Trao Quyền Duy Nhất

Chương 76



Khoái Mã Khinh Cầu.

Tề Tĩnh luôn nhớ kỹ ID này.

CV cấp bậc đại thần lui giới đã nhiều năm, thần tượng tối cao của người dẫn anh gia nhập giới võng phối – Cửu cô nương.

Vì sao lại là "thần tượng tối cao" chứ không phải "thần tượng", lí do là Cửu cô nương có trái tim vô cùng bao la, thần tượng rất nhiều CV. Nhưng "thần tượng tối cao" thì vĩnh viễn chỉ có một người, điều đó chứng tỏ địa vị cao nhất của người này.

Vì sao Tề Tĩnh lại cực kì ấn tượng về Khoái Mã Khinh Cầu... cũng có một nguyên nhân khác.

Nếu bạn vừa mới gia nhập giới võng phối, liên tục có người nói rằng "giọng của bạn và ai đó rất giống nhau", vậy thì tự nhiên bạn sẽ nhớ kĩ người này.

Anh và Khoái Mã Khinh Cầu nằm trong tình huống đó.

Trước đây, khi anh còn là một CV mới tinh chân ướt chân ráo bước vào nghề, Cửu cô nương tìm cho anh mấy vai quần chúng để luyện tập diễn xuất. Sau đó kịch được phát hành đã khiến rất nhiều fan Khinh Cầu xôn xao. Bởi vì lúc đó Khoái Mã Khinh Cầu đã lui giới, loại hình giọng nói rất đặc biệt, cơ bản không ai thay thế được, khiến các fan hâm mộ thương nhớ anh ta mãi không quên vô cùng đau khổ. Trong lúc tuyệt vọng, chợt phát hiện có một người mang giọng nói tương tự, đương nhiên họ mừng rỡ khôn cùng.

"Khinh Cầu nhỏ", "Khinh Cầu trẻ tuổi", "Em trai Khinh Cầu", những cách gọi này đều là nick name mà họ gán cho ID "Chẳng hỏi ngày về" lúc anh còn chưa có tiếng tăm gì.

Về sau, phong cách cá nhân của anh được người ta công nhận, hiểu rõ, nhưng vẫn không thể phủ nhận những danh tiếng mà vị đại thần đã lui giới này gián tiếp mang đến cho anh.

Thậm chí, không hề khoa trương khi nói, các fan thời kì đầu của "Chẳng hỏi ngày về" gần như đều từng là fan Khinh Cầu.

Nói cho cùng, trước đây Tề Tĩnh bị kéo vào giới võng phối cũng bởi vì Cửu cô nương yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Tới bây giờ, anh đã gia nhập giới được hơn ba năm, vị đại thần này cũng lui giới được hơn bốn năm... Cho dù các fan hâm mộ không xuất hiện, nhưng anh ta vẫn là truyền kỳ trong lòng rất nhiều người, sức ảnh hưởng trong giới vẫn rất lớn.

Bởi vì ít khi được nhắc tới nên nhất thời Tề Tĩnh không nhớ ra người này, càng không nghĩ tới chuyện lấy người này làm tấm bình phong che đậy sự thật.

Nhưng mà tạm thời đánh lạc hướng dư luận cũng tốt...

"Xin lỗi nhé, Khinh Cầu đại nhân." Tề Tĩnh cười khổ.

Nếu Bươm Bướm Ngọc biết được chuyện anh và Thẩm Nhạn quen nhau, chắc chắn sẽ rất sợ hãi, đồng thời sẽ lợi dụng quan hệ giữa cô và Tây Bắc Lộ để động tay động chân vào hai màn diễn trong trận chung kết của Thẩm Nhạn, như vậy thì tiêu đời. Ngược lại, nếu anh lấy một vị đại thần chẳng biết đang ở nơi đâu ra làm lá chắn, chắc chắn cô nàng sẽ bó tay thôi.

Trong tình huống này, chỉ cần anh kiên quyết không thừa nhận, lời đồn sẽ chậm rãi biến mất.

Sau khi suy đoán của lầu 2108 xuất hiện, các fan của Khoái Mã Khinh Cầu nhịn không được đồng loạt xuất hiện, nước mắt lưng tròng.

Dù sao đối với họ mà nói, chuyện nam thần trở về là một giấc mộng vĩnh viễn không thể thành hiện thực.

