Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 174



Hà Linh Linh móc ra hai mươi đồng đưa cho Hứa Đồng: “Cô giữ số tiền này xài dần, chờ chuyện thành rồi tôi sẽ cho cô một khoản to, thậm chí còn đưa cô tới Hải thị hoặc Kinh thị sống, giới thiệu công việc cho cô, nhưng cô phải giúp tôi làm một chuyện.”

Hứa Đồng nghĩ đến bản thân có cơ hội đến Hải thị và Kinh thị, cô ta hí hửng nói: “Chuyện gì?”

“Giúp tôi giám sát Hà Loan Loan, không để cô ta có cơ hội rời khỏi khu nhà ở, ít nhất trong vòng nửa năm này không được rời đi.”

Hà Linh Linh nói xong lại thở dài: “Cô nói xem sao mạng Hà Loan Loan lại lớn như vậy? Nếu ngày nào đó cô ta xui xẻo chết đi thì tốt biết bao.”

Tim Hứa Đồng đập bịch bịch, cô ta nhìn cách ăn mặc của Hà Linh Linh, rộng rãi lấy ra hai mươi đồng, thật không thể không tin!

Hà Linh Linh còn nói thêm: “Tôi sẽ nhờ giáo sư Cao bên chỗ mẹ tôi gọi điện cho chính ủy Lý, chiếu cố cô và chồng cô, cô yên tâm, tôi nói được làm được.”

Nếu thật là như vậy, Hứa Đồng nguyện ý làm trâu làm ngựa cho Hà Linh Linh!

Hai người lại trò chuyện một hồi lâu, Hà Linh Linh đưa cho Hứa Đồng một địa chỉ ở Hải thị, nói sau này sẽ định kỳ liên lạc, lúc này Hứa Đồng mới yên tâm rời đi.

Trong lòng Hà Linh Linh cứ âm thầm nguyền rủa, cô ta hy vọng Hà Loan Loan vĩnh viễn không rời khỏi Tây Lâm.

Tốt nhất là chết sớm đi, c.h.ế.t ở Tây Lâm này!

Tài sản của nhà họ Cố chỉ có thể thuộc về cô ta và Cố Viêm Lâm, cả tài sản của Lý Quốc Chấn cũng là của cô ta!

Dù sao cô ta cũng đã là con gái của Hà Tú Uyển suốt hai mươi năm, dựa vào đâu phải nhường cho người khác?

Tiện nhân Hà Loan Loan nên chết đi!

Trước khi rời đi, Cố Viêm Lâm cũng chưa c.h.ế.t tâm, không hề muốn tiếp nhận Hà Linh Linh.

Hà Linh Linh đủ độc đủ tàn nhẫn nhưng lại ngu ngốc khiến người ta không thể hòa hợp nổi.

Mỗi lần anh ta nghĩ đến đôi mắt trong suốt thanh minh của Hà Loan Loan, nghĩ đến bộ dáng trấn định thông tuệ động lòng người của Hà Loan Loan thì đều cảm thấy lòng mình không thể yên tĩnh.

Nếu Hà Loan Loan biết thân phận của anh ta, nếu anh ta có thể hợp tác với Hà Loan Loan, đời này bọn họ chắc chắn có thể hợp sức tạo ra một thần thoại sánh ngang trời đất.

Đừng nói là nhà giàu nhất nước, muốn làm người giàu nhất thế giới cũng có thể.



Chỉ là anh ta cần tiền vốn, cần tiền của nhà họ Cố tiền và nhà họ Lý để làm vốn ban đầu.

Nếu không anh ta chỉ có thể làm một số vụ mua bán nhỏ lẻ như bây giờ.

Cố Viêm Lâm vẫn muốn tìm Hà Loan Loan một lần.

Anh ta dự định được ăn cả ngã về không, phải nghĩ biện pháp giữ chặt Hà Loan Loan!

*

Mấy ngày liền từ khi Cố Dục Hàn trở về, eo Hà Loan Loan thật sự đau nhức đến mức không thể xuống giường.

Nếu không phải có thể vào nông trường nghỉ ngơi, cô nghĩ người ngoài chắc chắn sẽ nhìn ra sự bất thường.

Cũng không biết vì sao nhu cầu của Cố Dục Hàn lại cao như vậy, chỉ cần tiến vào ổ chăn là lập tức duỗi tay.

Từ “anh chỉ ôm chứ không làm gì khác” đến “anh chỉ hôn chứ không làm gì khác”, lại đến “vợ à, một lần, một lần nữa thôi được không?”.

Hà Loan Loan tức giận xoa eo, cô cũng không biết vì sao bản thân mình rất thông minh nhưng lần nào cũng toa rập làm chuyện xấu với người đàn ông này!

Anh còn không biết xấu hổ nói vì cô tốn năm ngàn đồng để cứu anh nên anh phải lấy thân báo đáp, phải biểu hiện cho tốt, tranh thủ sớm ngày “trả” đủ năm ngàn đồng này...

Mẹ nó! Đây là vấn đề tiền bạc sao? Hừ!

Hà Loan Loan nghĩ nghĩ, hai tai đã đỏ lên.

Cũng may tuy cô tổn thất năm ngàn đồng nhưng cũng thu vào không ít.

Thứ nhất là vì Cố Dục Hàn lập công, cấp trên đã khen thưởng hai trăm đồng, Cố Dục Hàn còn chưa cầm nóng tay đã đào ra đưa cho cô hết, cũng đưa luôn huy chương quân công cho cô!

Vô cùng vinh quang đó, Hà Loan Loan nhìn huy chương quân công, yêu thích không thể buông tay!

Người đàn ông của chính là ngầu như thế!

Thứ hai là trưởng ban Triệu lại đưa tiền hoa hồng tới, lần này lại kiếm được một ngàn một trăm đồng!