Tuy ngay từ đầu Phạm Long đã phân công cho tổ ba khiêng ghế, thế nhưng đối với mấy cô nàng õng ẹo này thì nói còn dễ hơn là làm. Tuy trong lòng rất là khó chịu, thế nhưng Phạm Long cũng phải nai cái thân già của mình ra cùng với bọn con gái đi xếp ghế.
Cũng may tuy cái lớp này có nhiều đứa con gái khó ưa, cứng đầu, nhưng cũng có rất nhiều cô nàng cũng rất nghe lời, thậm chí là thần tượng Phạm Long ví như cô bạn thanh mai trúc mã Lê Thảo Nguyên, hay là cô nàng lớp phó học tập Trần Thanh Mai. Mỗi người giúp một tay. Rất nhanh chóng công việc vẫn đâu vào đấy.
Chừng 6h50 cuối cùng lão Sơn Ròm mới phong thai mà tới chậm, hôm nay có lẽ là một ngày khá là trọng đại, hình như còn có phóng viên tỉnh về lấy tin viết bài. Cho nên mấy cái giáo viên rất là chăm chú vào trang phụ.
Giáo viên nữ tập thể đều mặc áo dài màu hồng cánh sen, còn tập thể giáo viên nam thì mặc Vest thắt caravat màu xanh dương, toàn thể đều đồng nhất.
Ai mặc Vest lên người cũng đẹp, cũng sang trọng. nhưng riêng lão Sơn Ròm thì trái ngược hoàn toàn. Thân hình lão quá gầy, lưng lại có chút còng xuống, nhìn bộ dạng của lão khi mặc vest cảm giác lão ta hèn hèn bần bần, tiện tiện làm ấy. nhìn gai mắt không thể nào tả được.
" Hôm nay lớp chúng ta đến đông đủ chứ!" Lão Sơn Ròm vừa đến thì ngay lập tức hỏi thăm sỉ số lớp.
" Hiện tại chỉ còn bạn Kim Ngân tổ ba là chưa đến thôi! còn tất cả mọi người đều đến đông đủ rồi!" Phạm Long tuy cực kỳ không thích ông thầy chủ nhiệm này, thế nhưng nếu xét về phần trách nhiệm thì hắn phải có nghĩa vụ báo cáo sỉ số lớp cho thầy giáo chủ nhiệm.
" Được rồi! ngày hôm nay là ngày khai giảng của trường chúng ta! Khi nãy thầy vừa mới nhận được thông báo rằng ngày hôm nay trên tỉnh có cử phóng viên xuống lấy tin tại trường chúng ta! Tôi hy vọng các em cố gắng giữ trật tự tránh thực hiện các hành vi làm tổn hại đến danh dự của trường!" Lão nhà vừa nói vừa nhìn chằm chằm Phạm Long với ý như muốn cảnh cáo Phạm Long không được làm những chuyện quá mức nếu không lão ta sẽ thẳng tay t·rừng t·rị.
Và đương nhiên Phạm Long cũng không ngu đến mức ngay vào thời điểm này đi chống đối thầy giáo chủ nhiệm. mà cho dù hắn có muốn chống đối thì hắn phải luôn nào ở kèo trên thì mới dám chống đối. chứ nếu ở kèo dưới thì ngay cả cho tiền hắn cũng không dám.
Vào đúng lúc bảy giờ buổi lễ khai giảng chính thức bắt đầu. mở đầu cho buổi lễ chính là toàn thể khách mời, giáo viên cùng toàn bộ học sinh cùng nhau đứng lên chỉnh trang lại y phục để làm lễ chào cờ.
Sau khi nghi thức chào cờ hoàn thành thì lúc này chính là thời khắc buồn ngủ nhất đó chính là phải nghe bài diễn văn dài đến 3 ngàn từ của thầy hiệu trưởng. sau đó là bài phát biểu của khách mời, bài phát biểu của đại diện phụ huynh học sinh.
Thế nhưng ngày hôm nay chương trình có một chút khác thường, thầy hiệu trưởng chỉ phát biểu hoa loa một chút rồi sau đó ông ta lại trịnh trọng hướng về lễ đài cung kính nói
" Ngày hôm nay trường chúng hân hạnh chào đón Bí Thư Thị Ủy thị trấn Long Khánh của chúng ta! Ông Nguyễn Tư Tường Long! Các em học sinh cùng nhau vỗ tay chào mừng Long bí thư!" Thầy hiệu trưởng hô lớn.
" Rầm Rầm Rầm!" học sinh ba khối phía dưới đại bộ phận lúc này cũng không quá rõ ràng chức vụ bí thư thị ủy là có quyền lực như thế nào. Nhưng thầy hiệu trưởng đã nói như thế thì đương nhiên bọn họ phải nhiệt liệt vỗ tay chào mừng.
Tuy như vậy, nhưng vẫn có một số thành phần học sinh bên trong biết ý nghĩa của cụm từ bí thư thị ủy có sức nặng như thế nào, trong đó có cả Phạm Long cùng Đặng Minh Phương. Minh Phương thì khỏi phải nói nàng là con gái của thẩm phán tòa án nhân dân thị trấn. còn Phạm Long là người trùng sinh, cho dù kiếp trước hắn không tham gia vào công chức nhà nước, nhưng hắn cũng đã sống đủ lâu để đủ hiệu các tên gọi, chức danh trong bộ máy nhà nước là như thế nào.
