Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 646



Chương 646:

"Vị lão gia tử này, ngài là.." Lăng Phẩm Viện vừa thấy cảnh này đã cảm thấy ông lão này thật không đơn giản, liên tưởng đến trước đó ông nội nói với cô, trong lòng liền kích động lên.

"Tôi là hội trưởng hiệp hội ngọc thạch ở Hải thị, Ngô Mậu Tùng."

Nghe được lời giới thiệu này, nhóm người trong nghề hàng năm chuyên nghiệp đổ thạch cũng không nhịn được nhao nhao thở hốc vì kinh ngạc

Ngô Mậu Tùng?

Ông lão nhìn không có vẻ kiêu ngạo gì này lại chính là Ngô Mậu Tùng?

Nếu như nói tên Ngô Mậu Tùng cũng không thể gây nên sự sợ hãi thán phục của mọi người, cái tên hội trưởng hiệp hội ngọc thạch ở Hải thị này cũng sẽ không để người cảm thấy ông lợi hại cỡ nào, như vậy gia tộc cùng con cái của ông, nhất định có thể làm cho người ta phát ra thanh âm kinh ngạc cảm thán.
Bởi vì Ngô Mậu Tùng là người đứng đầu nhà họ Ngô, mà nhà họ Ngô ở Hải thị, chính là hào môn đứng đầu ở Hải thị.

Con trai lớn của Ngô Mậu Tùng là Ngô Tĩnh Trung, là quan lớn đương nhiệm của Hải thị, sự nghiệp như mặt trời ban trưa.

Con trai thứ hai Ngô Tĩnh Thành là tổng giám đốc tập đoàn Ngô thị, tập đoàn bao gồm các loại ngành nghề thiết kế bất động sản, khách sạn, ăn uống, giải trí.

Con gái thứ ba Ngô Tĩnh Mẫn là viện trưởng bệnh viện nhân dân đứng đầu Hải thị, đứng đầu chuyên gia ngoại khoa, mới 42 tuổi, cũng đã là cấp bậc giáo thụ.

Bởi vì ba người con đều vô cùng ưu tú, cho nên Ngô Mậu Tùng làm người đứng đầu nhà họ Ngô, tự nhiên là mừng rỡ thanh nhàn. Bình thường không có việc gì đùa hoa làm cỏ, nghiên cứu một chút đồ cổ ngọc thạch. Nhiều năm xuống dưới cũng chơi ra thành tích, chơi ra tâm đắc, trở thành hội trưởng hiệp hội ngọc thạch Hải thị.
Lăng Vân Hiên có thể mời đến nhân vật như vậy, quả thực chính là tạo hóa của nhà họ Lăng.

Lăng Phẩm Viện nghe xong, người này quả nhiên là Ngô Mậu Tùng, cả khuôn mặt lập tức liền cười lên.

Nếu như nói trước đó cười đều có chút kiêu ngạo, như vậy giờ phút này cười mới có thể tính là chân thành.

"Hóa ra là ông Ngô. Ông Ngô, chào ngài, vô cùng vinh hạnh khi ngài có thể đến Lăng Vân Hiên chỉ đạo ngành nghề công việc! Trước đó liền nghe ông nội cháu nói ngài có thể sẽ đến Lăng Vân Hiên, không nghĩ tới ngài thật sự tới. Ngài đã tới sao không nói với ông nội cháu một tiếng? Như vậy ông nội của cháu mới có thể tiếp đãi ngài chu đáo!"

Lúc Lăng Phẩm Viện nói chuyện, chủ cửa hàng Lăng Vân Hiên bên cạnh cô đã gọi điện thoại, đoán chừng là gọi cho chủ nhà họ Lăng.
Lời nói của Lăng Phẩm Viện làm nhóm người yêu thích đổ thạch ở triển lãm sảnh cửa hàng bên trong nhao nhao cảm thán, nhà họ Lăng quả nhiên tài đại khí thô, đồ vật của Lăng Vân Hiên quả nhiên là tốt, nếu không cũng sẽ không hấp dẫn nhân vật lớn như vậy tới đây nhìn nguyên thạch. Trong nháy mắt, mọi người đối Lăng Vân Hiên rất có lòng tin.

Thế nhưng mà Ngô Mậu Tùng lại khẽ giật mình, ông nội của cô ta là ai? Ông cũng không nhận ra, gọi điện thoại cho ông ta làm gì? Cô gái này nói chuyện rất có ý tứ!

Ngô Mậu Tùng có thể sáng tạo ra tập đoàn công ty lớn như vậy, lại sao có thể không nghe hiểu ý trong lời nói của Lăng Phẩm Viện? Lập tức liền có chút không thích.

Không muốn nhiều lời, chỉ nói: "Tôi chỉ là gặp cô gái này không yên tâm, cho nên mới làm chứng giúp cô ta."
Một câu nói rõ, Ngô Mậu Tùng đã đứng ở bên phía Chung Noãn Noãn.

Lăng Phẩm Viện cũng là nhân tinh, biết Ngô Mậu Tùng không vui, cũng không dám lấy tên tuổi của ông làm việc giúp Lăng Vân Hiên nữa. Quay người nói với Chung Noãn Noãn: "Ông Ngô đều tới làm nhân chứng cho chúng ta, lần này cô yên tâm chưa? Nhanh đi chọn lựa đi."

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Cảm ơn ông Ngô làm chứng, chẳng qua vẫn là mời Lăng tiểu thư lập chứng từ đi, nếu không chờ chút nữa tôi muốn thật sự tìm được đế vương lục, cô tình nguyện đắc tội ông Ngô cũng không bán cho tôi làm sao bây giờ?" Dù sao khối đế vương lục kia thật sự là quá lớn, quá hiếm có.

"Được." Lăng Phẩm Viện đã không kịp chờ đợi muốn nhìn Chung Noãn Noãn thua, lập tức liền viết chứng từ.