Sau khi nuốt Hoa Kiếp thì võ giả sẽ phải tiếp nhận chín lần Sinh Tử Kiếp!
Từ sau khi võ giả bước vào Sinh Tử Cảnh, không phải càng sớm bước vào Thần Hải Cảnh thì càng tốt, mà ngược lại, trải qua càng nhiều tiểu Thiên Kiếp thì căn cơ càng vững chắc!
Tư Mã Ngọc Long có thể trải qua chín lần tiểu Thiên Kiếp đã là sự tồn tại hiếm thấy, nhưng chẳng qua toàn bộ thánh địa Linh Vũ đều đang mong đợi Tư Mã Ngọc Long vượt qua tiểu Thiên Kiếp lần thứ mười trong truyền thuyết!
Có người nói, nhân vật có thể trải qua mười lần tiểu Thiên Kiếp khi ở Sinh Tử Cảnh thì sau này3rất có khả năng sẽ trở thành Thiên Tôn!
Tư Mã Ngọc Long là do thánh địa Linh Vũ bồi dưỡng nên, nếu thánh địa Linh Vũ xuất hiện một vị Thiên Tôn thì sẽ nở mày nở mặt biết nhường nào?
Hiện nay trong Thông Linh giới, thánh địa Linh Vũ chỉ có thể đứng thứ ba, nhiều lúc còn bị hai thánh địa lớn bên trên chèn ép. Nếu như Tư Mã Ngọc Long một bước lên trời thì tất cả các võ giả của thánh địa Linh Vũ sẽ đều được thơm lây.
Tư Mã Ngọc Long vừa mở miệng thì Thiết Phi Ngư liền không nói gì nữa.
Trong võ đường Vạn Linh, Tư Mã Ngọc Long thực sự là nhân vật1số một, nhiều khi lời y nói còn có tác dụng hơn cả đạo sư hay Đường chủ.
Hiện tại, y đã nói mình không có tư cách, thế thì Thiết Phi Ngư nhất định là không có tư cách!
Những người khác cũng im lặng, nhưng lại có thể nhìn ra một chút cảm giác mơ hồ khó hiểu trong mắt bọn họ.
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà Thiết Phi Ngư không có tư cách?
La Chinh này chỉ là một võ giả Sinh Tử Cảnh, hơn nữa cũng không thể so sánh với Ngọc Long sư huynh!
Ngọc Long sư huynh của bọn họ chính là thiên tài trong thiên tài, bởi vì đã vượt qua chín kiếp, đang đợi tiểu3Thiên Kiếp lần thứ mười nên mới không thăng cấp lên Thần Hải Cảnh. Chỉ cần huynh ấy muốn thì mấy phút sau liền thăng cấp ngay ấy chứ.
La Chinh này là cái thá gì?
Chỉ là thằng nhãi Sinh Tử Cảnh ngũ trọng, có lẽ chỉ tùy tiện tìm cũng có thể tìm ra hơn mười vạn người như vậy trong Thánh thành!
Trong lòng bọn họ không hiểu, không phục, nhưng lại không ai dám phản bác lời của Tư Mã Ngọc Long. Tư Mã Ngọc Long chính là thiên tài siêu cấp được thánh địa Linh Vũ tập trung hết tất cả các tài nguyên để bồi dưỡng. Lời của y chính là khuôn vàng thước ngọc, không thể nghi ngờ!
Tư3Mã Ngọc Long chậm rãi đi về phía La Chinh, hờ hững liếc mắt quan sát La Chinh rồi nói: “Ta, Tư Mã Ngọc Long muốn khiêu chiến ngươi.”
Mọi người thấy Tư Mã Ngọc Long đi ra, hơn nữa còn tán đồng với lời La Chinh nói thì ai nấy đều rất không phục. Nhưng bọn họ tuyệt đối không ngờ Ngọc Long sư huynh lại trực tiếp mở lời khiêu chiến La Chinh!
Chuyện này còn khiến bọn họ khó chấp nhận hơn cả câu nói đầu tiên của Tư Mã Ngọc Long.
