi: “Người làm gì ông trời cũng đều nhìn thấy, các cậu có làm hay không thì trong lòng tự biết rõ.”

 

Nói xong Trang Noãn Noãn dẫn Lam Sơ Niệm ra ngoài liền đụng phải hai người đàn ông cũng đi ra.

 

Kiều Mộ Trạch biết Lâm Thiền và Kiều Mạn Ni ở bên trong, anh trực tiếp đá cửa. Hai cô gái ngồi bên trong đang chuẩn bị thở phào liền sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng nhìn phía ngoài cửa.

 

Nhìn thấy khuôn mặt u ám lạnh lùng của Kiều Mộ Trạch nhìn bọn họ chằm chằm, nheo mắt lại tàn nhẫn nói: “Chuyện này Noãn Noãn có thể bỏ qua cho các cô, còn tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

 

Lời nói của Kiều Mộ Trạch mới khiến cho Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến sợ đến mức không dám hít thở.

 

Trang Noãn Noãn đưa tay ngăn anh lại: “Chúng ta đi thôi!”

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng nhìn quét vào trong, ánh mắt đó như dao cắt khiến hai cô gái bên trong lập tức run lên.

 

Nghe tiếng bước chân rời đi của họ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ngồi sụp xuống ghế sofa, sắc mặt trắng bệch, Lâm Thiến cắn môi lầm bẩm nói: “Không xong rồi, họ biết là do.

 

chúng ta làm rồi.”

 

Diệp Mạn Ni sợ hãi chớp mắt nói: “Trang Noãn Noãn vậy mà lại để cho Kiều Mộ Trạch thay cô ta chút giận? Cô ta lấy đâu ra bản lĩnh đấy.”

 

“Loại phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông, tôi khinh.” Lâm Thiến cũng tức giận nói.

 

Dường như chỉ có mắng như vậy thì trong lòng cô ta mới dễ chịu hơn chút.

 

Dưới tầng, Trang Noãn Noãn ngồi vào trong xe, cô nói với người đàn ông bên cạnh: “Cảm ơn anh, đây là chuyện của bọn em, để công ty của bọn em tự giải quyết đi!”

 

Kiều Mộ Trạch đau lòng có chút tức giận: “Chuyện của em cũng là chuyện của anh, nếu như em cảm thầy anh không cần nhúng tay vào, được, anh sẽ mua lại công ty của em, là một người cổ đông lớn nhát của công ty anh có quyền can thiệp vào chuyện này.”

 

Trang Noãn Noãn khẽ nheo mắt, nhất thời không nói nên lời.

 

Có điều cô không biết cổ đông lớn nhất của công ty này sớm đã là người đàn ông này rồi.

 

“Yên tâm đi, hai người này sớm muộn gì cũng bị đuổi khỏi ban nhạc thôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong, nhấn ga lái xe rời đi.

 

Cách đó không xa trong một chiếc xe khác, Lam Sơ Niệm cắn môi, chuyện hôm nay khiến cô nhận thức ra được.

 

*Sao bọn họ lại có thể ra tay với Noãn Noãn? Sao bọn họ.

 

có thể như vậy?”

 

Lam Thiên Hạo nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô, anh nhẹ nhàng thở dài, từ nhỏ anh đã bảo vệ cô quá tốt rồi, đối với lòng người hiểm ác ở thế giới này cô vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý.

 

“Sơ Niệm, em phải nhớ kỹ người đối tốt với em ở trên thế giới này ngoại trừ người thân của em, thì bất kể ai cũng đều không được tin.” Lam Thiên Hạo dạy cô.

 

Lam Sơ Niệm chớp mắt âm thầm ngẫm nghĩ câu nói này, người thân, cô đột nhiên nhớ đến ở trên thế giới này, còn có hai người thân khác, nhưng họ ở đâu? Còn ở trên thế giới này không?

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đứng dậy, Chu Đào tức giận mở của đi vào: “Hai người sao thế? Hai người hạ thuốc vào trong nước của Noãn Noãn sao?”

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã bị kinh ngạc máy lần, đối mặt với sự tức giận của Chu Đào sắc mặt họ đã tái nhọt rồi.

 

*Xin lỗi Chu tổng, chúng tôi… chúng tôi không phải là có ý, chỉ là bị sự đố kị làm mờ mắt, anh tha thứ cho chúng em được không!” Diệp Mạn Ni không muốn giấu diếm Chu Đào chỉ đành thừa nhận.

 

“Hai cô…hai cô quả thực đã hại đến nhóm của mình rồi, còn ra thể thống gì nữa?” Chu Đào nhìn hai người họ cũng đau lòng, họ là nghệ nhân do anh một tay nuôi dưỡng, bây giờ tự tạo nghiệp không sống được nữa rồi.

 

Kiều Mộ Trạch nhất định sẽ không tha cho họ. Có điều không dễ dàng gì nhóm mới nỗi tiếng, nếu như lập tức giải tán, vậy thì quá đáng tiếc rồi.

 

“Chu tổng, anh nhất định phải tin chúng tôi, chúng tôi thật sự không phải là cố ý, cầu xin anh tha thứ cho bọn em.”