Cố Dục Hàn thấy tình thế không đúng, nhanh chóng nói: “Mẹ, hay là để Loan Loan về nhà mẹ đẻ đi, con theo mẹ về nhà...”
Cùng lắm thì anh chạy qua chạy lại là được!
Ai biết Hạ Quân bất mãn nói: “Con về làm gì? Loan Loan đi đâu con đi đó! Đã lớn như vậy mà còn dính cha mẹ sao?”
Cố Dục Hàn:... Thôi, xem như con thua!
Hà Loan Loan không nhịn được cười, mở miệng nói: “Cha mẹ, bọn con nhất định sẽ tranh thủ thỏa mãn mong muốn của mọi người, bọn con chăm chỉ một chút, hai bên không ai phải tủi thân, được không? Chỉ cần mọi người có thời gian thì bọn con nhất định sẽ tới!”
Hạ Quân cũng thở dài: “Được rồi, lúc nãy là mẹ hơi kích động, thật ra cha con cũng không dễ dàng gì, mấy ngày này con cứ về nhà mẹ đẻ đi! Nếu mẹ nhớ con thì sẽ tới thăm. Chỉ mấy ngày nữa là hai đứa phải tổ chức hôn lễ rồi, mấy ngày này con nghỉ ngơi cho tôi, bọn ta tranh thủ thời gian bàn bạc chuyện hôn lễ.”