Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời

Chương 69: Đàn Ông Làm Việc Phải Dùng Cái Đầu! Chứ Đừng Dùng Cái Đầu B. . .



Chương 69: Đàn Ông Làm Việc Phải Dùng Cái Đầu! Chứ Đừng Dùng Cái Đầu B. . .

Lúc này Phạm Long không hề hay biết bản thân đang bị người khác nhằm vào, hắn vẫn đang tung tăng, vui vẻ hi hi ha ha cùng mấy con mắm trong lớp.

" Nè Long! Hôm qua bạn khai trương! Thế nào! Bán được không? có đủ tiền cưới vợ chưa?" Lúc này nhân lúc giờ ra chơi Trần Thanh Mai chợt lên tiếng hỏi.

" Ha ha ha! cưới một lúc ba em còn đủ! Chứ gì là một!" Phạm Long dâm tà nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Mai khiến cho cô nàng ngượng đỏ cả mặt.

" Đi c·hết đi! Ai thèm chứ!" Trần Thanh Mai tiện tay ném quyển tập lên người Phạm Long.

" Ơ! Mình có nói là sẽ cưới bạn đâu mà xoắn lên thế!" Phạm Long trơ trẽn, mặt dày nói.

Trần Thanh Mai tức giận đến ngứa cả răng đang định lao lên sống mái với Phạm Long một phen thì bên ngoài cửa lớp có tiếng vọng vào.

" Long! Mày ra đây!" Phạm Long đang định cùng Trần Thanh Mai đùa giỡn một câu thì từ phía cửa lớp lại truyền đến thanh âm của tên Minh Béo.

Sự xuất hiện của Tường Minh khiến cho Phạm Long cùng Tường Khánh có chút khá là bất ngờ. thế nhưng nhìn sắc mặt lộ ra sự trầm trọng của tên Minh Béo kia thì nhất định có chuyện chẳng lành.

Phạm Long cũng nhận thức được chuyện gì đó liền đi ra ngoài. Ngay lập tức Tường Khánh cũng đi theo ra.

" Anh Minh! có chuyện gì vậy?" Tường Khánh nhao nhao lên đầu tiên hỏi.

" Qua bên kia đi! Chỗ này đông người!" Minh Béo trông ngốc ngốc thế kia, nhưng lại là người biết suy nghĩ trước sau, cũng không phải là cái dạng người t·inh t·rùng thượng não là trước rồi mới xử lý hậu quả sau.

Cả ba cùng nhau tiến về một góc vắng người lúc này Tường Minh mới nhỏ giọng nói.



" Vừa rồi thằng Nhân nó mới trèo tường chạy qua đây báo cho tao một cái tin tức! rằng mấy thằng lớp nó đang nhắm tới mày!" Tường Minh nhỏ giọng hướng Phạm Long nói.

" Hả! Thằng Nhân! Sao nó qua đây! Rồi ai nhắm tới tao?" Phạm Long có chút ngạc nhiên.

" Tao không biết! nó chỉ nói như vậy thôi! bữa giờ mày có gây thù với ai không? Tao nghe thằng nhân nói bọn lớp nó cũng không phải dạng vừa đấu" Minh Béo tiếp tục nói.

" Mày ở nhà tao! Thì mày cũng biết mà! Trừ hôm trước trời mưa tao đi chơi với anh em tụi mày! Thì tao còn đi đâu nữa đâu!" Phạm Long lắc đầu thế nhưng hắn sực nhớ ra một chút sự tình, sau đó lại nói tiếp.

" Nếu như có gây thù thì chắc cho anh em nhà mày gây ra!" Phạm Long liếc mắt lườm Tường Khánh một cái.

" Hả! liên quan gì đến em!" Tường Khánh chu môi nói.

" Không phải cô chứ ai! Hôm trước đang yên đang lành tự dưng gài hàng hai thằng ngu kia!" Phạm Long đang nhắc đến sự kiện hai thằng ngu Phi đầu bờm ngựa cùng thằng Khương vì một chút lời khích bát của Tường Khánh mà húp nguyên tô mì cay cấp 5 và cấp 6.

" Vậy rốt cuộc là thằng đầu bờm ngựa hay là thằng lùn mỏ vịt kia?" Minh Béo bắt đầu xoa xoa nắm đấm.

" Nếu xác định là vụ đó thì chỉ có mỗi thằng Khương mỏ vịt kia thôi! thằng đó là con của giám đốc công ty cao su! Mấy năm trước tụi nói từng gây sự đánh nhau, thậm chí gây ra án mạng. nhưng ba nó dùng tiền trám họng hết nên tụi nó được thoát! Mà mấy tên cùng tham gia kia vừa vặn xếp chung với lớp của thằng Nhân!"

" Xem ra thằng Khương kia nó bị không cam lòng nên kêu tụi kia đánh tao! Mà trong lúc tụi nó bàn lại bị thằng Nhân vô tình nghe được mới chạy qua đây mật báo!" Phạm Long suy ngẫm một hồi rồi mới nói ra nhận định của mình.

" Rồi mày tính làm sao? Chơi không? lâu rồi tao cũng không có vận động!" Minh Béo nghe thế liền có chút kích động thân thể không ngừng vặn vẹo bẻ các khớp tay, khớp cổ chuẩn bị cho một trận ác chiến.

" Làm sao? Mày sợ à! Mày yên tâm! ở đây! Tao tuyên bố mày được tao bảo kê! Thằng nào động đến mày! Tao cân tất!" Minh Béo tỏ ra anh hùng nói.