Cho dù chỉ là suy đoán cũng được, ảo tưởng một chút chẳng ảnh hưởng gì tới toàn cục.

Lầu 2111:

〒▽〒... Đáng ghét, cô bạn 2108... Vì sao lại nhắc tới ID này? Vì sao?? (khóc lóc)

Trước khi lui giới, anh ấy là một trong số những CV mà tôi thích nhất!! Nhưng anh ấy đã rời đi rất nhiều năm rồi... Số lượng tác phẩm thì ít, tính đi tính lại cũng chỉ có hai bộ (ngất). Đều do thời kì ấy giới võng phối mới hình thành, tổ kịch và người nghe không nhiều, tới lúc số người đông lên thì anh ấy đột ngột lui giới.

Lầu 2112:

〒▽〒Lầu trên là một tôi khác trên thế giới này sao? Nắm tay nắm tay!!

Thật ra hiện tại một số staff nổi tiếng trong giới võng phối đều là fan của Khinh Cầu đại nhân, nếu như anh ấy trở lại, chắc chắn có thể nổi tiếng ngay lập tức trong giới, đỏ cả trong lẫn ngoài giới!! (tuy rằng anh ấy đỏ đủ rồi...)

Hơn nữa, tôi cũng cảm thấy giọng của anh ấy và Ngày Về khá giống nhau... Vì vậy tôi cũng thích Ngày Về, hi hi...

Lầu 2114:

Tôi vẫn luôn là fan của Khinh Cầu đại nhân... Chưa bao giờ thay lòng đổi dạ...

Nhưng anh ấy ở ẩn hoàn toàn, QQ gì đó chỉ có người thân quen biết, cái duy nhất công khai là weibo. Từ khi lui giới tới giờ, anh ấy chỉ đăng hai cái weibo mới... Nhiều năm như vậy mà chỉ có hai cái weibo thôi!!! (╯-_-)╯╧╧

Lầu 2115:

┭┮﹏┭┮ Không ngờ trong diễn đàn vẫn còn nhiều fan của Khinh Cầu đại nhân như vậy, hu hu hu hu tôi không cô đơn...

Các cô có biết tôi thê lương thế nào không, dẫu biết rõ sau khi lui giới anh ấy chỉ đăng hai cái weibo mới, tôi vẫn tới đó xem mỗi ngày...

...

...

Tề Tĩnh cũng từng xem weibo của Khoái Mã Khinh Cầu vì tò mò.

Thật đáng tiếc là trước khi rời đi, anh ta đã xóa sạch weibo, chỉ để lại mỗi tuyên bố lui giới, đến nay đã được hơn mấy chục ngàn fan repost hơn hai chục ngàn lần, con số bình luận cũng rất kinh khủng, đa phần đều khóc lóc tiếc hận và lưu luyến không rời.

Cái tuyên bố lui giới đó được đăng từ bốn năm trước.

Khi ấy, Khoái Mã Khinh Cầu bất ngờ đăng hai weibo mới: Một là hai năm trước đăng một câu "Rất xin lỗi", hai là một năm trước đăng một câu "Làm sao đây?".

Cả hai lần đều đính kèm một icon khóc lóc, khiến người ta hoang mang vô cùng.

Cả hai lần đều chỉ đăng có ba từ, nhưng số lượng repost và bình luận vượt lên cái trước rất nhiều.

Mấy năm gần đây, weibo có phong trào đánh dấu "V", một số fan trung thành ghé thăm weibo của anh ta hằng ngày chợt phát hiện weibo của anh ta cũng bất thình lình có thêm chữ "V", chứng minh thật ra anh ta vẫn hay đăng nhập tài khoản này. Điều đó khiến các fan hưng phấn vô cùng.

Lúc này, thấy họ nhắc tới, Tề Tĩnh cũng bất giác mở weibo ra xem.

Vừa đăng nhập vào đã thấy dưới góc phải màn hình xuất hiện mấy cái tin nhắn, liên tiếp nhấp nháy.

Tề Tĩnh có thể đoán được nội dung tin nhắn... Đa phần là muốn anh chứng thực chuyện "bạn cùng phòng của Ba baのmèo ". Quả nhiên, vừa mở ra, một số staff anh quen đều lặng lẽ chạy tới hỏi anh, nhưng anh giả ngu gửi lại một cái "?".

