Tư Mã Ngọc Long nghĩ ngợi một lát rồi lập tức nói: “Chứng minh sự lựa chọn của bọn họ là sai lầm.”
Nghe thấy câu này, La Chinh hờ hững cười, hắn cũng cầm thanh trường kiếm thánh khí thượng phẩm trong tay để ngang trước ngực: “Vậy thì chứng minh đi!”
Khi Tư Mã Ngọc Long nhìn thấy thánh khí của La Chinh, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái: “Thánh khí?”
“Thì sao?” La Chinh hỏi.
“Không có gì. Ngươi vừa mới phi thăng, không thể có được thần khí của chính mình cùng là bình thường...” Tư Mã Ngọc Long lại thu kiếm ngọc màu đỏ sậm trong tay vào, lấy ra một thanh kiếm ngọc màu xanh. “Ta có hai thanh kiếm, cái vừa rồi chính là thần khí tòng nhất phẩm, tên là Giang Sơn Xã3Tắc Kiếm. Dùng kiếm này đánh với ngươi thì dù thắng cũng chẳng phải anh hùng gì. Bây giờ thanh kiếm ngọc này chính là một thanh thần khí tòng tam phẩm. Mặc dù là thần khí, nhưng chỉ hơn thánh khí thượng phẩm của ngươi một cấp. Thế này vẫn không công bằng, nhưng ta không có thánh khí, chỉ có thể xin lỗi.”
“Tòng tam phẩm? Tòng nhất phẩm?” Trên mặt La Chinh lộ ra chút vẻ buồn bực.
Lúc này rất nhiều nhóm võ giả của võ đường Vạn Linh lập tức vui như mở cờ trong bụng. Thông qua một hòn Tín Khuê trong điện Long Hổ, bọn họ có thể xem được hình ảnh trong không gian mộng ảo, đương nhiên giọng nói cũng được truyền ra ngoài.
“Ta nói chứ, đám người phi thăng đều1là đồ nhà quê thứ thiệt!”
“Có khi tên này chưa từng thấy thần khí bao giờ ấy chứ!”
“Còn phải nói? Thực sự có khả năng này. Trong Hạ Giới rất khó có được luyện khí sư có thể rèn ra thần khí!”
Đương nhiên La Chinh đã từng thấy thần khí, hơn nữa còn thấy không ít.
Nhưng hắn chưa từng nghiêm túc suy xét phẩm cấp của thần khí. Hắn vốn cho là thần khí và thánh khí cũng chia làm ba cấp: thượng, trung, hạ giống nhau.
Nhưng trên thực tế, thần khí không được phân chia như thế!
Có lẽ phẩm cấp của thần khí có thể chia ra từ tòng tam phẩm, cao hơn một cấp so với thánh khí thượng phẩm, cũng chính là bán thần khí trong tứ đại thần quốc!
Tiếp theo chính là tam phẩm,3tòng nhị phẩm, nhị phẩm, tòng nhất phẩm, nhất phẩm, cao hơn nữa chính là thần khí chí tôn!
Thanh Giang Sơn Xã Tắc Kiếm màu đỏ sậm của Tư Mã Ngọc Long lúc đầu chính là một món thần khí tòng nhất phẩm, cũng coi như là một báu vật cực kỳ lợi hại. Song, vũ khí thật sự lợi hại trong thiên hạ chính là vũ khí được lưu danh trên bia hoàn vũ vạn linh!
Ba nghìn cái tên đầu tiên trên bia hoàn vũ vạn linh đều là thần khí. Còn những cái tên từ ba nghìn đến một vạn đều là thần khí nhất phẩm.
Tư Mã Ngọc Long thấy La Chinh không hiểu lắm thì lại giải thích một phen ngay trước mặt La Chinh. Giờ La Chinh mới hiểu được cách phân chia phẩm3cấp của vũ khí trong Thượng Giới...
Hắn có một món thần khí chí tôn, nhưng hiệu quả ngăn địch lại không lý tưởng lắm. Huống hồ, tùy ý để lộ cuốc Hắc Tinh cũng không phù hợp. Ít nhất thì thực lực của La Chinh bây giờ còn chưa đủ để bảo vệ vũ khí của mình. Nếu không, sẽ khó tránh khỏi sự dòm ngó của một số cường giả siêu cấp.
