Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 152: Kế hoạch vĩ đại



<!-- --> Sát khí trên người Tiêu Thu Phong đột nhiên biến mất, rồi ôm bụng mà cười, đang lo lắng cho an nguy của nàng, mà lại không ngờ, câu đầu tiên nàng mở miệng nói, là lại sinh baby.

Điều này làm cho hắn không khỏi nhớ Liễu Yên Nguyệt, sau khi hai người đã ngủ chung phòng với nhau ngày thứ hai, cũng đã từng thảo luận vấn đề này, làm lúc đó hắn cảm thấy kỳ quái. Xem ra bây giờ, phụ nữ ai cũng giống nhau.

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tiêu Thu Phong, hai má Ruth đỏ lên, nhăn mặt nói: "Honey, Ruth nói thật mà, em muốn sinh cho anh một baby"

Tiêu Thu Phong vẫn còn đang ôm bụng cười, nói: "Được, từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ cùng cố gắng!"

Lão già từ trong cửa đi tới, nhìn Tiêu Thu Phong, hỏi: "Tiểu Phong, con không sao chứ?" Bên ngoài dày đặc tiếng súng, ông cũng giống như Ruth, lo lắng không yên, dù nhìn thấy Tiêu Thu Phong vẫn bình thường, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu.

Tiêu Thu Phong ôm Ruth, chậm rãi đi tới, mỉm cười với lão già: "Bác, không cần lo lắng, cháu không sao cả, còn chưa kiếm đứa cháu cho Tiêu gia, sao cháu có thể gặp chuyện không may được!"

Trong lòng lão già đã bình tĩnh lại, nghe vậy cũng cười, gật đầu đồng ý, nói: "Thằng nhóc này nói không sai, bây giờ không quản cháu có nguyện ý hay không, đều phải nhanh chóng kiếm một đứa cháu cho Tiêu gia, đây là chuyện quan trọng nhất "

Cho đến giờ, Ruth vẫn chưa có hảo cảm với lão già, hừ một tiếng, nói: "Lão già, không cần ông nói, chúng tôi cũng sẽ làm. Honey ơi, đi thôi, chúng ta đi kiếm baby đi. Đi thôi anh, để ông ta nhìn hoài xấu hổ lắm "

"Ruth, đây là bác của anh, sau này phải lễ phép với ông ấy, biết chưa?" Tiêu Thu Phong đã thừa nhận người bác này, đàn bà của hắn cũng thế, muốn các nàng giống nhau, đối đãi với ông như người nhà.

Ruth là loại người không có quy tắc gì cả, nhưng Tiêu Thu Phong đã nói, nàng sẽ nghe, dù có chút miễn cưỡng "Honey, Ruth biết rồi, sau này em sẽ gọi là bác, không gọi ông ta là ông già nữa"

Lão già cười to, nói: "Được rồi, hai đứa cố gắng đi. Bác cũng không quấy rầy nữa "Nói xong liền xoay người về phòng. Còn Ruth, một chút xấu hổ cũng không có, dùng sức kéo tay Tiêu Thu Phong, đi vào trong phòng, quả thật rất muốn cố gắng sinh baby a.

Có vài người đêm nay không ngủ được, nhưng Tiêu Thu Phong lại rất an giấc, sau khi đã tẩy hết mùi máu trên người xong, lên giường, hưởng thụ sự ôn nhu của Ruth, nàng dùng mọi cách dụ dỗ, cũng chỉ vì muốn có một sinh mạng mới. Điều này làm cho Tiêu Thu Phong dở khóc dở cười.

Ruth là một con người luôn luôn huấn luyện chăm chỉ, nhưng hôm nay lại chẳng muốn rời giường, quấn quít lấy Tiêu Thu Phong, nếu không phải Xuân Phong đến, làm cho nàng mơ mơ màng màng, hắn thật không cách nào rời giường. Nàng ta vì muốn kiếm baby, mặc kệ là ban ngày hay ban đêm, đều rất cố gắng trên giường.

Thi thể trước cửa đã dọn dẹp, toàn bộ đều được đem đi hỏa thiêu, hóa thành tro, ngay cả máu cũng được dùng nước để tẩy rửa, dọn dẹp sạch mùi tanh nơi đây. Giờ phút này, tất cả đã gọn gàng, được mặt trời chiếu rọi, nhưng ai cũng biết, đêm qua, đã có vài ngàn tánh mạng không có cơ hội nhìn thấy ánh mặt trời này nữa.

