Bách Luyện Thành Thần

Chương 1010





La Chinh không biết liên minh này là gì, nhưng thấy biểu cảm của đám người ở võ đường Vạn Linh này thì chắc cũng là một nơi vô cùng tốt trong Thượng Giới.

Nhưng nếu một vị võ giả muốn đứng thẳng lưng trên đời thì ít nhất cũng phải tin tưởng chính mình!

Là vàng thì dù ở đâu cũng sẽ tỏa sáng. Nếu như có đường tắt thì dĩ nhiên cũng không tệ, nhưng hoàn toàn dựa vào vật ngoài thân và sự giúp đỡ của người khác thì lại kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại.

“Nói hay lắm, ta đồng ý với lời của ngươi.” La Chinh đứng lên mỉm cười nói.

Tư Mã Ngọc Long lại thản nhiên nói: “Ta không cần sự đồng ý của ngươi.”

“Đúng vậy, nhưng ta chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi!” La Chinh cười nói.

“Rất tốt, ta thực sự phải3khen ngợi dũng khí của ngươi.” Tư Mã Ngọc Long gật đầu.

Y chưa từng nghĩ là mình sẽ thất bại, cho dù hiện tại y chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh, nhưng trên thực tế đã phá tiểu Thiên Kiếp tới chín lần, mặc dù chưa mở được Thần Hải, nhưng thực lực của bản thân đã vượt xa võ giả Thần Hải Cảnh thông thường.

Nếu bại bởi một vị võ giả Sinh Tử Cảnh ngũ trọng như La Chinh thì thật là không thể nào nói nổi. Cho dù La Chinh này được Thiên Minh bổ nhiệm, nhưng đối với Tư Mã Ngọc Long thì cũng chẳng phải là vấn đề.

“Hắn đồng ý rồi! Không ngờ thằng nhãi này lại đồng ý!”

“Ha ha ha, tuy rằng để cho Ngọc Long sư huynh đi khiêu chiến thằng nhãi này khiến trong lòng ta rất không thoải mái,1nhưng ta rất vui lòng xem Ngọc Long sư huynh cho thằng nhãi này ăn hành!”

“Khà khà, bây giờ vẻ mặt hắn vẫn còn thong dong bình tĩnh thế thôi, lát nữa bị Ngọc Long sư huynh đánh lại kêu cha gọi mẹ cho xem. Thế thì sẽ đẹp mặt lắm đây!”

Những võ giả khác của võ đường Vạn Linh đều hưng phấn ngay lập tức, tất nhiên bọn họ biết bây giờ lại có một vở kịch hay sắp diễn ra.

Người phi thăng từ Hạ Giới này không biết trời cao đất rộng, không hiểu thực lực của Ngọc Long sư huynh, nhưng những thiên tài của võ đường Vạn Linh này thì làm sao mà không rõ cho được? Không riêng gì Tư Mã Ngọc Long hết sức tự tin với chính mình, mà bọn họ cũng tin tưởng Ngọc Long sư huynh như vậy. Sự3tự tin này đã đến mức mù quáng.

“Đã thế thì xin mời!” Tư Mã Ngọc Long giơ tay ra nói.

Bấy giờ La Chinh mới rời khỏi cái góc này...

Từ lúc hắn tiến vào võ đường Vạn Linh tới nay, đây là lần đầu tiên hắn rời ổ...

La Chinh đi theo Tư Mã Ngọc Long vào võ đường Vạn Linh trước, sau đó đội ngũ phía sau cũng chậm rãi theo vào.

“Vẫn còn bế quan? Đi ra nhanh lên một chút cho ông, Ngọc Long sư huynh sắp ra tay rồi!”

“Đối thủ? Đúng vậy, Ngọc Long sư huynh muốn dạy dỗ một người phi thăng. Ha ha!”

“Có trò hay để xem rồi? Ta tới ngay!”

Lúc này, tin tức Tư Mã Ngọc Long khiêu chiến La Chinh đã được truyền đi khắp Thánh thành nhanh như một cơn gió thông qua lệnh bài truyền âm.

