Trùng Sinh 2005: Kỷ Nguyên Internet

Chương 13: Ảnh Hưởng.



Chương 13: Ảnh Hưởng.

Flappy Bird dường như không có giới hạn, lượng người chơi ngày càng tăng nhanh chóng, đạt mốc 5 triệu người chơi trong vòng hai tuần, chủ yếu đến từ các quốc gia Đông Nam Á như Việt Nam, Thái Lan và Philippines. Những con số này vượt xa kỳ vọng của cả hai bên – Asia soft và nhà sáng tạo Flappy Bird.

"Cứ mỗi lần tôi mở mắt ra, số lượng người chơi lại tăng lên," giám đốc marketing của Asia soft, ông Chatchai, nói khi ngồi xem các báo cáo tăng trưởng từ phòng phân tích dữ liệu.

"Lượng người chơi trung bình là 2 giờ mỗi ngày... Cái này có thể thành một hiện tượng toàn cầu," ông Supachai tiếp lời, ánh mắt sáng lên khi tưởng tượng ra tiềm năng vô hạn của trò chơi này.

Doanh thu từ các quảng cáo trong game cũng theo đó mà tăng vọt. Ban đầu, Asia soft chỉ kỳ vọng vào một mức doanh thu khiêm tốn từ quảng cáo trên trò chơi. Nhưng không ngờ, Flappy Bird lại mang lại cho họ 10.000 USD/ngày trong tuần đầu tiên. Khi lượng người chơi tăng lên, doanh thu từ quảng cáo cũng theo đó mà bùng nổ, đạt 25.000 USD/ngày khi trò chơi chạm đỉnh.

Dù vậy, không phải ai trong công ty cũng hoàn toàn hài lòng.

"Chúng ta chỉ là người phát hành. Nếu không có Hải và Hương, liệu chúng ta có đạt được mức này?" Một giám đốc cấp cao tại Asia soft lên tiếng trong cuộc họp nội bộ, nơi các thành viên bắt đầu cảm thấy sự bất an về sự phụ thuộc quá lớn vào Lê Thanh Hải và Đặng Thu Hương.

"Chúng ta cần bàn về quyền sở hữu mã nguồn," ông Chatchai tiếp tục, "Vì nếu họ quyết định chuyển nhượng hoặc tự phát hành ở thị trường khác, chúng ta sẽ không thể ngăn cản được."

Những lời này khiến bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Tuy nhiên, Supachai vẫn giữ thái độ điềm tĩnh.

"Chúng ta đang ở trong một thời kỳ chuyển giao. Đúng là chúng ta không kiểm soát hết mọi thứ, nhưng những gì Flappy Bird mang lại cho chúng ta hiện tại là vô giá. Và nếu chúng ta biết khai thác đúng cách, đây sẽ là bước đệm để xây dựng thương hiệu mạnh mẽ trong tương lai. Chúng ta phải làm cho Flappy Bird trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa chơi game của thế hệ trẻ Đông Nam Á," Supachai nhấn mạnh trong cuộc họp chiến lược.

Cuối cùng, cuộc họp tại Asia soft khép lại với những kế hoạch đầy tham vọng. Nhưng trong lòng các nhà quản lý và chiến lược gia của công ty, vẫn còn một mối lo ngại: Liệu họ có thể kiểm soát hết được thành công của Flappy Bird, hay sẽ một ngày nào đó, trò chơi này sẽ không còn nằm trong tay họ?

Sau cuộc họp, chiến lược mới đã được đề ra. Asia soft không chỉ muốn phát triển Flappy Bird đơn thuần, mà họ còn muốn biến nó thành nền tảng cho một "vũ trụ game" rộng lớn. Các trò chơi với cơ chế giống như Flappy Bird, nhẹ nhàng và dễ chơi nhưng cực kỳ gây nghiện, sẽ được phát triển và tung ra trong thời gian tới.

Các giải đấu Flappy Bird sẽ được tổ chức, không chỉ trong phạm vi Đông Nam Á mà còn hướng đến các thị trường tiềm năng lớn hơn như Trung Quốc, Nhật Bản, và Hàn Quốc. Thậm chí, việc hợp tác với các thương hiệu lớn để tổ chức sự kiện quảng bá cũng đã được đưa ra bàn thảo.

Dù vậy, sự thành công của Flappy Bird không đến mà không có thử thách. Hải và Thu Hương, dù chưa hoàn toàn hiểu hết về sự khổng lồ của thị trường game quốc tế, vẫn bắt đầu nhận ra những bất cập trong thỏa thuận với Asia soft.

"Mọi thứ đang phát triển nhanh chóng hơn những gì anh tưởng," Hải thở dài khi nhìn vào các báo cáo doanh thu từ Flappy Bird. "Chúng ta cần kiểm soát tốt hơn nếu muốn đảm bảo quyền lợi lâu dài."

