Năm năm, tháng tháng, ngày ngày, cuộc sống cứ như dòng chảy trôi mãi không ngừng, Tử Sâm cùng Tinh Tinh thấm thoắt đã cưới nhau được 5 năm, bé Lam Yên hiện tại đã 4 tuổi.
"Bà xã ! Dậy thôi nào." Tử Sâm đánh thức Tinh Tinh đang say giấc, hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của cả hai, Tinh Tinh cùng Tử Sâm đã thống nhất sẽ làm bữa tiệc gia đình nhỏ mời ba mẹ hai bên cùng bạn bè tới.
" Mấy giờ rồi ông xã."
"7 giờ sáng."
" Hả ! Đã 7 giờ rồi, sao anh không gọi em sớm hơn, em phải đi mua đồ về nấu ăn đấy." Tinh Tinh bật dậy, cả người đột nhiên đau nhức, cô lập tức nhìn Tử Sâm tức giận, cũng tại anh hôm qua không biết tiết chế, cô đã bảo nay cần dậy sớm mà vẫn giày vò cô cả đêm.
Bỏ qua chuyện tối qua, Tinh Tinh kéo lê thân xác mệt mỏi vào nhà vệ sinh, cô phải đi siêu thị mua nguyên liệu để chuẩn bị đồ ăn, bọn họ đã mượn sân vườn của Lục lão tiên sinh để làm tiệc ngoài trời, cô sẽ chuẩn bị trước rồi đem qua đó là xong.
Bé Lam Yên từ hôm qua đã được Lục lão tiên sinh đón về bên đấy, vợ chồng Tinh Tinh giờ đi mua đồ chuẩn bị rồi sẽ qua sau. Thay một chiếc váy chữ A dáng dài đơn giản màu đen, Tinh Tinh cùng Tử Sâm lái xe đi siêu thị.
" Anh muốn ăn thịt bò không ?"
" Có ! Bò nướng sốt tiêu đen rất ngon."
"Vậy salad thì sao, mua ít rau củ về trộn."
" Ăn thịt thì phải có rau, chống ngán."
" Vậy...còn thịt cừu thì sao.. sườn cừu nướng."
" Cũng rất ngon."
" Món nào anh cũng bảo ngon hết sao em chọn mua được."
" Không cần chọn, mua hết là được rồi, dù sao khách cũng đông mà."
Tinh Tinh nhìn Tử Sâm một cái như xác nhận xem anh có đang đùa không, thấy anh vẫn bình thường cô không thèm hỏi anh nữa mà trực tiếp quyết định. Ra khỏi siêu thị trên tay Tử Sâm đã xách túi lớn túi nhỏ, anh đem bỏ hết vào cốp xe rồi cùng Tinh Tinh trở về nhà. Đến nơi Tinh Tinh liền bắt tay vào việc, ướp các món thịt và trộn sal-ad. Xong xuôi bỏ vào hộp để đem qua nhà Lục lão tiên sinh. Mặc dù bên đó có đầu bếp sẵn nhưng Tinh Tinh vẫn muốn tự tay chuẩn bị cho ngày kỉ niệm của mình.
Tinh...tinh...tinh..
Sắp xếp xong mọi thứ đến khi định đi thì tiếng chuông ngoài cửa vang lên, một vị khách không mời mà đến. Phía ngoài cửa Lý Yên Nhã liên tục ấn chuông, đến khi cửa mở cũng không biết trước mặt là ai đã mở miệng quát tháo.
" Lý Tinh Tinh, cái đồ bị bở rơi là cô đã nói gì với ba để ông ấy bỏ mẹ con tôi, hôm nay không nói rõ thì cô không xong với tôi đâu."
" Lý Yên Nhã ! Cô đến đây làm gì ?"
" Tất nhiên là đến lật tẩy bộ mặt giả tạo của cô cho chồng cô coi rồi, bên ngoài thì giả bộ đáng thương nói mình bị bỏ rơi, thật ra lại đi thêm mắm dặm muối để ba bỏ mẹ con tôi."
"Ba bỏ mẹ con cô thì lý do cũng là ở hai người, liên quan gì đến tôi, tôi và ông ấy đã không liên lạc lâu rồi."
" Tôi không tin, lúc bỏ mẹ con tôi ba còn bảo chỉ có một người con là cô cơ mà, cô không xúi giục thì sao ba lại nói vậy."
"Đó là suy nghĩ và quyết định của ông ấy, còn tôi đã nói rõ với ba vào hôn lễ của tôi 5 năm trước rồi, tin hay không tùy cô, chúng tôi bận rồi mời cô về cho.", Tinh Tinh nói xong liền vô thẳng nhà, Lý Yên Nhã vẫn cứng đầu quát tháo ở cửa.
" Cô quay lại đây, tôi cho cô đi à, chúng ta còn chưa nói xong đâu Lý Tinh Tinh."
" Im miệng ! Vợ tôi không muốn nói chuyện với cô nữa, cô tốt nhất đem cái miệng bẩn thỉu của mình cút khỏi nhà tôi đi, không tôi sẽ gọi bảo vệ kéo cô ra ngoài đấy." Tử Sâm nói xong thì đóng mạnh cửa vô nhà, Lý Yên Nhã tức giận đứng bên ngoài, cuối cùng đành ra về.
Trong phòng Tinh Tinh ngồi trên ghế sofa ngẫm nghĩ, Lý Hoành đã bỏ mẹ con Lý Yên Nhã rồi ư, do mâu thuẫn hay là lý do nào khác, tại sao ông ấy lại nói với Yên Nhã như vậy. Tinh Tinh đem theo suy nghĩ này đến tận nhà
Lục lão tiên sinh, cho đến lúc bữa tiệc sắp kết thúc thì thắc mắc của cô cũng được giải đáp. Điện thoại reo lên là một dãy số lạ, Tinh Tinh bắt máy hỏi xem là ai gọi, đầu bên kia im lặng một lúc sau đó giọng nói quen thuộc vang lên :