Vòng Xích Hà yên tĩnh lại, giống như là một vòng sắt nung đỏ, bên trong mơ hồ phát ra từng tia sáng màu đỏ sậm.
Trước mắt bao nhiêu người, La Chinh liền lặng lẽ xuyên qua vòng Xích Hà...
Mọi người nhìn rất rõ, vòng Xích Hà cũng không sinh ra màng mỏng trong suốt ngăn La Chinh ở bên ngoài. Mà trong nháy mắt hắn xuyên qua, vòng Xích Hà dường như cảm ứng được điều gì đó, một ánh sáng đỏ thẫm liền bắt đầu tụ lại bên trên chiếc vòng kia.
“Ánh sáng... thật mãnh liệt, hình như sắp vượt qua của Ngải An Tâm rồi?”
“Không đến mức đó chứ, khi Ngải An Tâm xuyên qua vòng Xích Hà thì luồng sáng phát ra e rằng đã là giới hạn của vòng Xích Hà rồi, nếu là giới hạn thì làm3sao lại bị vượt qua được?”
“Trước tiên nhìn xem đã, thế nào cũng sẽ phân cao thấp thôi!”
Phía trên vòng Xích Hà, Ngải An Tâm cũng cắn môi, chăm chú nhìn vòng Xích Hà.
Vì sao nàng liệt La Chinh vào đối thủ của mình?
Nguyên nhân chắc chắn không phải vì hắn lấy đi Lôi Phong U Thần Kiếm của sư tôn.
Mà là do ngày đó sư phụ từng âm thầm nói cho nàng biết, La Chinh và nàng đều có mệnh cách Đại Thế Chi Tranh. Hơn nữa, mệnh cách của La Chinh dường như còn chưa ổn định lắm, nói cách khác hắn là một kẻ vô mệnh.
La Chinh này, có tư cách làm đối thủ của nàng.
Ngải An Tâm căn bản không coi trọng những thiên tài siêu cấp của thiên cung Vân Miểu. Như Tiết Mộc Dương kia tạm thời1xem như không tệ, nhưng nàng vẫn cho rằng Tiết Mộc Dương cũng không phải là đối thủ của nàng.
Cho nên sau khi nàng gia nhập thiên cung Vân Miểu, lẽ ra có thể ở một nơi hoàn toàn yên tĩnh, nhưng nàng cố tình lựa chọn cung điện nhỏ bên Lăng Vân Đường, hơn nữa còn muốn trở thành hàng xóm của La Chinh.
Sau khi sử dụng lệnh Hổ Gầm khiêu chiến, Ngải An Tâm hy vọng nhất là La Chinh sẽ tới khiêu chiến mình. Nhưng tên đó căn bản không có hành động gì, không để ý đến nàng...
Nhiều lần khiêu khích, thậm chí trực tiếp hủy phòng ở của tên đáng chết đó mà hắn vẫn không để ý...
Cuối cùng, Ngải An Tâm hết cách nên cũng chẳng thể tự dưng trực tiếp ra tay với La Chinh được.
Mặc6dù truyền thừa Tân Hỏa chính là bước kiểm duyệt mấu chốt nhất, nhưng trước mắt, thông qua phản ứng của vòng Xích Hà, nàng cũng có thể nhìn ra đôi điều.
Thấy luồng sáng tập trung bên trên vòng Xích Hà mãnh liệt hơn, màu sắc lóa mắt hơn so với của mình trước đó, Ngải An Tâm lập tức khẩn trương. Với tính cách kiêu ngạo của nàng, nàng cho rằng trong vũ trụ không có bao nhiêu thiên tài có thể sánh vai được với nàng, mà trong liên minh, loại người này lại càng ít!
Luồng sáng bên trên vòng Xích Hà kia không ngừng tụ tập, sắp sửa muốn bùng nổ dọc theo cái vòng kia.
