Sau khi Thi Nhân nghe chuyện này xong, lập tức đi tìm Tiêu Khôn Hoằng, lúc này trong phòng làm việc của anh có không ít người đang đứng, cũng đang nghiên cứu thỏa luận chuyện bản vẽ.
Cuối cùng đưa ra kết luận: "Bản vẽ không có vấn đề gì."
Có lẽ không đạt được tiêu chuẩn của nhà họ Mạc, có điều giai đoạn hợp tác hiện tại đang nhằm vào thị trường Việt Nam, bản vẽ này là đủ rồi.
Thi Nhân nghe kết luận này, nhịn không được mở miệng: "Lẽ nào bọn họ là cố ý làm khó dễ?"
"Có phải cố ý làm khó dễ hay không, đợi lát nữa lúc họp sẽ biết."
Tiêu Khôn Hoằng đã kêu người liên lạc với bên nhà họ Mạc, muốn mở cuộc họp khẩn cấp ngay lập tức.
Lúc này trợ lý đi tới: "Tổng giám đốc Tiêu, cuộc họp sẽ bắt đầu sau mười phút nữa."
"Ừm, tất cả mọi người đi chuẩn bị một chút, mười phút sau họp."
Người trong phòng làm việc đều đi.
Thi Nhân nhìn Tiêu Khôn Hoằng: "Lúc đưa bản vẽ, đối phương không nói có vấn đề sao?"
"Không có."
"Vậy tại sao bỗng nhiên lúc đưa bản thảo cho công xưởng lại nói có vấn đề? Đây không phải cố ý làm khó dễ người khác sao?"
Thi Nhân có chút tức giận.
Rốt cuộc Mạc Đông Lăng sao lại làm như vậy?
Tiêu Khôn Hoằng kéo tay cô: "Chờ chút họp sẽ biết, chắc chắn có nguyên nhân."
Anh rất hài lòng với vợ mình lúc này, trong vô thức mà đứng về phía mình.
Thi Nhân có chút không vui: "Lát nữa em cũng muốn tham gia cuộc họp, muốn nhìn thử xem nhà họ Mạc sẽ lấy lý do gì."
"Ừm, đi cùng nhau."
Tiêu Khôn Hoằng dẫn Thi Nhân tới phòng họp, chừa lại một chỗ ngồi bên cạnh anh cho Thi Nhân, dù sao ở đây Thi Nhân cũng là bà chủ.
Màn hình cuộc họp video quốc tế mở ra, Thi Nhân nhìn người nhà họ Mạc bên kia, liếc mắt liền thấy người phụ nữ chướng mắt - Mạc Mỹ Đình.
Trong phòng họp nhà họ Mạc có hơn mười người ngồi.
Mạc Mỹ Đình ngồi vị trí chính giữa, mặc váy cạp cao màu trắng, vừa thanh thoát vừa chuyên nghiệp.
Mặt cô ta được trang điểm tinh tế, điều chỉnh góc tốt nhất để mở video lên, chờ chứng kiến dáng vẻ tức giận đến mất hình tượng của Tiêu Khôn Hoằng.
Tập đoàn Quang Viễn rất bản lĩnh sao?
Lần này cô ta sẽ làm khó dễ Tiêu Khôn Hoằng, làm cho người đàn ông ngạo mạn kia cúi đầu trước mặt mình, chỉ nghĩ tới cảm giác này, đều cảm thấy rất thoải mái.
Nhưng sau khi mở video lên, lại thấy bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng có thêm Thi Nhân ngồi.
Mạc Mỹ Đình hơi híp mắt, sao người phụ nữ đáng ghét này lại ở đây?
Cô ta nhếch môi, vừa lúc chèn ép cùng lúc, lần trước lúc Thi Nhân nhắm vào cô ta, cô ta vẫn chưa quên đâu.
Hiện tại cũng để cho người phụ nữ đáng ghét này thấy rõ, bây giờ là tập đoàn Quang Viễn phải cầu xin nhà họ Mạc, bọn họ căn bản đắc tội không nổi cô ta.
Đáy mắt Mạc Mỹ Đình lộ ra ý cười: "Tổng giám đốc Tiêu, bà chủ Tiêu, đã lâu không gặp."
Lúc Thi Nhân thấy bộ dáng bạch liên hoa của Mạc Mỹ Đình này, lập tức đáy lòng có loại dự cảm xấu.
Cô nói mà Mạc Đông Lăng sẽ không vô duyên vô cớ mà làm khó dễ.
Lần trước nghe nói Mạc Mỹ Đình ngã bệnh nên không tới hội giao lưu nhà họ Mạc, biết là người phụ nữ này chắc chắn sẽ gây phiền phức.
Thi Nhân không yếu thế mà lên tiếng: "Cô Mạc, vốn cho là lần trước ở hội giao lưu có thể gặp cô, kết quả nghe nói cô bị bệnh không thể tới tham gia, vốn đã chuẩn bị cho cô không ít hoạt động và quà cáp đâu."
"Vậy sao, lúc đó cũng không phải bệnh nặng gì, có điều ông cụ lo lắng cho tình huống cơ thể của tôi, cho nên không cho tôi qua đó, sợ quá mệt."
Trong lời nói của Mạc Mỹ Đình để lộ ra ý ông cụ rất xem trọng cô ta.
Cằm cô ta hơi hếch lên: "Ít nói lời khách sáo thôi, lần này bản vẽ tập đoàn Quang Viễn đưa tới tôi đã xem, có chút khiến người ta thất vọng, mấy người chỉ có chút năng lực nhỏ nhoi ấy thôi sao?"
