Đúng vậy, từ nhỏ đến lớn, không ai có thể cho Âu Dương Vô Thần thứ mà anh ta cần cả, thậm chí còn không một ai nghĩ thử anh ta cần gì.
Duy nhất chỉ có cô gái đó.... cô gái đã bước vào thế giới của anh như một ánh sáng mới mẻ, đem đến.... sự ấm áp nguyên thủy của lòng người.
Không lạnh giá, không cô độc, không toan tính, không tham vọng..... tất cả những thứ xấu xa ghê tởm nhất trên đời này, đều không hiện hữu và bủa vây xung quanh nữa.
Stefan nghe câu nói của Âu Dương Vô Thần, anh mím môi, đột nhiên không lên tiếng nữa. Thấy vậy, người đàn ông kia liền nói:
- Rốt cuộc thì cậu đang bao che cho ai, Stefan? Kẻ đó quan trọng đến mức nào mà khiến cậu không thể nói ra với tôi? Hôm nay cậu phải nói cho tôi biết kẻ đã làm Âu Dương Thiên Thiên bị thương, nếu không, tôi tuyệt đối không bỏ qua!
Người phụ nữ đứng nhìn một màn này, ánh mắt cô run lên, bàn tay nắm chặt.
Hóa ra.... anh ấy tức giận như vậy, là vì Âu Dương Thiên Thiên sao? Anh ấy nắm cổ người bạn thân đã chơi với mình hơn 10 năm trời, chỉ vì cô ta ư?