Vân Lạc chăm chú nhìn tất cả, trong đáy mắt lộ vẻ khó tin, về phần vị Phó cung chủ Từ Xán kia, sắc mặt4đã rất khó coi rồi...
Nhưng mà, ngay trong nháy mắt này, luồng sáng tích tụ của vòng Xích Hà bỗng nhiên biến mất! Không chỉ ánh sáng kia biến mất, dưới tình huống bình thường vòng Xích Hà đều duy trì hình dáng màu đỏ sậm, nhưng lúc này màu đỏ sậm kia cũng biến mất, toàn bộ vòng Xích Hà liền biến thành vòng sắt đen sì, bên trên vòng cũng không có bất kỳ ánh sáng nào.
Mọi người nhìn một màn này, đều ngây ngẩn cả người.
“Tại sao có thể như vậy?”
“Chẳng lẽ vòng Xích Hà này hỏng rồi sao...”
“Sao có thể, dù sao vòng Xích Hà này cũng là một thần khí nhất phẩm, lại không bị công kích, làm sao có thể nói hỏng là hỏng được!”
Dù là võ giả phía trên, hay võ giả phía dưới đều khe3khẽ bàn luận.
Vòng Xích Hà này là pháp bảo do thiên cung Vân Miểu chọn lọc, chưa từng xuất hiện tình huống thế này!
La Chinh vừa mới xuyên qua vòng Xích Hà, thấy cảnh này cũng có chút sững sờ, xảy ra chuyện gì vậy?
Về phần Ngải An Tâm, nàng len lén thở dài, hoặc nàng cũng không cho là vòng Xích Hà có thể nghiệm chứng ra cái gì. Đây cùng lắm chỉ là một vòng sàng lọc nho nhỏ do Cung chủ tiến hành trước khi bắt đầu truyền thừa Tân Hỏa mà thôi. Cho dù La Chinh có thể làm cho vòng Xích Hà phát ra luồng sáng mãnh liệt hơn, cũng không có nghĩa thiên phú của La Chinh mạnh hơn nàng.
Thế nhưng, Ngải An Tâm vẫn không hy vọng khi La Chinh xuyên qua vòng Xích Hà lại vượt trội hơn mình. Trơ mắt nhìn luồng sáng bên trên vòng Xích Hà khi La Chinh xuyên qua càng lúc càng lớn hơn, nàng liền thấy lo lắng. Hiện tại, vòng Xích Hà này dường như bỗng nhiên mất đi hiệu lực, thật khiến nàng thở phào nhẹ nhõm.
Vân Lạc nhẹ nhàng bay về phía vòng Xích Hà, sắc mặt cũng càng lúc càng kỳ quái. Nàng thản nhiên liếc mắt nhìn La Chinh, sờ tay về phía vòng Xích Hà. Khi ngón tay nhẹ nhàng đụng vào, vòng Xích Hà đen sì được nàng kích hoạt, lại lần nữa phát ra hào quang màu đỏ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” La Chinh hỏi.
Vân Lạc nhìn La Chinh chằm chằm, khóe miệng hơi nhếch: “Ngươi thử lại một lần nữa đi?”
La Chinh gật đầu, làm theo yêu cầu của Vân Lạc, lách qua vòng Xích Hà, chui từ phía dưới lên lần nữa.
Kết quả, giống lần trước y như đúc...
Ánh sáng đỏ tích tụ bên trên vòng Xích Hà bỗng nhiên bị tắt, toàn bộ vòng Xích Hà đều biến thành đen sì, mất đi vẻ rực rỡ
Thấy cảnh này, Vân Lạc chớp mắt một chút, ngón tay nhẹ nhàng khẽ động, nói: “Được rồi, thông qua là được rồi.”
La Chinh gật đầu, không còn bận tâm tại sao tình huống này lại xuất hiện trên vòng Xích Hà nữa. Hắn bay lên không trung, sóng vai đứng cùng những võ giả đã thông qua khác.