Tuy nhiên, có một người, cho dù anh muốn lừa cũng không lừa được. Anh mà gửi dấu chấm hỏi cho người này, chắc chắn đối phương sẽ bám riết không tha...

★ Lão ngũ★:... Thì ra hai người đã chính thức ở chung?? Bạn cùng phòng kia chắc chắn là anh?? Chậc chậc chậc...

Quả nhiên là người biết cả mình và Thẩm Nhạn, luôn biết rõ chân tướng hơn người bình thường.

Tề Tĩnh âm thầm giữ bình tĩnh.

Không sao, trừ phi đối phương tận mắt nhìn thấy anh ngồi trong phòng Thẩm Nhạn, bằng không chỉ cần anh kiên quyết phủ nhận, đối phương cũng không có bằng chứng.

Nghĩ vậy, anh trả lời lại một câu "Đó là suy đoán của cậu mà thôi" rồi gửi đi.

Chốc lát sau, "Lão ngũ" lên mạng, đọc được câu này.

★ Lão ngũ★: (︶︿︶)... Đúng là tôi đoán, nhưng tôi đoán đúng, phải không?

CV – Chẳng hỏi ngày về: Nếu đã là đoán thì không nên dùng từ "chắc chắn". Trước khi mọi việc sáng tỏ, không nên có thói quen như vậy...

★ Lão ngũ★: ( ̄︶ ̄)... Đương nhiên là tôi có bằng chứng. Thanh âm của bạn cùng phòng kia và anh cực kì giống nhau~

CV – Chẳng hỏi ngày về: Người có giọng nói giống nhau rất nhiều...

★ Lão ngũ★: Không, không, không... Chất giọng của anh rất đặc biệt, hiếm có ai giống được. Hơn nữa, quan hệ giữa hai người tốt như vậy, trừ anh ra còn có thể là ai?

CV – Chẳng hỏi ngày về: Làm sao cậu biết được giọng nói của tôi đặc biệt? Cậu từng nghe tôi nói rồi sao?

★ Lão ngũ★: Tôi đã nghe kịch của anh rồi nhá. ╮( ̄▽ ̄")╭

CV – Chẳng hỏi ngày về:...

★ Lão ngũ★: Chẳng giấu gì anh, trước đây tôi đã cố ý tìm tất cả tác phẩm của anh, dài ngắn gì cũng nghe hết rồi, há há há ╮( ̄▽ ̄")╭

CV – Chẳng hỏi ngày về: Vinh hạnh quá... Vậy cậu cảm thấy tác phẩm của tôi thế nào?

★ Lão ngũ★: Phối rất tốt, thật đấy... Đáng tiếc là ít diễn vai chính, nếu không thì...

★ Lão ngũ★: Không, đợi đã...

★ Lão ngũ★: Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, suýt chút nữa bị anh đánh lạc hướng rồi!! (╯‵ 口 ′)╯︵┴─┴

"Ái chà" Tề Tĩnh tiếc nuối chép miệng, "Suýt chứt nữa đánh lạc hướng được rồi."

Người này còn có tính cảnh giác hơn so với tưởng tượng của anh.

★ Lão ngũ★: (︶︿︶)Không ngờ suýt nữa bị anh đổi chủ đề. Anh quá giảo hoạt, tôi sẽ không bị lừa nữa đâu.

CV – Chẳng hỏi ngày về:...

★ Lão ngũ★: (︶︿︶)Ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của tôi đi. Rốt cuộc bạn cùng phòng kia có phải là anh không?

CV – Chẳng hỏi ngày về: Tôi đã nói rồi, nếu chỉ vì giọng nói giống nhau mà kết luận là tôi thì quá tùy tiện...

★ Lão ngũ★: Tôi cũng nói rồi, người có giọng nói giống anh hoàn toàn không tồn tại, bởi vì độ bắt tai quá cao.

"Lão ngũ" cứ nhất quyết tóm lấy cái tính chất đặc biệt này không tha.

Lúc này, bỗng nhiên Tề Tĩnh nghĩ tới những suy đoán trên diễn đàn, trong đầu chợt lóe lên, quyết định lợi dụng linh cảm mà các fan mang lại, để "Lão ngũ" không có cơ hội phản bác.