Còn lính đánh thuê của Ma Quỷ, bây giờ đang luyện tập chăm chỉ. So với vài ngày trước còn siêng năng hơn. Sau khi cùng với Thiên Không đánh một trận long trời lở đánh đã làm cho nhiệt huyết của những người này tăng lên rất nhiều.

Những người còn sống trở về đêm qua đều được tăng lương gấp đôi.

Loại phần thưởng này, đối với bọn họ, chẳng ai dám tưởng tượng, mạng của bọn họ đã bán cho người, không còn thuộc về chính mình, khi có chiến tranh giữa các binh đoàn, nếu không chết thì có thể xem như mình gặp may. Không giống như tại Ma Quỷ, mỗi người đều có một mục tiêu để phấn đấu.

Hoặc là do Tiêu Thu Phong đã từ bên trong mà biến họ lại thành người, chứ không còn là một con rối nữa.

"Đội trược, ngoài cửa có một người phương đông muốn gặp người, nói là từ Trung Quốc đến " Một người bảo vệ ngoài cửa chạy vào, hành lễ xong rồi lập tức báo cáo.

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, hắn đã biết là ai, nói: "Đưa anh ta vào!"

Hắn đã từng hứa … Bây giờ, cũng nên cho một cơ hội, chỉ hy vọng người kia có thể nắm bắt.

Trong doanh trại, không ai nhận biết người này, mà hắn cũng có một chút kinh hãi, nhưng nhìn thấy Tiêu Thu Phong đang đứng đằng xa, vội vàng chạy lại, trong miệng hô lớn: "Tổng giám đốc, ông thật sự ở đây, tôi còn tưởng đã tìm lầm chỗ!"

Lãnh Phong, hiện tại đang là phó tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Phong Chánh, trong trận chiến 200 triệu năm đó, Tiêu Thu Phong đã đáp ứng hắn, cho hắn có cơ hội học tập Bàn Tay Vàng, mà bây giờ lại là thời cơ tốt nhất.

Tiêu Thu Phong không hề kích động, chỉ nhẹ nhàng nói: "Lãnh Phong, tôi đã đáp ứng anh, để cho người kia chỉ điểm anh một chút, anh có thời gian ba ngày, đây là cơ hội cả đời anh, rõ chưa?"

Lãnh Phong gật mạnh đầu, hắn đương nhiên biết, cơ hội như vậy, đối với hắn có ý nghĩa gì.

Lão già cẩn thận nhìn, chăm chú đánh giá Lãnh Phong suốt ba phút, không hề mở miệng, làm cho trong lòng hắn có chút sợ hãi.

"Tư chất của hắn cũng rất tốt, bất quá nếu muốn làm đồ đệ của ta, hắn còn kém lắm, Tiểu Phong, bác sẽ giúp cháu dạy dỗ hắn ba ngày, còn học được bao nhiêu, còn phải tùy thuộc vào khả năng lĩnh ngộ của hắn"

Ba ngày này, Tank đã phái ra rất nhiều mật thám, thu về nhiều tin tức, nhưng tin từ tam đại binh đoàn, lại có vẻ rất bình tĩnh, ngay cả Kyrgyzstan bị tổn thất trầm trọng, mà cũng không phát sinh chuyện gì, cũng chẳng có hành động trả thù gì, Thiên Không quả thật có chút quỷ dị, làm cho người khác nghi hoặc khó hiểu.

Từ sau trận chiến này, Tank đã học được rất nhiều thứ, trừ những người lính đánh thuê bình thường ra, còn bắt đầu xây dựng tổ chức tình báo, tiến hành huấn luyện nghiêm túc, phân tán đến các nơi của Trung Đông, nắm giữ tin tức khắp nơi, đối với tổng bộ Ma Quỷ, đây là một quyết định sáng suốt.

Hiện giờ, hắn cũng không còn là người bình thường, mà là đội trưởng của binh đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ.

Tiêu Thu Phong đã triển khai hội nghị lính đánh thuê lần hai, chính thức tuyên bố, giao cho Tank chức vụ đội trưởng, xử lý mọi chuyện bên trong, còn việc huấn luyện tạm thời có ba mươi sáu người của Thần Binh Chiến Đội, sau này sẽ tìm người thích hợp mà thay thế. Còn bên trong, chức vụ cũng đã được phân chia, các loại thứ hạng cũng đã thành lập.