Nhưng đúng vào lúc này, vị Phó cung chủ Từ Xán kia lại nói: “Cung chủ, làm như vậy phải chăng có chút không hợp quy củ? Dựa theo quy củ cũ, muốn tham gia truyền thừa Tân Hỏa, nhất định phải thông qua sàng lọc của vòng Xích Hà. La Chinh hắn không...”
Vân Lạc thản nhiên nói: “Hắn đã thông qua vòng Xích Hà rồi.”
“Nhưng là do vòng Xích Hà kia xảy ra vấn đề!” Từ Xán dựa vào lý lẽ biện luận.
“Xảy ra vấn đề, thì hắn vẫn được thông qua” Vân Lạc lại đáp.
Từ Xán cười lạnh, xảo biện nói: “Dựa theo lý lẽ này của cung chủ, nếu như vòng Xích Hà không kích hoạt, thì chẳng phải người người đều có thể thông qua, người người đều có thể tiếp nhận truyền thừa Tân Hỏa sao? Như vậy, sàng lọc của vòng Xích Hà còn có ý nghĩa gì? Nếu như để tên nhóc này thông qua như thế, chẳng phải là thiên cung Vân Miểu có chút không công bằng ư?”
Thật ra chỉ cần không phải kẻ mù thì đều có thể thấy rõ, Sau khi La Chinh thông qua mới khiến cho vòng Xích Hà bị tắt!
Nhưng sự ngụy biện của Từ Xán lại nhận được sự đồng tình của các võ giả kia.
Trong thiên cung Vân Miểu ước chừng có không đến một phần mười võ giả thông qua được vòng Xích Hà này. Chín phần mười võ giả khác đều không cách nào tham gia truyền thừa Tân Hỏa nên thất vọng, trong lòng bọn họ tất nhiên không vui, đồng thời cũng cảm thấy rất không công bằng.
Nghe được lời ngụy biện này của Từ Xán, từng người liền phụ họa theo.
“Đúng, nếu để hắn thông qua kiểu này, chẳng phải là người người đều có thể qua ư?”
“Không được, nhất định phải để hắn thông qua hoàn chỉnh một lần, nếu không chính là gian lận!”
“...”
Nghe được thanh âm của những võ giả phía dưới, ánh mắt Vân Lạc ngày càng lạnh lẽo.
Nàng đã đoán được vấn đề là ở chỗ nào, chẳng qua là không muốn nói ra mà thôi. Vừa rồi khi La Chinh thông qua vòng Xích Hà lần đầu tiên, khiến hào quang bên trên vòng Xích Hà bị tắt, nàng đã hiểu e là La Chinh đã mở ra hoa sen đại thừa rồi!
Vòng Xích Hà chỉ có thể cảm ứng được trong giới hạn hoa sen tiểu thừa mà thôi, vượt qua giới hạn này, vòng Xích Hà không thể đưa ra phản ứng bình thường được, cho nên mới tắt ngúm trong khoảnh khắc!
Dựa theo phán đoán trước đây của Vân Lạc, hoa sen của La Chinh ít nhất cũng đã mở ra bảy cánh rồi, rất có khả năng đã mở ra chín cánh giống Tiết Mộc Dương, hoặc là cửu diệp đỉnh phong giống như Ngải An Tâm. Nhưng nàng cũng chưa từng nghĩ tới La Chinh ở Sinh Tử Cảnh ngũ trọng lại có thể mở ra hoa sen đại thừa...
Có điều, suy đoán của nàng cũng chỉ là căn cứ vào phản ứng của vòng Xích Hà mà thôi, về phần hoa sen đại thừa của La Chinh mở ra bao nhiêu cánh? Là mười một cánh? Hay là mười ba cánh? Thậm chí là mười lăm cánh? Nàng vẫn không hỏi La Chinh.
Đối mặt với hoài nghi của Từ Xán, nàng cười lạnh, chăm chú nhìn Từ Xán nói: “Trong thiên cung Vân Miểu này, rốt cuộc ta là người định đoạt hay các ngươi là người định đoạt?”