Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 633: Tìm đánh



Chương 633: Tìm đánh

".. Không phải, ở trong lòng con, ba con chính là người không phân rõ phải trái như thế sao?" Lãnh Tấn Bằng quả thực muốn bị làm tức chết.

Lãnh Kỳ Duệ bĩu môi: "Cũng không kém bao nhiêu!"

"Nhãi ranh, con muốn ăn đòn có phải hay không?"

Dứt lời, Lãnh Tấn Bằng một quyền liền muốn đánh Lãnh Kỳ Duệ, Lãnh Kỳ Duệ kêu một tiếng, nhanh chóng chạy trối chết.

Cả ngày bị con bạo long kia bắt nạt anh đã đủ thảm rồi, nếu như còn bị ba anh đánh, chẳng phải là rất thảm?

Thế là hai ba con liền một người chạy một người đuổi theo ở bên ngoài cục cảnh sát.

Mặc dù vẫn là Lãnh Tấn Bằng gào thét muốn đánh Lãnh Kỳ Duệ, thế nhưng mà trong nháy mắt tình cảm của hai ba con lại đã đến gần rất nhiều.

Lãnh Kỳ Duệ sợ Lãnh Tấn Bằng mệt mỏi, dù sao thân thể của ông không tốt, thế là không chạy mấy chốc liền bị đuổi kịp, nắm đấm của Lãnh Tấn Bằng rơi vào trên người anh, cuối cùng cũng thay đổi thành vò đầu của anh, mắng anh một tiếng nhãi ranh liền xong việc.
Mãi đến khi Lãnh Kỳ Duệ ngồi ở trên xe Lãnh Tấn Bằng, lúc này mới hỏi: "Ba, trước đó không phải ba vẫn luôn rất thích Diệp Hải sao? Làm sao lần này rõ ràng biết không phải là lỗi của anh ta, là con hãm hại anh ta, ba lại đưa anh ta vào đồn cảnh sát?"

"Cậu ta một lần lại một lần muốn gϊếŧ con, người như vậy sao có thể giữ lại? Con thật sự cho rằng ba là ba ghẻ của con sao?"

Nói thật, Lãnh Tấn Bằng thật sự vô cùng hối hận lúc trước nhất thời mềm lòng chứa chấp Diệp Hải.

Đều nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột đào hố đất.

Mặc dù không thể nói rõ có loại ba mẹ nào liền nhất định sẽ có kiểu con cái như vậy. Nhưng khi mà trong quân đội có nhiều sĩ quan đều bởi vì đền đáp quốc gia ném đầu chảy máu như vậy, lại chỉ có ba của Diệp Hải làm phản, làm quân bán nước.
Chồng làm quân bán nước, làm vợ, chẳng những không có chút sám hối cùng áy náy nào, ngược lại là một khóc hai nháo ba thắt cổ tìm quân đội muốn tiền trợ cấp.

Quân bán nước chết, từ đâu ra tiền trợ cấp? Người nhà của những liệt sĩ bị chồng bà ta hại chết không chạy tới nháo cũng đã không tệ!

Thế là mẹ của Diệp Hải thấy gào khóc không thành, ngay tại bên bờ sông chảy xiết triệu tập thôn dân xem kịch, muốn làm lớn chuyện, làm bộ muốn nhảy sông tự sát, uy hϊếp bộ đội.

Kết quả bộ đội mới vừa đuổi tới, bà ta còn chưa nói mấy câu, một con chuột từ một gốc cây hòe trên đầu bà ta rơi xuống, vừa lúc rơi vào trong quần áo của bà ta, bà ta bị dọa đến rối tung lên, trực tiếp tiến vào bên trong dòng sông chảy xiết một mệnh ô hô.

Khi đó Diệp Hải đã 8 tuổi, 8 tuổi, đã là lúc hình thành cách nhìn nhận về tốt xấu.
Cho nên ông sớm nên nghĩ đến loại gia đình này dạy dỗ ra con cái sẽ không có tam quan tốt cỡ nào.

Nhưng lúc đó, ông bị sự hiểu chuyện của Diệp Hải làm cho mềm lòng.

Đứa nhỏ này không khóc không nháo, hai mắt tràn đầy mong đợi hỏi ông, ba của cậu có phải là hi sinh trên chiến trường hay không?

Ông không đành lòng nói cho cậu ta sự thật tàn khốc này, cho nên liền gật đầu.

Nhưng mà Diệp Hải chẳng những không có khóc, ngược lại lộ ra một nét cười, nói cho ông biết, cậu sẽ không khóc, cậu cũng muốn học tập ba cậu, về sau làm một quân nhân ưu tú.

Nghĩ đến trước khi chết ba Diệp Hải cuối cùng vẫn là tỉnh ngộ, còn cản lại một súng giúp ông, cho nên ông liền mềm lòng, quyết tâm nuôi dưỡng Diệp Hải trưởng thành, làm một quân nhân ưu tú.

Lại thêm Diệp Hải thật là từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, đi theo ông ở trong quân đội, mà Lãnh Kỳ Duệ từ nhỏ đã không thích chuyện trong quân đội, liền mê mà các loại trò chơi, ở bên ngoài đánh nhau cùng những đứa trẻ khác. Gây họa còn có ông bà nội trợ giúp.
Cho nên ông liền theo bản năng cảm thấy Lãnh Kỳ Duệ cùng Diệp Hải căn bản không có cách nào so sánh.

Cho tới hôm nay ở trong video nhìn thấy nét cười tà ác của Diệp Hải, ông mới đột nhiên bừng tỉnh.