" Thôi! dẹp mẹ mày đi! Thời gian gần đây! Tao gây ra sóng gió nhiều lắm rồi! lần này tao mà gây sự nữa chắc đầu tuần sau lên đứng cột cờ mất!" Phạm Long lắc đầu.

" Má! Chơi mà nhùng mày!" Tường Minh có thất vọng nói.

" Chấp gì chúng nói! Thằng đó có còn làm càng được bao lâu nữa đâu!" Phạm Long có chút khinh thường nói.

" Là sao?" Tường Minh có chút hỏi ngược lại.

" Không phải ba mày xử à!" Phạm Long bĩu môi.

" Sao! Sao mày biết!" Tường Minh trợn mắt.

" Vậy tao hỏi mày! Mày tên là Nguyễn Tư Tường Minh, em mày là Nguyễn Tư Tường Khánh. Vậy cái thằng cha tên Nguyễn Tư Tường Long chắc không phải là ông già mày đi!" Phạm Long có chút khịt mũi nói.

Phạm Long nói đến đây thì hai cái anh em này cũng có chút cạn lời, không biết nói gì thêm.

" Thôi! bỏ qua chuyện này đi! Mà giờ mày tính làm sao? Chẳng lẽ mày trốn! mày trốn như vậy! lỡ đâu đám người bên kia biết thằng Nhân mật báo cho mày, rồi tụi nó xử đẹp thằng Nhân thì phải như thế nào?" Tường Minh có chút lo lắng.

Phạm Long ngẫm thấy chuyện này cũng khá là hợp lý, nếu như lúc này hắn dùng động thái trốn cũng không có được. Nhà sự chạy được chứ chùa cũng đâu có chạy được. cái đám giang hồ cắc ké kia tuy cũng không phải là cái dạng tay anh chị gì có tiếng, nhưng cái đám này lại chơi rất ngông, ai biết nửa đêm tụi này có ném mắm tôm vào cửa tiệm nhà hắn hay không. . .

" Mẹ nó! Yên lành không muốn! lại muốn đi gây sự!" Phạm Long có chút bực mình.

" Giờ làm luôn không! giờ tao với mày quá lớp A5 nện c·hết mẹ thằng lùn mỏ vịt đó, rồi chiều tao gọi người làm luôn mấy thằng kia! Mẹ chúng nó! Dám động đến anh em của tao!" Minh Béo có chút phấn khích.



" Rồi ở đây mày quen ai! Mà mày kêu!" Phạm Long trừng mắt.

" Hơn nữa giờ mày đánh thằng Khương trước là mày có lỗi trước! đến lúc đó lên phòng hội đồng kỷ luật là đi bán muối cả một lũ!" Phạm Long tức giận nói.

" Mày lo gì? Ngày xưa tao còn kéo băng cả chục thằng đi đánh lộn! mà nhà trường có làm gì tao đâu! Mày yên tâm! Tao lo tất!" Minh Béo cười hắc hắc khiên cho cái thân hình to béo của hắn rung lên bần bật.

" Đàn ông á! Thì hành động dựa theo cái đầu nè! Dùng lý trí để quyết định! Còn tao thấy mày! Cũng là đàn ông con trai! Mày cũng dùng cái đầu để giải quyết sự việc! những cái người ta dùng là cái đầu trên này! còn mày thì dùng cái đầu B. . . . !" Phạm Long nói đến đây thì im bặt mà dừng.

" Đầu gì! Cái đầu gì hả! Long! Nói em nghe!" Tường Khánh ngay lập tức sáng mắt lên hỏi.

" Khụ! Khụ! Là đầu gối! là đầu gối!" Phạm Long ngay lập tức sửa lại lời.

" Ha ha ha! em còn nghĩ là cái đầu thứ hai của bọn anh chứ! ha ha ha!" Tường Khánh lâu lắm mới có cơ hội cười vào mặt Phạm Long như thế này.

" Mày làm việc bằng cái đầu trên! Vậy thì cách của mày là gì? Mày nói tao nghe!" Minh Béo có chút không phục.

" Ha ha ha! Nếu bạn đã thành tâm muốn biết. thì chúng tôi sẵn sàng trả lời!"

" Thôi! vào vấn đề chính đi!" Tường Khánh gấp gáp cắt ngang lời của Phạm Long.

" Thật ra mấy thằng mà đánh tao! Tao cũng biết một số thông tin về tụi nói. Vì mấy năm trước tụi nó với tao học cùng trường cấp 2! Bọn này rất là hổ báo! Là tay chân của thằng Khương mỏ vịt kia!"

" Hồi đó là năm tao học lớp tám. Mấy thằng kia lúc ra chơi không làm chuyện nghiêm túc mà chắn giữa đường rồi ghẹo gái. Tụi nó thấy đứa con gái nào đẹp thì hú lên như chó dại vậy. Rồi có thằng kia thấy như vậy gai mắt quá liền chửi tụi nó là một lũ chó dại, chó cái đứng đường!"

" Tụi nó bị chửi là chó dại, có cái nên lao vào hội đồng thằng kia! Mà thằng kia cũng thuộc dạng đầu gấu trong trường, cũng không sợ ai. Nó b·ị đ·ánh hội đồng liền cũng chạy về nhà kêu người lên!"

" Hai bên đánh qua, đánh lại, đến đỉnh điểm là hai bên cùng nhau hỗn chiến trong lô cao su. Tụi nó lúc đó không có cầm hàn hay đồ chơi nóng gì. Chủ yếu là cầm gậy, cứ như thế lao vào phang nhau. !"

" Lần đó đánh lớn, một thằng b·ị đ·ánh hội đồng đến c·hết!" Phạm Long lần lượt kể lại sự kiện năm đó cho Tường Minh cùng Tường Khánh nghe.