Một vài đệ tử của võ3đường Vạn Linh đang tu luyện trong bí cảnh cũng nhộn nhịp rời khỏi bí cảnh, chạy gấp về phía bên này.

Còn những đệ tử đang bế quan kia cũng vội vàng xuất quan chạy tới.

Mà võ giả dừng chân trong Thánh thành thì lại sốt ruột nhất. Thánh thành thật sự quá lớn, một chốc một lát không thể chạy tới kịp, chỉ có thể tìm truyền tống trận gần đây, thông qua lối đi truyền tống mà chạy tới. Bọn họ vừa chạy về nhanh như gió, vừa cầu khẩn Ngọc Long sư huynh nương tay một chút, thực lực của người phi thăng kia phải mạnh một chút, để có thể chống cự lâu hơn một chút…

La Chinh theo sau Tư Mã Ngọc Long đi về phía trước, lượng người của võ đường Vạn Linh sau lưng càng lúc càng nhiều, lúc đầu có hơn9trăm người, vậy mà chẳng mấy chốc đã biến thành hơn một nghìn người, sau đó là hai nghìn người, ba nghìn người, thậm chí là bốn nghìn người...

Sau khi La Chinh thấy đội ngũ khổng lồ đằng sau đều có tu vi Thần Hải Cảnh, chỉ có số ít là Sinh Tử Cảnh thì hắn cũng hơi cạn lời. Trong Thượng Giới, chút chuyện cỏn con này cũng có thể gây ra động tĩnh lớn như thế, quả thật đã cho La Chinh được mở rộng tầm mắt.

Sau khi tiến vào sâu trong võ đường Vạn Linh, Tư Mã Ngọc Long lại đưa La Chinh vào trong một đại điện.

“E là so tài trong đại điện này hơi không phù hợp cho lắm nhỉ?” Tuy rằng tòa đại điện trước mắt La Chinh này rất rộng rãi, nhưng khi võ giả có cấp bậc như bọn họ bắt đầu so tài thì thường đều là thế dời núi lấp biển, sợ rằng chưa đánh được mấy chiêu đã lật ngược cả nóc nhà này lên rồi.

La Chinh không biết những lời này của mình lập tức dẫn tới một tràng cười ầm từ những võ giả của võ đường Vạn Linh kia.

“Đúng là tên nhà quê từ Hạ Giới mới lên.”

“Ngay cả không gian mộng ảo cũng không biết!”

“Ài, thì ra người này dốt đặc cán mai. Dù sao cũng từ địa phương nhỏ tới, liệu có kiến thức gì được?”

Nghe thấy mấy lời này, La Chinh lại bĩu môi, sau đó mới nhẹ mỉm cười.

Tư Mã Ngọc Long không cười nhạo La Chinh, mà chỉ vào hai khối ngọc phù hình thoi đang trôi lơ lửng trong đại điện rồi nói: “Nơi này là điện Long Hổ, bên trong có một không gian mộng ảo, có thể chiếu ngược hình ảnh của chúng ta vào trong đó. Bởi vì chỉ là cái bóng nên tất cả vũ khí, báu vật, công pháp của chúng ta đều được sao chép hoàn toàn. So tài như vậy có thể cho thấy thực lực của chính mình, nhưng lại không đến mức ra tay quá nặng để bị thương.”

Nghe Tư Mã Ngọc Long giải thích xong, La Chinh mới chợt hiểu ra: “Thực chất đây là ảo trận?”

Tư Mã Ngọc Long nghĩ nghĩ rồi mới gật đầu nói: “Ngươi có thể hiểu như vậy, song không gian mộng ảo này vẫn có chỗ khác với ảo trận.”

Thực ra ảo trận chính là lợi dụng trận pháp để tạo ra hình ảnh ảo, thân thể của võ giả cũng ở trong ảo trận. Còn không gian mộng ảo này thực ra là lợi dụng lực “khúc xạ” của quy tắc không gian tầng thứ năm, chiếu cái bóng của bản thân võ giả vào trong, phục chế hoàn toàn cuộc chiến đấu được tiến hành trong không gian nọ giống như là soi gương, hơn nữa toàn bộ vũ khí gì gì đó đều sẽ được giữ nguyên.