Như Chiêu Mộ Xử, Đoàn Vệ Bộ, Hậu Cầu Bộ từ từ cũng có hơn mười mấy ngành, do người có chuyên môn phụ trách, Tank cũng không cần phải ôm đồm nhiều việc.

Lãnh Phong sau khi học tập ba ngày, cũng đã nói lời từ biệt với Tiêu Thu Phong, bất quá nhìn hắn có vẻ không muốn rời đi, rất khác so với vẻ hoảng sợ ban đầu. Xem ra ở chỗ này học tập chỉ ba ngày, đã là tạo hóa lớn nhất của cả đời hắn.

Buổi tối, một bảo vệ đến gặp Tiêu Thu Phong, nói rằng lão già muốn gặp hắn, có việc thương lượng.

Bàn giao mọi chuyện cho Tank giải quyết, Tiêu Thu Phong từ từ đứng dậy, nếu tam đại binh đoàn đã không lộn xộn, thì hắn cũng có thể không nghe không thấy, nước giếng không phạm nước sông.

"Bác, tìm cháu có việc gì?" Lão già đã ở đây một tuần, Tiêu Thu Phong cũng đã nghĩ, không biết có phải lão chuẩn bị rời đi hay không, vì thế giới của lão không phải ở đây.

Nhưng … hắn đã lầm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Tiểu Phong, bác có một ý tưởng, nhưng vẫn chưa dám thực hiện, bởi vì với sức của một mình bác, thật sự rất nguy hiểm. Mặc dù tiền của bác có thể đè chết người, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là kẻ trói gà không chặt, đặc biệt là năm đó, khi ba tổ chức lớn ám hại, làm trong lòng bác vẫn còn sợ hãi. Nhưng bây giờ, bác muốn khởi động kế hoạch ấy một lần nữa!"

Lão già nói xong, cầm lấy một tờ giấy, đưa cây bút lông lên, viết hai chữ: "Long Đằng!"

Tiêu Thu Phong cảm thấy khó hiểu, hỏi: "Long Đằng? Bác, nó là gì?"

Lão già nói: "Bác muốn dùng toàn bộ lực lượng tập hợp lại, thành lập một vương quốc buôn bán Long Đằng. Loại lực lượng khổng lồ này, các nước trên thế giới đều bài xích, không cho tồn tại. Nhưng đây là Trung Đông, lại là lúc chiến loạn, là cơ hội tốt nhất của chúng ta"

Tiêu Thu Phong bị lời nói của lão già làm cho hồ đồ, xây dựng một vương quốc buôn bán tại Trung Đông có lợi ích gì, mà bán với buôn cái gì?

Lão già tựa hồ như nhìn thấu tâm tư của hắn, nhẹ nhàng cười, nói: "Tiểu Phong, thành lập Long Đằng, cũng không phải vì lợi nhuận buôn bán, bác muốn một đại bản doanh, một trụ sở an toàn, không bị bất kì thế lực chính trị nào ảnh hưởng. Mọi thành viên trong Long Đằng đều ký thác tâm linh vào nó, tuy chỉ là hình thức, nhưng cũng rất quan trọng"

"Kiếm tiền rất dễ, cả thế giới có hơn hai trăm quốc gia, người nào cũng có thể tự kiếm được. Cái bác muốn là lực lượng của thần"

Bây giờ Tiêu Thu Phong đã hiểu sơ sơ về cái hình thức kinh tế thần thoại của bác mình, thành lập một công ty ở một quốc gia, nắm vận mệnh của quốc gia đó trong tay, chắc chắn sẽ bị áp chế rất nhiều. Còn ở đây thì ngược lại, bởi vì không có cái gì đủ khả năng làm điều đó cả.

Nhưng lão già lại không suy nghĩ đơn giản như vậy, nói: "Đây là điều bác có thể giúp cháu, khi cháu muốn làm đại sự, ngoài sức mạnh cường đại ra, còn phải có một lượng tài lực khổng lồ. Chỉ như vậy, rồng mới có thể bay lên trời. từ trên không bao quát chúng sinh. Nhưng trước mắt, Tiểu Phong, cháu nhất định phải có lực lượng cường đại. Ít nhất là, binh đoàn Ma Quỷ của cháu, phải trở thành đệ nhất Trung Đông "