Dưới con mắt của bọn họ, La Chinh căn bản không có tư cách để Tư Mã Ngọc Long ra tay!
Tùy tiện kéo một vị võ giả xếp trong tốp9một trăm trở lên ở sân tập là đã đủ để đối phó với La Chinh rồi. Cho dù La Chinh này thật sự có chút bản lĩnh, thì cũng hãy để thiên tài Khám Thiên - người xếp hạng thứ hai ra tay cũng được. Để cho Tư Mã Ngọc Long tự mình ra tay, thật là bôi nhọ danh tiếng của thánh địa Linh Vũ.
Cho dù có thắng cũng không có gì hay ho. Đối với Tư Mã Ngọc Long, thắng La Chinh gần như là chuyện đương nhiên.
La Chinh nhìn Tư Mã Ngọc Long, trong con mắt cuối cùng cũng lộ ra chút coi trọng. Tuy rằng tên này chỉ là Sinh Tử Cảnh, nhưng lại khiến La Chinh có cảm giác rất không tầm thường.
Nhưng hắn vẫn không muốn nhận khiêu chiến: “Ta tới nơi này chỉ để đợi người, không phải đến so tài với ngươi.”
“Ha ha, không dám chứ gì?”
“Sao lần này không nói Ngọc Long sư huynh không có tư cách đi?”
“Cuồng vọng lúc nào cũng phải trả giá rất lớn! Không dám nhận lời thách đấu thì bò trên đất, dập đầu ba vạn cái. Không, phải ba mươi vạn cái!”
Mặc dù cực kỳ khó chịu với việc Tư Mã Ngọc Long tự mình mở miệng khiêu chiến La Chinh, nhưng khi những võ giả của võ đường Vạn Linh thấy La Chinh từ chối khiêu chiến thì liền cho là hắn sợ, trong bụng người nào người nấy vẫn cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Tư Mã Ngọc Long thản nhiên nói: “Ngươi không thể từ chối.”
“Vì sao?” La Chinh cũng thắc mắc. Người trước mắt này cho La Chinh một cảm giác không giống như hạng người không nói lý lẽ.
Tư Mã Ngọc Long nói tiếp: “Bởi vì đây là mệnh lệnh của Thánh chủ, ông ấy sai ta khiêu chiến ngươi.”
Tư Mã Ngọc Long vô cùng thản nhiên, mà y cũng không cần nói láo. Nếu Thánh chủ đã ra lệnh thì y ắt phải nói cho La Chinh.
“Thánh chủ bảo Tư Mã Ngọc Long khiêu chiến La Chinh? Chuyện gì vậy!”
“Dựa vào cái gì...”
“La Chinh này là cái thá gì, tự nhiên Thánh chủ lại chính miệng ra lệnh...”
Tiếng bàn tán xung quanh bắt đầu bùng nổ một lần nữa.
La Chinh cũng hơi hoang mang. Thoạt nhìn thì Thánh chủ kia có vẻ cũng không tệ, lẽ nào sắp xếp mình tạm thời sống ở võ đường Vạn Linh là để người này khiêu chiến mình? Mục đích của chuyện này là gì?
Thấy vẻ mặt của La Chinh, Tư Mã Ngọc Long lại hờ hững nói: “Ta biết Thánh chủ muốn tốt cho ta. Ông muốn tiến cử ta vào trong liên minh, còn ngươi lại được liên minh bổ nhiệm, đánh bại ngươi chính là cơ hội chứng minh thực lực của ta! Đây là mục đích của Thánh chủ.”
“Liên minh...” Nghe thấy cái từ này, La Chinh coi như đã hiểu, rằng trong liên minh kia có người xem trọng mình. Không ngờ Thánh chủ lại tính toán như vậy?
La Chinh không có nhiều cảm nhận đối với liên minh.
Còn những thiên tài khác của võ đường Vạn Linh đột nhiên nghe thấy câu này thì trong lòng ai nấy đều dậy sóng!
Thiết Phi Ngư và đám công tử bột có xung đột với La Chinh cũng lập tức hiểu rõ vì sao La Chinh lại không coi trọng võ đường Vạn Linh...
