Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 632: Thù lớn được báo



Chương 632: Thù lớn được báo

Con bạo long Selina vẫn là rất lợi hại.

Anh cùng đóa nam bạch liên Diệp Hải giằng co 15 năm, mỗi lần đều là Diệp Hải đạt được sự ưu ái của ba anh, mà anh hoặc là bị đánh một trận, hoặc là bị quát dừng lại, quả thực nhận hết ấm ức.

Không nghĩ thủ đoạn của Selina ác liệt như thế, vậy mà trực tiếp làm ba anh cùng Diệp Hải đoạn tuyệt quan hệ ba con.

Quả thực quá lợi hại.

Lãnh Kỳ Duệ đã quên anh đã đắc tội Selina, quyết định sau khi trở về liền khao Selina một chút.

Kỳ thật con bạo long kia ngoại trừ bạo lực một chút, cái khác đều rất đáng yêu.

Nhìn xem ánh mắt cuối cùng mang theo ý trêu tức cùng mỉa mai của Lãnh Kỳ Duệ, hận ý trong mắt Diệp Hải cuồn cuộn.

Kỳ thật lúc ba anh chết, anh đều đã 8 tuổi, biết tất cả mọi chuyện. Đặc biệt là mẹ anh, cả ngày trước mặt anh nói ba anh không học tốt, hiện tại ông ta chết cũng liền đáng đời, nhưng để lại bọn họ chịu khổ.
Cho nên anh biết ba anh ở trong bộ đội phạm phải sai lầm, là một tội phạm.

Nhưng vậy thì thế nào? Nếu Lãnh Tấn Bằng chứa chấp anh, chẳng lẽ không nên đối tốt với anh một chút sao?

Vậy mà nói sau này sẽ là con của ông, như vậy anh cùng Lãnh Kỳ Duệ không phải là nên có địa vị giống nhau sao?

Vì sao người nhà họ Lãnh muốn đối xử khác biệt với anh cùng Lãnh Kỳ Duệ?

Quá mức!

Quả thực quá mức!

Anh vì nhà họ Lãnh bỏ ra nhiều như vậy, vậy mà Lãnh Tấn Bằng nói trở mặt liền trở mặt. Vì đứa con trai bùn nhão không dính lên tường kia của ông, thậm chí không nói một chút tình cảm, cứ như vậy mà từ bỏ anh.

Cho nên con nuôi chính là con nuôi, dù là anh làm được nhiều hơn, bọn họ cũng sẽ không chân chính xem anh là người một nhà.

Anh hận!

Anh thật hận!

Lãnh Tấn Bằng vậy mà thông đồng người của cục cảnh sát nói xấu anh, nhốt anh ở trong ngục giam, tùy ý người ngoài tiến hành thẩm vấn anh.
Anh đã làm sai điều gì?

Không phải chỉ là mắt thấy Lãnh Kỳ Duệ gặp nguy hiểm không có đứng ra sao?

Dựa vào cái gì mà anh phải đứng ra?

Anh ước gì Lãnh Kỳ Duệ chết đâu!

Lãnh Kỳ Duệ, đừng để tôi ra ngoài!

Nếu không đời này chúng ta không chết không thôi!

Diệp Hải như thế nào, Lãnh Tấn Bằng cùng Lãnh Tấn Bằng đều không muốn quan tâm.

Lãnh Tấn Bằng là tức giận ông nuôi một con rắn độc ở bên người, mà Lãnh Kỳ Duệ là vui vẻ cuối cùng cỏ thể đuổi đóa nam bạch liên Diệp Hải ra khỏi nhà.

Sau khi đi ra ngoài Lãnh Kỳ Duệ liền khen ngợi nói: "Ba, không tệ lắm, lần này vậy mà không chút do dự liền đứng về phía con."

Lãnh Tấn Bằng nhìn con trai một chút: "Nhãi ranh, thủ đoạn không tệ. Video có thể bị ngươi P đến nỗi ngay cả công an đều không tìm ra sơ hở."

"Cũng không phải con P, là Selina P giúp con." Dứt lời, kinh ngạc nhìn về phía Lãnh Tấn Bằng: "Ba đã nhìn ra? Làm sao có thể?" Kỹ thuật này, ngay cả anh cũng không nhìn ra!
"..."

Lãnh Tấn Bằng hài hước nói: "Quên ba con trước khi làm tư lệnh là đang làm gì?"

Đôi mắt Lãnh Kỳ Duệ trợn một chút: "Không phải ba là binh vương bộ đội đặc chủng sao? Cho nên ba vẫn là một Hacker?"

Lãnh Tấn Bằng trừng mắt: "Hacker cái gì? Có biết nói chuyện hay không? Ba con chỉ là một binh vương nắm giữ kỹ thuật Hacker sơ bộ mà thôi!"

"Tốt tốt tốt, binh vương binh vương!"

Ngay tại vừa rồi, sau khi Lãnh Tấn Bằng đuổi con rắn độc Diệp Hải ra khỏi nhà, Lãnh Kỳ Duệ đã cảm thấy ba anh trở nên đáng yêu, nói chuyện với ông cũng cảm giác thân mật rất nhiều.

Lãnh Tấn Bằng cũng có cảm giác như vậy.

"Vậy cho nên nói, mới vừa rồi ba biết video có vấn đề, vậy sao ba không cứu anh ta?" Mà lại còn không có mắng anh làm video giả.

"Ba không phải đã nói rồi sao, cậu ta có bản lĩnh ra, ba không ngăn cản cậu ta."