Câu nói của Mạc Mỹ Đình, khiến cho tất cả mọi người của tập đoàn Quang Viễn đang ngồi đây thay đổi sắc mặt.
Trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều bận sắp chết mới thuận lợi giao được bản vẽ lên, kết quả không ngờ, trong mắt người nhà họ Mạc là trở nên vô dụng như thế, cho dù là ai cũng không vui nổi.
Mạc Mỹ Đình đắc ý nhìn Tiêu Khôn Hoằng.
Bây giờ anh nên cầu xin tôi rồi.
Thi Nhân chậm rãi thu tay lại, nhếch khóe môi: "Gần đây cô Mạc bận điêu khắc có mệt không?"
"Ừm đúng là rất cực khổ, dù sao về sau phải tiếp nhận tay nghề nhà họ Mạc mà."
"Vậy không ngờ cô Mạc ở trên phương diện thiết kế trang sức, cũng am hiểu như vậy, không biết cô Mạc có thiên phú cao hơn ở lĩnh vực nào?"
Nụ cười trên mặt Mạc Mỹ Đình đông lại: "Cô có ý gì?"
"Ý trên mặt chữ mà thôi, cô Mạc cũng không am hiểu thiết kế trang sức, cho nên tôi nghi ngờ lời cô nói thiết kế của tập đoàn Quang Viễn không ổn là cực kỳ không chuyên nghiệp."
"Thi Nhân, cô..."
"Cô cứ nghe tôi nói hết trước đã."
Thi Nhân nhìn cô ta: "Cô Mạc am hiểu điêu khắc, đây là chuyện mọi người đều biết, có thể thiết kế trang sức và điêu khắc giống nhau, người ngoài nghề căn bản không nhìn ra sự khác biệt. Cô Mạc là người nửa trong nghề, không có căn cứ đã đánh giá bừa bãi, điều này khiến người ta hoài nghi có phải cô Mạc đang cố ý làm khó dễ không."
"Tôi cố ý làm khó dễ mấy người? Cô là thân phận gì, tôi là thân phận gì, tôi có có lý do gì làm khó dễ cô?"
Mạc Mỹ Đình không ngờ người phụ nữ này khó đối phó như vậy.
Tuy ai cũng biết cô ta cố ý, nhưng tập đoàn Quang Viễn phải chấp nhận, dù sao bây giờ là nhà họ Mạc định đoạt.
Cô ta chỉ muốn tập đoàn Quang Viễn làm lại bản vẽ.
Để cho Tiêu Khôn Hoằng thấy khó chịu!
Nhưng bây giờ, Thi Nhân lại dám oán giận cô ta, không muốn sống nữa à?
Lại dám đắc tội với cô chủ họ được nhà họ Mạc thương yêu nhất!
"Không sai, tôi quả thật kém xa với thân phận tôn quý của cô Mạc, nhưng tập đoàn Quang Viễn cũng không phải ngồi không, chúng tôi có quan hệ hợp tác với nhà họ Mạc, cũng không phải quan hệ cấp trên cấp dưới, điểm này cô Mạc nên làm rõ. Chúng tôi không chấp nhận làm khó dễ vô cớ!"
"Không chấp nhận thì cô làm gì được chứ? Việc này do tôi phụ trách, tôi nói bản vẽ các người có vấn đề chính là có vấn đề."
Cứ hỏi cô có tức hay không?
Ngược lại chỉ cần cô ta không ký tên, bản vẽ này cũng không cách nào thông qua.
Ánh mắt Thi Nhân lạnh đi: "Vậy mong cô Mạc nói cho rõ ràng, rốt cuộc có vấn đề ở đâu?"
"Những vấn đề cụ thể tôi sẽ kêu người nói rõ với mấy người."
Lần này Mạc Mỹ Đình không mắc lừa, cô ta không có nghiên cứu gì với thiết kế trang sức, có điều người dưới trướng cô ta biết, tùy tiện tìm cỡ hoãn lại.
Thi Nhân tức điên rồi, rất muốn xông qua đánh cái bạch liên hoa kia thật mạnh.
Lúc này, Tiêu Khôn Hoằng giơ tay đè cô xuống, chậm rãi mở miệng: "Chuyện này tôi sẽ thảo luận với Tổng giám đốc Mạc."
"Anh của tôi rất bận, không có thời gian xử lý những chuyện nhỏ nhặt này, đồng thời ông cụ đã giao cho tôi xử lý việc này. Cho nên chuyện này do tôi quyết định."
Đáy mắt Mạc Mỹ Đình mang theo vẻ vênh váo hung hăng, nhìn Tiêu Khôn Hoằng: Anh cũng có hôm nay.
Tiêu Khôn Hoằng, nếu như thái độ của anh tốt một chút, tôi có thể xem xét mặt mũi của anh, cho anh đi cửa sau.
Tiêu Khôn Hoằng nhìn biểu cảm của Mạc Mỹ Đình, vô duyên vô cố làm khó dễ và có địch ý.
Điều này làm cho anh hoài nghi thân phận của Mạc Mỹ Đình.
Anh không thay đổi sắc mặt nói: "Cô chỉ phụ trách một phân đoạn nhỏ mà thôi, nhà họ Mạc cũng không phải do cô lên tiếng."
Mạc Mỹ Đình đứng lên: "Tiêu Khôn Hoằng, anh nhất định phải đối đầu với tôi?"
Anh biết rõ tôi đang cố ý làm khó dễ.
Chỉ là muốn trả lại, để tập đoàn Quang Viễn làm lại, cô ta không có khả năng nhúng tay vào chuyện nhà họ Mạc.