CV – Chẳng hỏi ngày về: Ai bảo cậu người đó không tồn tại? Cậu tự lên diễn đàn mà xem, các fan đã tìm ra ID của người đó rồi.

★ Lão ngũ★: Hả? Người đó là ai?

CV – Chẳng hỏi ngày về: Chắc cậu cũng biết người này – Khoái Mã Khinh Cầu, chính là anh ấy.

Lúc này, khung chat trước mặt đột nhiên ngừng lại.

Tề Tĩnh đợi tròn sáu mươi giây vẫn không thấy đối phương trả lời, chợt sửng sốt, nhận thấy có gì đó sai sai.

Lát sau, "Lão ngũ" vốn đang im lặng đột nhiên gửi tới một loạt "Ha ha ha ha", vừa cười vừa chế nhạo, khiến Tề Tĩnh khó hiểu, bỗng thấy trong lòng ngứa ngáy.

★ Lão ngũ★: Ha ha ha ha.

CV – Chẳng hỏi ngày về: Sao...

★ Lão ngũ★: Anh quả thật rất ngốc.

Sau đó còn gửi thêm một icon lè lưỡi.

Cách dùng từ có cả nghĩa đen và nghĩa bóng, khiến anh nhận ra người kia không phải đang mắng thật mà là có ý trêu chọc mình. Tề Tĩnh nhất thời mờ mịt khó hiểu.

CV – Chẳng hỏi ngày về:... Sao lại nói tôi ngốc?

★ Lão ngũ★: Bởi vì người kia tuyệt đối không thể là Khoái Mã Khinh Cầu. Anh dám dùng anh ta làm lá chắn, càng khiến tôi tin vào suy đoán của mình.

CV – Chẳng hỏi ngày về: Cậu không ở trong cuộc, làm sao cậu biết không phải?

★ Lão ngũ★: Ha ha... Chính vì tôi không ở trong cuộc nên tôi mới biết.

Câu trả lời này hoàn toàn phi logic.

Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, Tề Tĩnh bỗng nhiên nín thở, nhẹ nhàng che miệng, mắt nhìn chằm chằm vào câu nói cuối cùng cũng đối phương trên màn hình.

Trong cuộc đối thoại này, manh mối giống như một đường nét rất mảnh nửa trồi trên mặt nước, nửa ẩn nấp dưới làn sóng nhấp nhô, nếu không nhìn kỹ thì không thể thấy được.

Có lẽ do không thấy anh trả lời, đối phương gửi cho anh một lời mời.

★ Lão ngũ★: Ngày Về, bây giờ anh vào kênh YY "Lảm nhảm" đi – Tôi chờ anh ở đó.

Bỗng nhiên Tề Tĩnh cảm thấy áp lực rất lớn.

Dưới sức ép này, ngón tay anh vô thức di chuột, nhấn vào phần mềm YY, dựa theo lời đối phương mà tiến vào kênh "Lảm nhảm".

Thời điểm này, trong kênh hầu như không có người. Liếc mắt qua đã thấy "★ Lão ngũ★" cô đơn lẻ loi trên danh sách.

Tới YY tức là muốn dùng giọng nói để trò chuyện...

Tề Tĩnh tự giác đeo tai nghe, vừa nhấn vào phím "Tự do nói", "Lão ngũ" đã kéo anh vào một phòng có khóa.

Bọn họ đã vào trạng thái một chọi một.

Lúc này, áp lực càng thêm nặng nề.

Trong khi anh đang phân vân không biết nên nói gì trước, đèn hiển thị trước mặt "Lão ngũ" bỗng nhiên lóe lên.

Một giọng nam nhẹ nhàng khẽ cười truyền vào tai.

"Xin chào Ngày Về."

Khoảnh khắc ấy, Tề Tĩnh nghe thấy cả tiếng mình hít sâu một hơi, cảm giác vô cùng chật vật.

Không thể nào...

Tuyệt đối không thể nào...

"Không thể thế được..." Lần cuối cùng, câu nói quẩn quanh đăm chiêu trong lòng thốt lên, kinh ngạc truyền qua mic tới đối phương. Người kia nghe thấy, cười sung sướng, sau đó gửi một đường link trên khung chat.

"Đâu là weibo của người mà cậu nói." Đối phương thoải mái bảo.

Tề Tĩnh cố lấy lại bình tĩnh, yên lặng nhấn vào.