“Nói cũng nhiều rồi, đại khái cũng nên ra tay thôi.” Tư Mã Ngọc Long mỉm cười, một luồng gió bắt đầu cuốn quanh thân hắn.
“Quy tắc hệ Phong, hơn nữa còn là quy tắc hệ Phong tầng thứ tư.” Mắt La Chinh đột nhiên trở nên chăm chú.
“Đúng vậy. Ta có một chuyện vô cùng tiếc nuối, chính là độ tương thích với quy tắc9không gian không cao.” Tư Mã Ngọc Long nói xong, thân hình đột nhiên nhoáng lên một cái, biến mất trong gió, còn giọng thì nói sau đó mới truyền tới.
Mắt La Chinh lướt nhanh, trong tình huống nhìn không thấy thân hình của Tư Mã Ngọc Long, hắn liền phóng cảm giác ra ngoài, chú ý từng động tĩnh xung quanh. “Độ tương thích với lực quy tắc của mỗi người không giống nhau, tu luyện quy tắc mà mình am hiểu đến mức toàn vẹn thôi cũng tốt rồi mà?”
“Ngươi không hiểu. Trong Thượng Giới, quy tắc không gian và quy tắc thời gian chính là cơ bản. Có thể không để ý tới những quy tắc khác, nhưng lại cần phải tu luyện hai loại lực quy tắc này.”
Giọng nói truyền qua, đồng thời hơn mười luồng gió lớn từ xung quanh cũng thổi tới, khiến tóc La Chinh rối bù. Ngay trong nháy mắt này, đột nhiên từ giữa cơn gió có một đường kiếm ngọc màu xanh đâm ra.
“Keng!”
Hai thanh trường kiếm nhẹ nhàng giao nhau, sau đó thân hình của Tư Mã Ngọc Long lại ẩn nấp theo gió, còn thản nhiên cười nói: “Phản ứng không tệ!”
Trên mặt La Chinh không có bất kỳ biểu cảm nào trước lời khen ngợi của Tư Mã Ngọc Long, cái hắn quan tâm chính là vấn đề lúc trước: “Rất cần thiết?”
“Ừ, ta mới chỉ lĩnh ngộ được một tầng quy tắc thời gian, quy tắc không gian thì cũng chỉ có hai tầng, cho nên ta rất phiền não... Kiếm tiếp theo sẽ không dễ tránh như vậy nữa.” Sau khi nói xong, lại có từng luồng gió lớn cuốn tới. Cuồng phong lúc này càng ác liệt hơn, muốn tìm ra bóng dáng của Tư Mã Ngọc Long trong mấy cơn cuồng phong này một cách chính xác thì sẽ càng khó khăn hơn.
Nhưng trường kiếm trong tay La Chinh lại vẫn xiêu vẹo đâm ra, vẫn chặn được kiếm thứ hai của Tư Mã Ngọc Long một cách hết sức tuyệt diệu.
Hai người vừa đánh nhau vừa nói chuyện phiếm, như thể cả hai không phải đang thi đấu mà là đang vui đùa...
“Ồ?”
Nhưng rốt cuộc lần này, vẻ mặt Tư Mã Ngọc Long cũng đã có nét nghi hoặc.
Nhát kiếm đầu tiên của hắn chỉ để thử La Chinh, cho nên chỉ vận dụng ba phần thực lực. Kiếm đầu tiên bị La Chinh tùy ý đẩy ra thì cũng bình thường.
Nhưng kiếm thứ hai y đã vận dụng “thân pháp bốn mươi chín loạn phong”, uy lực của chiêu này phối hợp với sự ẩn nấp của bản thân y là đã đủ rồi. Theo phán đoán của Tư Mã Ngọc Long, La Chinh đỡ được một kiếm này thì có lẽ cũng hơi chật vật.
Hắn đang chuẩn bị dùng kiếm thứ ba để giết chết La Chinh trong không gian hư ảo.
Nhưng...