Nhìn từ điểm này thì tất nhiên không gian mộng ảo phức tạp hơn nhiều so với ảo trận!

Tư Mã Ngọc Long cũng không muốn giải thích nhiều với La Chinh, nên miễn cưỡng coi nó như ảo trận cũng được.

“Vậy chúng ta phải bắt đầu như thế nào?” La Chinh hỏi.

Tư Mã Ngọc Long phất tay, hai hình thoi trôi lơ lửng trong điện Long Hổ này liền lặng lẽ bay tới, sau đó hắn nhẹ nhàng giơ tay đẩy một cái, giao ngọc phù hình thoi cho La Chinh.

“Rót chân nguyên vào trong đó thì có thể tiến vào không gian mộng ảo.” Tư Mã Ngọc Long nói.

Nhưng vào lúc này, trên mặt La Chinh lại tỏ ra hơi lưỡng lự. Hắn tự mình tiến vào không gian mộng ảo, như vậy tất cả những gì thuộc về hắn đều sẽ được phục chế một lần, cứ như vậy thì một vài bí mật có bị lộ hay không? La Chinh hiểu rõ, có một số bí mật dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để lộ!

Nhìn thấy vẻ mặt của La Chinh, Tư Mã Ngọc Long ngẫm nghĩ một lát, không ngờ liền đoán được tâm tư của hắn, sau đó lập tức mở miệng nói: “Cái bóng này chỉ là lợi dụng quy tắc không gian mà thôi, cũng không phải là sẽ phân tích ngươi rồi phục chế lại thân thể của ngươi, cho nên cũng sẽ không ghi nhớ bất kỳ bí mật gì của ngươi, chỉ giống như là soi gương vậy...”

Cái gương có thể phản xạ ra khuôn mặt của một người một cách rõ ràng nhưng lại không thể ghi nhớ người này.

Chính ví dụ này đã xua tan nghi ngờ của La Chinh, nhưng hắn cứ chần chừ như vậy lại lập tức khiến nhiều người phải bàn tán.

“Người phi thăng này còn cẩn thận như vậy, sợ bí mật gì của hắn bị lộ à? Ha ha.”

“Thật không biết bí mật của hắn đáng mấy xu...”

“Người nghèo thường thích giấu giếm, quen rồi thì ổn thôi!”

Nhưng bọn họ đâu có hiểu lo lắng của La Chinh là có lý do.

Không nói đến cái đỉnh kia trong đầu hắn, cũng không nhắc tới mảnh vỡ Thiên Đạo, nếu như Thét Lệnh của hắn lộ ra thì sợ rằng sẽ dẫn tới cực nhiều phiền phức.

Một tấm Thét Lệnh không hạn chế số lần sử dụng sẽ khiến ngay cả cường giả Thiên Tôn cũng phải điên cuồng, La Chinh cẩn thận dĩ nhiên là có nguyên nhân.

Còn những câu nói này, La Chinh lười tính toán. Sau khi thư giãn một lúc, hắn mới kích hoạt ngọc phù hình thoi.

“Vù vù...”

Trong nháy mắt khi La Chinh vừa mới kích hoạt ngọc phù hình thoi, hắn đột nhiên phát hiện mình bắt đầu tiến vào một không gian khác.

Nhưng cũng không phải hắn thực sự bước vào một không gian khác. Trên thực tế, bản thân hắn vẫn đứng sừng sững trong điện Long Hổ, những gì đang hiện ra trước mắt chính là bản thể giống hắn như đúc, được tạo ra thông qua cái bóng.

“Không gian mộng ảo này cũng khá thú vị. Chiến đấu trong không gian này thì có thể phát huy hết sức, cho dù chết thì cùng lắm cũng chỉ là một hình ảnh phản chiếu lại mà thôi, như vậy vừa tránh khỏi thương vong, lại có thể đánh hết sức!”

La Chinh mỉm cười nhìn lướt qua xung quanh. Không gian này hết sức rộng rãi, không biết tận cùng ở đâu. Thân hình của Tư Mã Ngọc Long cũng lặng lẽ xuất hiện, lặng lẽ đứng cách đó không xa, cái bóng của hắn cũng bước vào trong không gian mộng ảo này.