Quả nhiên đó là trang chủ của tài khoản weibo Khoái Mã Khinh Cầu đã lâu không xuất hiện, vẫn vắng lặng như trước, vẫn chỉ có ba cái weibo lẻ loi đơn độc.

Nhưng hô hấp của anh chợt trở nên dồn dập hơn, vô thức cử động ngón tay, nhấn vào phím F5, làm mới trang chủ.

Bởi vì anh có một dự cảm vô cùng mãnh liệt.

Dự cảm rằng trang weibo này sẽ xuất hiện cái weibo thứ tư...

"Cậu chuẩn bị xong chưa?" Trong tai nghe truyền tới một câu hỏi, vẫn mang đậm ý cười, "Người kia muốn chửi thẳng trên trang weibo đó."

Những lời này vừa dứt, ngón tay Tề Tĩnh cũng đồng thời nhấn xuống, "cạch" một tiếng, refresh lại trang chủ.

Lúc này, trang chủ xuất hiện sự thay đổi.

Có một cái weibo mới hiện ra trên màn hình.

Ở cuối còn đính kèm một icon lè lưỡi, giống hệt như những gì anh từng thấy.

Tề Tĩnh hít sâu một hơn, day day huyệt Thái dương đang đau nhức, vẻ mặt thất bại tột cùng.

Mình quả là đồ ngốc.

Cực kì ngốc.

"Khinh Cầu đại nhân..." Anh cười khổ, "Hân hạnh được gặp."

Khoái Mã Khinh Cười cười vang, cười chừng nửa phút mới dừng lại.

Lúc này, Tề Tĩnh vẫn vô cùng chán nản tự trách mình trước bàn, tỉ mỉ suy nghĩ lại rốt cuộc mình đã đánh rớt trí thông minh ở đâu mất rồi.

"Ngày Về, thật ra suýt chút nữa là cậu thành công rồi." Người đàn ông kia cười gian xảo, "Nếu như cậu không lấy tôi ra làm lá chắn trước mặt tôi thì chắc là đã lừa được rồi."

"... Làm sao tôi lường trước được sẽ gặp đúng người thật chứ..." Giọng Tề Tĩnh ỉu xìu.

"Sao hả? Thân phận của tôi khiến cậu giật mình hả?" Người kia cười hỏi.

"Quả thật rất bất ngờ." Mặt khác, nói chuyện với anh ta quả thật như nói với anh trai thất lạc nhiều năm, giọng nói cực kì giống, chỉ khác ở chỗ giọng đối phương trầm mạnh, giọng anh thanh thoát. Còn nguyên nhân khác, Tề Tĩnh ậm ừ mãi mới nói, "Anh... quá khác so với tưởng tượng của tôi."

"Ví dụ như?" Cách nói chuyện của Khoái Mã Khinh Cầu khiến Tề Tĩnh tưởng tượng ra một con hồ li mắt híp lắm mưu nhiều mẹo.

"Ví dụ như..."

Tề Tĩnh méo miệng, mở weibo ra, copy hết tất cả icon mà "Lão ngũ", tức Khoái Mã Khinh Cầu đã sử dụng khi nói chuyện với anh trong lịch sử trò chuyện, dán hết vào khung chat.

Ví dụ như cái ╮( ̄▽ ̄")╭này...

Hoặc là cái (づ ̄ 3 ̄)づnày...

"Sao nào, đã hiểu được mấy cái này chẳng hợp với phong cách thanh âm của anh chút nào chưa..." Tề Tĩnh yên lặng đỡ trán. Đáng ghét, muốn chửi cũng không chửi được.

Người đàn ông phía bên kia chỉ cười, cười tới mức phát ra tiếng "hí hí".

"Thanh âm của tôi có phong cách gì?" Kiểu hỏi biết rõ còn cố hỏi này khiến Tề Tĩnh cảm nhận được ác ý sâu đậm.

Phong cách gì?

Được nhiều fan hâm mộ tôn sùng làm "giọng tổng công" như vậy, phong cách của anh ta làm sao kết hợp được với mấy cái icon mặt cười kia chứ?

Đây không phải lần đầu tiên anh gặp được giọng nói có tính lừa dối lớn, thật ra là nhiều không đếm xuể mới đúng, nhưng khi rơi vào trường hợp chất giọng đã bị "gán mác" cho anh một thời gian rất dài, thật sự bất lực con mẹ luôn.