Lúc này một người đàn ông mang khí thế uy nghiêm, trang trọng chậm rãi bước lên lễ đài. Đáng lẽ người ở vị trí khách mời khi được mời lên phát biểu sẽ đứng uy nghiêm trên mục cao rồi dùng tư thái uy nghiêm, trịnh trọng để phát biểu. Nhưng người này phong thái lại trái ngược hoàn toàn.
Người đàn ông cầm micro tiến ra giữa lễ đài
" Xin chào tất cả ban giám hiệu nhà trường, tập thể thầy cô giáo, phụ huynh học sinh và đặc biệt là toàn thể các em học sinh trường trung học phổ thông Long Khánh!"
" Tôi tên là Nguyễn Tư Tường Long! Hiện đang giữ chức vụ Bí Thư Thị Ủy thị trấn Long Khánh chúng ta! Ngày hôm nay! Tôi có mặt tại đây. . . ."
. . .
Đây là một bài diễn thuyết hơn 3000 từ, nội dung chủ yếu là học sinh, sinh viên chính là mầm non, là tương lai của đất nước. đất nước của chúng ta sau này có phát triển hay không chính là nhờ vào thế hệ trẻ, thế hệ tương lai, niềm hy vọng của đất nước.
Rồi nhắc đến tầm quan trọng của việc học, học không những để biết mà còn học để hiểu, học cách đối nhân xử thế, học cách làm người. . .
Và mục cuối cùng đó chính là nhắc đến tình kinh tế, chính trị, văn hóa trong nước. và các mục tiêu của đất nước trong 10 năm 20 năm tới/
Và lời kết cuối cùng đó chính là chúc tất cả học sinh có một năm mới học tập thật tốt xứng đáng làm con ngoan trò giỏi cháu Bác Hồ kinh yêu.
Kết thúc buổi diễn thuyết thì vị bí thư thị ủy này đại diện cho thị ủy tặng học bổng cho các học sinh nghèo vượt khó, rồi học bổng cho thủ khoa đỗ vào trường Long Khánh năm nay. Đó chính là Đặng Minh Phương.
Phía bên dưới ngoại trừ những người đầu hàng là phải giữ bộ dáng nghiêm túc ra thì đại bộ phận học sinh bên dưới đều nói chuyện riêng, học sinh khối buổi chiều thì còn đỡ, chứ học sinh khối 12 thì khỏi phải bàn, vừa dự lễ khai giảng lại vừa phải học bài có thể nói là khổ không tả nổi.
Lúc này ngồi bên cạnh Phạm Long là bí thư lớp tên là Đỗ Kim Thư.
" Này Long! Ông quen người đang phát biểu trên kia à?" Cô nàng rất là chịu khó quan sát khi nhìn thấy Phạm Long đang chăm chú quan sát người đang phát biểu trên lễ đại.
" Người ta là bí thư thị ủy! tui có tư cách gì mà quen!" Phạm Long lắc đầu nói.
" Thì tui cũng là bí thư nè! Có gì đâu?" Cô nàng này có chút không vui chu mỏ.
" Thôi đi bà cô! Người ta là bí thư thị ủy nắm trong tay quyền sinh sát trong cả thị trấn này! còn bà! Ha ha ha! thôi bỏ đi!" Phạm Long lắc đầu tiếp tục quan sát người trên mục diễn thuyết.
" Ghê vậy! Bí Thư to đến thế cơ à?" Đỗ Kim Thư có chút không tin.
" Thím chịu khó về nhà đọc sách thêm đi! Làm bí thư mà không bí bí thư quyền lực như thế nào! Vậy là c·hết rồi?" Phạm Long bĩu môi.
" Vậy ông biết à?" Đỗ Kim Thư cũng có chút không phục.
" Thôi bỏ đi! Lão Sơn Ròm đang nhìn kìa! Chiều này muốn bị lão ta làm thịt à!" Phạm Long liếc mắt về hàng ghế giáo viên thì nhìn thấy lão Sơn Ròm đang nhìn chằm chằm về phía bên này, sắc mặt cũng không được tính là tốt cho lắm.
" ha ha ha! cũng đúng! Lão này mang tiếng là thù dai, mấy bữa nay ông không cho lão ta mặt mũi! Thế nào chiều nay lão cũng gọi ông lên làm khó! Ha ha ha!" Đỗ Kim Thư dường như là đang cười trên nỗi đau của người khác vậy.
Và đương nhiên nếu như trong tiết anh văn mà Phạm Long gặp xui xẻo, thì tất cả mọi người còn lại sẽ dễ thở hơn rất nhiều.
" Tưởng gì! Khà khà khà! Chiều nay anh cân tất!" Phạm Long cũng không sợ hãi. Nếu lão Sơn Ròm dạy môn các môn tự nhiên như toán, lý, hóa, sinh thì hắn còn sợ, chứ anh văn thì chưa biết ai hơn ai à.