Thì ra tên này đã được liên minh bổ nhiệm!
“Cái này... Dựa vào cái gì! Rốt cuộc là dựa vào cái gì!”
“Sao lại tốt số như vậy? Một võ giả phi thăng có tư cách gì để bước vào liên minh?”
“Ài, thảo nào Thánh chủ lại hạ lệnh như vậy. Thiên tài cỡ Tư Mã Ngọc Long cũng không có tư cách tiến vào đó, vậy mà thằng nhãi này lại được bổ nhiệm. Ta không muốn nói chuyện, các ngươi đừng nói chuyện với ta!”
Trong lòng những đám thiên tài kia lại càng mất cân bằng hơn nữa.
La Chinh không biết liên minh là cái quái gì, nhưng bọn họ lại biết rõ.
Thực ra liên minh chỉ là một tên gọi chung mà thôi.
Cái liên minh này chính là Thiên Minh, một thế lực lớn của Nhân tộc do một tay Thần Dụ Thiên Tôn xây dựng nên.
Thiên Minh kết hợp ba nghìn Đại Giới lại với nhau, cũng là thế lực lớn số một số hai trong cả thiên hạ.
Thực ra thánh địa Linh Vũ cũng là một thành viên của Thiên Minh, còn Thông Linh giới chính là một Đại Giới trong ba nghìn giới.
Thân là võ giả của thánh địa Linh Vũ, tất nhiên cũng là người thuộc về Thiên Minh.
Song các Đại Giới bên trong Thiên Minh, bao gồm cả Thông Linh giới đều chỉ có thể được xem như là Đại Giới vòng ngoài của Thiên Minh mà thôi.
Giống như Tư Mã Ngọc Long nói chuyện gia nhập liên minh, nhưng thật ra là gia nhập một trong mười ba cung thuộc vòng trong của liên minh mà thôi!
Mỗi một cung trong mười ba cung này đều chiếm một Đại Giới, Cung chủ thực ra chính là Giới Chủ. Nhưng địa vị của những Giới Chủ này lại cao quý hơn địa vị của Giới Chủ các Đại Giới khác rất nhiều!
Dù sao đây cũng là mười ba cung đứng đầu trong ba nghìn giới!
Có thể gia nhập mười ba cung thì cũng coi như là được tới thánh địa võ học tốt nhất thiên hạ.
Đương nhiên, muốn gia nhập vào đó vô cùng khó khăn...
Hầu như các thiên tài trong mười ba cung này đều rất yêu nghiệt, đều là thiên tài tiếng tăm lừng lẫy trong thiên hạ, hoặc là truyền nhân của Thiên Tôn, truyền nhân của Giới Chủ, hoặc là võ giả có thể chất đặc thù nghìn mà vạn năm, thậm chí hơn một trăm vạn năm cũng khó thấy.
Vậy mà La Chinh này lại được mười ba cung bổ nhiệm? Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Những võ giả kia không dám ước ao, bởi đây là thứ có ước cũng không được, nhưng quả thực trong lòng họ tràn đầy oán hận với La Chinh. Chính bản tính của sinh linh đã trực tiếp sinh ra nỗi hận này.
Thứ ngươi có, ta không có, cho nên ta hận ngươi...
Dựa vào cái gì mà một người phi thăng chẳng có tên tuổi phi thăng từ Hạ Giới lên lại được bổ nhiệm, gia nhập mười ba cung của liên minh?
Nhưng nói cho cùng, Tư Mã Ngọc Long cũng là nhân vật cực kỳ ưu tú, y không ghen ghét với La Chinh, cũng không oán hận, chỉ lạnh nhạt nói: “Ta hiểu nỗi khổ tâm của Thánh chủ. Thực ra ta muốn nói, một võ giả đội trời đạp đất thì dù ở bất kỳ nơi nào cũng có thể tỏa ra hào quang vạn trượng của chính mình. Tất nhiên, có thể tiến vào mười ba cung là chuyện tốt, nhưng đây cũng không phải là con đường duy nhất.”