Chỉ nghe thanh âm, Khoái Mã Khinh Cầu và anh đúng là cùng một thể loại, thậm chí ngay cả điểm đặc biệt cũng giống nhau, độ bắt tai của giọng nói rất dễ khiến người nghe nảy sinh ảo giác "hai anh em". Giọng nói của Khoái Mã Khinh Cầu khá dày, không mỏng như giọng anh, cũng không sáng như giọng anh, nhưng sức bật rất lớn, cho dù chất giọng trầm thấp như của Đồng Tước Đài cũng chưa chắc đè ép được.

Bọn họ còn giống nhau ở cảm giác phong lưu, phóng khoáng.

Tề Tĩnh biết mình có thiên hướng thích hợp với vai phản diện, ngả ngớn mà gian xảo, bởi vì âm sắc sáng, mỏng, sắc bén.

Khoái Mã Khinh Cầu có thiên hướng thích hợp với vai chính nghĩa, phóng khoáng mà thản nhiên, giọng nói đanh thép, khiến kẻ khác bất giác liên tưởng tới một hiệp khách dịu dàng.

Nhưng cá tính của bọn họ vừa vặn đảo ngược cho nhau...

"Khinh Cầu đại nhân..." Tề Tĩnh nhíu mày, cố gắng dùng từ uyển chuyển, dù sao đối phương cũng là bậc tiền bối, "Phong cách nói chuyện của anh sao lại đi theo xu hướng đáng yêu làm nũng vậy..."

Dùng giọng công cao quý, mạnh mẽ nói ra những câu vui vẻ xởi lởi... không thể nào nuốt trôi được.

"Tôi hiểu cậu đang ám chỉ điều gì..." Dường như bản thân anh ta cũng đã quen với những câu hỏi thế này, chỉ cười tủm tỉm, "Vậy nên các fan hoặc staff từng tiếp xúc với tôi đều bị vỡ mộng."

Tôi có thể nói tôi cũng bị vỡ mộng không?

"Bọn họ thường nói, "cứ tưởng rằng Khinh Cầu đại nhân là kiểu người chững chạc tinh anh, không ngờ lại như vậy."

Hóa ra fan hâm mộ của anh có cùng suy nghĩ với tôi.

"Nhưng sau đó bọn họ lại nói, "Thật ra Khinh Cầu đại nhân làm nũng cũng rất đáng yêu."

Các cô gái ơi, tỉnh lại mau!

"Hơn nữa, cậu không cảm thấy tôi rất đáng yêu sao?"

Khi hỏi cậu này, đối phương cố ý dùng chất giọng tổng công chững chạc nhất, nam tính nhất của mình, nhẹ nhàng cười một cái.

Tề Tĩnh cố nhịn, cuối cùng vẫn không nói ra câu "Anh có bệnh sao không đi chữa".

"Trước đây... có một khoảng thời gian rất dài tôi thường bị người ta nói là "Khinh Cầu nhỏ". Tôi vốn tin rằng "Khinh Cầu lớn" ít nhất cũng phải là người đáng tin một chút."

Nếu như biết trước anh là kiểu người như vậy, tôi nhất định sẽ phun máu.

"Tôi đâu có không đáng tin đâu?" Khoái Mã Khinh Cầu nghe vậy, lập tức đổi sang giọng điệu ấm ức đáng thương của cô vợ nhỏ, nhưng Tề Tĩnh biết chắc chắn trên mặt anh ta đang cười. – Đó chính là điểm không đáng tin của anh đó!!!

"Haizz" Tề Tĩnh thở dài một hơi, lẩm bẩm nói, "Người ta thường nói thanh âm của chúng ta giống nhau, thậm chí có người nghe tôi nói còn nhớ tới anh..."

Nhắc tới đây, anh ngẩn người, ngẩng phắt đầu dậy dường như nhớ ra điều gì đó.

"Anh... Có biết một CV tên là Bún qua cầu không?"

Khoái Mã Khinh Cầu ngập ngừng trong giây lát, có vẻ kinh ngạc vì câu hỏi của anh. Nhưng lát sau, anh ta quay lại với nụ cười quen thuộc, không chút hoang mang mà nói: "Vì sao cậu hỏi vậy?"