Trò Chơi Tình Dục

Chương 40



“Lúc trước em đến với anh chỉ vì bản hợp đồng em nghĩ mình chỉ cần làm tròn nhiệm vụ là có thể hưởng cuộc sống an nhàn nhưng em lỡ yêu anh mất rồi em không thể ngừng suy nghĩ khi anh không yêu anh em rất muốn anh chỉ là một người chưa có gì để em có thể ở bên yêu thương anh nhưng thật tiếc em chỉ là kẻ đến sau?”

“Cô đang nói linh tinh cái gì vậy?”

“Chúng ta kết thúc bản hợp đồng ở đây nhé ngay bây giờ em sẽ lập tức rời đi. Số tiền hàng tháng anh chuyển cho em. Em vẫn luôn tiết kiệm bây giờ mới có cơ hội dùng đến”

“Hmmm tôi có nói là huỷ hợp đồng bây giờ sao?”

“Đối mặt với sự thật đi anh có chị Minh Minh rồi chuyện của chúng mình sẽ không thể nào che đậy được đâu”

“Hà à em yêu anh”

“Cô…” Nghe câu *Em yêu anh* phát ra từ chính miệng của Lộ Châu lòng Tiêu Hà bỗng nhói lên

Tại sao anh lại có cảm giác này khi nghe cô nói vậy một chút vui xen lẫn một chút buồn

“Tạm biệt anh”

Nói rồi Lộ Châu đẩy Tiêu Hà ra cô cầm hành lý đi ra đến cửa

Tiêu Hà vẫn đang ngơ ngác bởi câu nói vừa nãy của cô thì Lộ Châu lúc này đã ra đến cửa Tiêu phủ

Ban nãy cô đã gọi sẵn xe bây giờ chỉ cần xếp đồ lên và đi

Lộ Cháu chỉ để lại bản hợp đồng đã có chữ kí của cô. Tiêu Hà sau khi loát kịp vấn đề anh tức tốc chạy ra bên ngoài nhưng đã không kịp nữa rồi

Xe của Lộ Châu đã lăn bánh đi khỏi nhà được một đoạn dài trong lòng Lộ Châu vẫn nghĩ lần này sẽ thoát khỏi được tay của Tiêu Hà

Lộ Châu đến một vùng gần ngoại ô thành phố sinh sống

Cô thuê một căn nhà nhỏ trong đó chỉ có một chiếc giường bé và ít đồ dùng cần thiết

Không gian rất chật trội nhưng bù lại giá lại rẻ vô cùng so vói ở trung tâm thành phố

Sau khi đến nơi cô bắt tay vào dọn dẹp lại căn phòng rồi sếp đồ đạc của mìn vào trong sau đó mới đi ra ngoài tìm một quán ăn nhỏ để dùng bữa

Đến tối Minh Minh trở về Tiêu Phủ cô thấy Tiêu Hà đang ngồi thẫn thờ nhìn bản hợp đồng

Minh Minh bước tới phía của anh

“Hạo à cô ấy đi rồi sao?”

“Đúng chiều nay vừa dọn đi xong”

“Anh buồn sao? Chả lẽ anh đã yêu cô ấy rồi”

Tiêu Hà nhăn mặt khó chịu lúc nào gặp anh điều Minh Minh nhắc cũng chỉ có Lộ Châu Lộ Châu tại sao điều cô muốn hỏi không phải anh?

“Không có sao em lại hỏi vậy?”

“À em sợ anh sẽ không còn yêu em nữa sẽ xa lánh em” Minh Minh tiến tới ngồi xuống ghế sofa mà ôm lấy Tiêu Hà

Tiêu Hà cũng rất khó xử trong lòng anh tại sao lại đau đến vậy? Khi ở gần Minh Minh anh cảm thấy rất ghê cảm tưởng như cô không sạch sẽ

Tuy anh thay đổi thành tính chăng hoa nhưng chưa bao giờ anh động chạm quá giới hạn vào người con gái khác ngoài Lộ Châu

“Em ngốc quá sao anh có thể bỏ em chứ ngoan”

“Dạ”

“Tối nay em có ở đây không?”

“Em không em về thăm anh một chút rồi phải trở về nhà rồi nay ba mẹ em muốn em ăn cơm với họ”

“Ừm vậy anh kêu người lai em về”

Ở bên phía Lộ Châu cô cũng đã dùng xong bữa. Cô đi dạo một vòng quanh thị trấn nhỏ này rồi mới về nhà

Khung cảnh ở đây cũng rất đẹp chỉ là không nhộn nhịp như ở thành phố

Tuy vậy cô lại được tự do sống là chính mình không bị gò bó hay phải sống theo quy tắc của ai cả