Dù chỉ là những người sáng tạo ban đầu, Hải và Hương cũng nhận thức được rằng trò chơi của họ không chỉ là một sản phẩm giải trí đơn giản. Nó là một tài sản có giá trị cao – một tài sản mà họ phải bảo vệ và phát triển lâu dài, không chỉ qua tay Asia soft.

Hải ngồi đối diện Thu Hương, ánh mắt không rời tờ hợp đồng với Asia soft. Từng dòng chữ in đậm trên giấy trắng như một dấu ấn, khẳng định sự thành công bước đầu của Flappy Bird.

Hải không thể giấu nổi niềm phấn khích. Một cơ hội lớn đã đến, nhưng liệu hắn có thể tận dụng được nó, hay chỉ là một bước đi vội vàng trong cơn say chiến thắng thì còn chưa biết được.

"Chúng ta cần thành lập công ty," Hải nói, giọng chắc nịch, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Thu Hương. "Nếu không, chúng ta sẽ mãi bị động."

Thu Hương ngồi đối diện với hắn, vẻ mặt bình thản, nhưng trong mắt nàng là sự tinh tế của người từng trải. Nàng không phản bác, mà chỉ khẽ nhíu mày, đăm chiêu suy nghĩ. Sau một lúc, nàng nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán: “Chúng ta không thể vội vàng. Việc này không chỉ là thành lập một công ty. Mà nó là một cam kết, một trách nhiệm. Cần phải có một kế hoạch rõ ràng, chi tiết và có chiều sâu.”

Hải gật đầu, cảm nhận được sự tỉnh táo trong lời nói của nàng. Thu Hương không phải người chỉ hỏi những câu đơn giản, mà là người luôn có quan điểm riêng, luôn nhìn nhận mọi việc từ nhiều góc độ. Nàng vẫn luôn là đối tác lý tưởng mà Hắn không thể thiếu.

“Đúng,” Hải nói, “Vậy ta bắt đầu từ những thứ đơn giản nhất. Anh nghĩ, trước hết, tên công ty phải dễ nhớ và mang ý nghĩa. Nó không chỉ là một cái tên, mà là một thông điệp.”

“Global tech Nexus,” Hương nói ngay lập tức, không cần suy nghĩ quá lâu. "Em nghĩ cái tên này rất phù hợp. Nó thể hiện rõ ràng mục tiêu của chúng ta. Chúng ta không chỉ là một công ty công nghệ, mà là một cầu nối giữa công nghệ và thế giới.”

Hải nhìn nàng, đôi mắt hắn sáng lên. Thu Hương luôn biết cách nhìn thấy những gì hắn chưa nghĩ tới. "Nexus," Hải lặp lại, cảm nhận được sức mạnh của từ này. "Đúng, cầu nối, kết nối tất cả lại với nhau. Chúng ta sẽ không chỉ phát triển game, mà là mở ra một không gian sáng tạo không giới hạn."

Thu Hương mỉm cười nhẹ, cảm nhận được niềm tin của Hải. Nàng cũng không hề ngạc nhiên với những quyết định táo bạo của hắn, bởi Hải luôn có cách nhìn nhận mọi việc một cách sâu sắc và khác biệt. Nhưng khi Hải nói ra một kế hoạch cụ thể nào đó, nàng luôn là người nhìn nhận từ nhiều góc độ để đảm bảo sự vững chắc.

"Vậy định hướng phát triển của chúng ta sẽ như thế nào?" Thu Hương hỏi, không phải để tìm lời khuyên, mà là để kiểm tra xem Hải đã có những kế hoạch kỹ lưỡng đến đâu.

Hải không ngần ngại, đáp ngay: "Chúng ta sẽ phát triển công nghệ, nhưng game vẫn là nguồn thu nhập chính trong giai đoạn đầu. Hợp đồng với Asia soft đã tạo ra một cơ hội lớn. Sử dụng lợi nhuận từ game để đầu tư vào những mảng quan trọng khác, như xây dựng hệ thống mạng và hạ tầng phần mềm. Dần dần, chúng ta sẽ mở rộng."

Thu Hương gật đầu, không phản đối, nhưng đôi mắt của nàng ánh lên sự suy tư. “Đúng, game sẽ giúp tạo nguồn thu ổn định. Nhưng anh à, chúng ta không thể chỉ dựa vào game mãi được. Công ty này cần phải phát triển một sản phẩm lâu dài, có khả năng thích ứng và vượt qua mọi thay đổi của thị trường. Hệ thống mạng, phần mềm... đó là nền tảng quan trọng, nhưng chúng ta cũng cần nghĩ đến những dự án dài hạn."

Hải nhìn nàng, nhận ra rằng mỗi lời Thu Hương nói đều xuất phát từ kinh nghiệm và khả năng phân tích sắc bén. "Anh hiểu rồi. Như anh đã nói vào tháng trước, ban đầu dự định của anh là phát triển một hệ thống load balancer để giải quyết vấn đề phân phối tải cho các máy chủ game.
— QUẢNG CÁO —