- Vậy thì cử người đưa bà ta đi đi, đến Zimbabwe, vứt bà ta ở một nơi nào trong đó là được.
Kỳ Ân nhíu mày, thắc mắc hỏi:
- Zimbabwe?
- Đó là một đất nước nhỏ và nghèo nàn về kinh tế, tỷ lệ lạm phát và thất nghiệp cộng lại gần bằng 100%, được cho là nơi khốn khổ nhất thế giới. Nơi đó thường xuyên có chiến tranh, có bạo loạn, vừa nghèo vừa khổ. Dân số ở đó tuy không đông nhưng cũng không phải quá ít, có người tồn tại được vậy thì bà ta cũng được. Sống trong giàu sang lâu rồi, tôi muốn xem xem, ở cái đáy của xã hội, bà ta sẽ có cảm nhận như thế nào.
Kỳ Ân há miệng, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Âu Dương Thiên Thiên lại nói tiếp:
- Mang bà ta đến đó, cứ mỗi tháng chu cấp thức ăn và nước uống một đợt, chỉ cần đủ để bà ta không chết thôi, không cần quá nhiều. Mary đã không thể hoạt động được nữa, bà ta sẽ không tự kết liễu mình được đâu, nhưng các người phải đảm bảo bà ta cũng không được chết đói. Tôi không muốn gặp lại bà ta, nên hãy cứ đưa đi đi, trong im lặng thôi.
Kỳ Ân nghe xong, mím môi cúi đầu, đáp:
- Vâng, tôi biết rồi.
Âu Dương Thiên Thiên động người, cô rút trong túi ra một chiếc điện thoại rất lạ, lên tiếng:
- Còn nữa... hãy đưa thứ này cho Mary, đây là điện thoại của Sym Bush, trong này... có một đoạn ghi âm, là của cậu ta gửi, nếu bà ta muốn nghe nó, hãy để bà ta tự mở, dù là bằng cách gì cũng được, các người đừng xen vào. Sau khi làm xong tất cả, truyền tin ra ngoài..... nói Mary FirstFlo đã chết rồi!
Không còn cách nào khác, Kỳ Ân đành cắn răng lui ra. Bên trong căn phòng chỉ còn mình Âu Dương Thiên Thiên, cô rũ mắt, chợt nhớ lại ngày hôm đó...
Alex Bush muốn nhờ cô chuyển lời đến Mary, nhưng ông ta chưa kịp nói thì Sym đã từ trong một chiếc xe đi ra. Cậu ta bảo Alex lùi lại, tự mình nói chuyện với Âu Dương Thiên Thiên.
Sau đó, trong sự ngỡ ngàng của Âu Dương Thiên Thiên, Sym Bush đã hạ mình, quỳ cả hai chân xuống đất, cúi mặt trước cô. Không chỉ Âu Dương Thiên Thiên mà ngay cả Alex Bush đứng cách đó không xa cũng rất ngạc nhiên, cả hai dường như không thể ngờ Sym sẽ làm như vậy. Anh cúi đầu rất thấp, giọng có chút run rẩy: