Trùm Đô Thị

Chương 26: Cái Này Đã Thành Phong Tục!



Hạnh một mình đi ra khỏi thang máy, vì sao nói một mình?

Bởi vì Trần Long cùng với Ngân muốn quay lại văn phòng làm thủ tục mua bán nhà à!

Đối với chuyện xảy ra nãy giờ, Hạnh hoàn toàn không có gì bất mãn, Trần Long mua liền lúc bốn căn hộ đắt tiền như vậy nhìn bộ rất giống khách hàng lớn à!

Mà khách hàng là thượng đế, khách hàng là người nuôi sống cả tập đoàn, cho nên Hạnh không có lý do gì đi giận khách hàng.

Đừng nhìn người ta giống như một học sinh nghèo như vậy, có khi người ta là thiếu gia nhà nào đó đi ra trải nghiệm cái nghèo, chuyện chủ tịch đóng giả người nghèo thiếu sao?

Bây giờ người có tiền lại rảnh rỗi rất hay chơi mấy cái trò mất dạy như thế!

Ngân dẫn Trần Long đi lên lại văn phòng liền gặp một phụ nữ đeo kính xinh đẹp, đồng phục cũng so với Ngân cao cấp hơn rất nhiều.

Không cần đoán cũng biết người này là lãnh đạo của Ngân.

"Em phát tờ rơi xong chưa mà quay về rồi? Chị tin tưởng em làm việc sẽ làm bằng cả cái tâm nên mới giao việc này cho em, không ngờ em lại làm việc qua loa như thế?"

"Không phải!"

Ngân lắc lắc đầu, cố gắng để cho bản thân bình tĩnh trở lại, vừa rồi cô quả thật có chút tung tăng như con chim sẻ cho nên hơi mệt.

"Chị.. Em làm xong rồi!"

"Là vất tờ rơi trong thùng rác nào?"

Phốc...

Trần Long rất yên lặng nhìn xem hai cô gái trò chuyện qua lại, nhìn tới người phụ nữ đeo kính kia thân hình cũng thật ma quỷ à!

"Nguyễn Thị Trâm: 29 tuổi, nhân viên văn phòng.

Nhan trị: 90.

Lực chiến: 80.

Độ hảo cảm: 0."

....

"Em nói cái gì? Em tìm được người mua nhà rồi? Là một người mua liền bốn căn? Là đại gia nào?"

"Em nói chính là cậu thanh niên này?"

Trâm cuối cùng cũng giải mã xong những thông tin mà Ngân đang muốn truyền tải, đổi lại là cô nếu gặp được chuyện này thì cũng sẽ tương tự như vậy nha.

"Xin chào! Tôi có thể gọi anh là gì?"

"Trần Long!"

...

Mặc dù đã sắp hết giờ làm việc nhưng thủ tục mua bán nhà cơ bản cũng đã được làm xong.

Lại nói, loại khách hàng lớn như Trần Long, cho dù có thích mua nhà vào nửa đêm thì vẫn có người vui vẻ giúp hắn làm xong thủ tục.

Có tiền chính là như vậy, mọi thứ đều trôi chảy, làm ký xong vài chục cái chữ ký, Trần Long chính thức có nhà, hắn có thể dọn vào ngay bây giờ.

Trước đó hai cô gái có khuyên hắn nên đi qua xem chất lượng, coi lại nội thất trong phòng... Có điều là Trần Long từ chối toàn bộ.

Mua cái nhà ở mà thôi, không vừa lòng liền đổi cái khác, làm gì cần mất thời gian như vậy?

Có tiền liền tùy hứng, mà Trần Long thoải mái như vậy lại càng khiến cho hai cô gái thêm nhiệt tình, chờ cho Trần Long biến mất trong thang máy rồi, Trâm tiến đến ôm chặt lấy Ngân.

"Em thật tuyệt! Em đã cứu cả phòng chúng ta..."

Ngân bị khen thổi tới mức khuôn mặt đều hồng hào, trái tim của cô cho tới bây giờ vẫn còn chưa bình tĩnh trở lại được.

Cô gặp qua rất nhiều người có tiền nhưng quả thật còn chưa thấy người nào hào phóng như vậy.

"Em kiếm được đại gia này ở đâu thế?" Trâm lườm lườm nhìn qua Ngân.

"Trong toilet công cộng!"

Phốc...

Hai người đùa giỡn với nhau một chút, Trâm chợt nói:

"Chờ hôm nào anh ta dọn đến phòng, hai chị em ta cùng đi."

Ngân nghe vậy sững sờ:

"Cùng đi? Đi đâu hả chị?"

"Đi phục vụ chứ còn đi đâu? Mua nhà là được ngủ với nhân viên mô giới, cái này đã thành phong tục, chúng ta không thể thiếu đạo đức tới mức đem phúc lợi này của khách cũng làm mất."

Phốc...

"Bán nhà là phải ngủ với khách hàng sao? Sao trước kia chị không nói?" Ngân đỏ mặt bừng bừng nói.

Trâm cười cười thản nhiên:

"Tất nhiên là chị không nghĩ em sẽ bán được nhà à, càng không nghĩ em sẽ bán được liền lúc bốn căn, cho nên vì bù đắp thiếu sót lúc trước, chị không phải vừa nói sẽ đi cùng em hay sao?"

Ngân nghe vậy quyệt miệng:

"Chị dám coi thường em! Hừ! Còn có, chúng ta làm như vậy không phải là ngoại tình sao?"

Trâm bĩu môi:

"Ngoại tình thì ngoại tình chứ sao? Những việc này chồng chị đều biết, thế nhưng biết thì có thể làm gì nha? Không làm thì lấy cái gì đổ vào mồm?"

"Là vậy sao?"

...

Trần Long bắt xe về nhà, hắn cũng rất muốn ngay lập tức chuyển vào nhà mới đầy đủ tiện nghi, thế nhưng hai chỗ này cách nhau tới mấy chục km, Trần Long vẫn còn phải đi học, mua nhà mới là thuận tiện cho việc đi học đại học sau này mà thôi.

Hiện tại còn chưa thi đại học à!

Vẫn là chờ một tháng nữa liền có thể xõa thoải mái!

Có điều là Trần Long lựa chọn rời đi khỏi cao ốc Bầu trời xanh lúc này lại khiến hắn bỏ lỡ một màn kinh diễm tuyệt luân.