Vẻ mặt La Chinh vẫn bình tĩnh, thậm chí còn không đếm xỉa gì tới mà lại đẩy kiếm thứ hai của hắn ra, đồng thời còn mở miệng hỏi: “Ta vẫn không hiểu. Chẳng lẽ thiên tài Thượng Giới phải nắm vững quy tắc không gian và quy tắc thời gian sao?”
“Đúng! Phải nắm vững, cho nên trong khoảng thời gian này ta đang bế quan, khổ sở tìm hiểu hai quy tắc ấy.” Giọng nói của Tư Mã Ngọc Long tiếp tục truyền tới từ cuồng phong.
Đối với La Chinh, những tin tức này vô cùng quan trọng.
Cái gọi thời gian là Vương, không gian là Tôn, cách nói này cũng không phải không có lý.
Những thứ liên quan đến hai loại quy tắc căn bản này quá mức mạnh mẽ. Trước hết nói về quy tắc thời gian, sau khi để đối phương tùy ý thay đổi tốc độ thời gian trôi thì hở một chút là người đó có thể tăng tốc độ lên gấp trăm lần, cho dù quy luật hệ Phong ngươi tu luyện có lợi hại hơn nữa, tốc độ của thân pháp có nhanh hơn nữa thì cũng làm sao có thể thoát khỏi hạn chế của thời gian được?
Phương pháp chống lại quy tắc thời gian chính là mình cũng tu luyện quy tắc thời gian.
Còn quy tắc không gian cũng tương tự!
Trong lúc hai sinh linh đang đấu với nhau, nếu đối phương tu luyện đến quy tắc không gian ở tầng cao, chỉ vận dụng pháp Đại Na Di mà chạy ra xa tới mấy vạn dặm thì cũng chẳng có cách nào đánh trả!
Hai lực quy tắc lớn này chính là căn bản trong căn bản, cũng là môn bắt buộc của võ giả Thượng Giới!
La Chinh và Tư Mã Ngọc Long vừa giao đấu, vừa nói chuyện với nhau, còn trong điện Long Hổ đã bùng nổ cả rồi!
“Không ngờ thằng nhãi này lại chặn được hai kiếm của Ngọc Long sư huynh!”
“Đừng kích động, cơ bản là Ngọc Long sư huynh chưa dùng hết sức thôi. Các ngươi quên rồi sao, cho dù đối thủ có yếu hơn nữa thì Ngọc Long sư huynh cũng sẽ khống chế kẻ địch với ba kiếm!”
“Nhưng thằng nhãi này cũng chưa dùng hết sức! Huynh xem, hắn trông có vẻ như không có việc gì, mà lại còn hỏi chuyện này!”
“Hừ, miễn cưỡng giả vờ bình tĩnh thế thôi, có khi trong lòng đã sợ chết khiếp rồi!”
“Mọi người đừng nói chuyện nữa! Ngọc Long sư huynh sắp ra kiếm thứ ba rồi...”
Trong điện Long Hổ có người hét lớn lên một tiếng, khiến mọi người đều im lặng lại. Tư Mã Ngọc Long có một thói quen, cho dù là so tài với ai thì cũng chưa từng khống chế kẻ địch chỉ trong một chiêu. Kiếm đầu tiên chỉ tượng trưng cho lời chào, kiếm thứ hai với ý là áp chế, còn kiếm thứ ba chính là lúc hắn dùng lực thực sự.
Trong những năm gần đây y đã đối địch vô số lần, nhưng cho tới bây giờ Tư Mã Ngọc Long chưa từng phá lệ cũ này của mình. Tất nhiên, rất nhiều võ giả trong võ đường Vạn Linh cũng từng lĩnh giáo kiếm thứ ba của Tư Mã Ngọc Long!
Cho nên một số võ giả sẽ khoe khoang vinh dự này ở trước mặt người ngoài, rằng dù thế nào thì ta cũng chặn được hai kiếm đầu tiên của Tư Mã Ngọc Long...
Trong không gian mộng ảo, cơn cuồng phong kia bất chợt truyền tới một luồng khí thế bén nhọn. Đối mặt với con gió này, mặt La Chinh cũng đầy vẻ thận trọng.