Bách Luyện Thành Thần

Chương 1222





Hiện tại, Cơ Lạc Tuyết không có bất kỳ biện pháp nào để ước thúc La Chinh.

Pháp môn ứng dụng lực nguyên từ thuộc bí mật bất truyền của Cơ gia, chính lão tổ Cơ gia đích thân truyền thụ cho Cơ Lạc Tuyết.

Ngày thường nàng Hợp Tu Ngũ Hành, hay tĩnh tọa bên trong ngọn núi Nguyên Từ Thần, dùng phương pháp này để rút lực nguyên từ vờn quanh cơ thể trợ giúp cho tu luyện.

Nhưng núi Nguyên Từ Thần nặng vô cùng, nàng không có cách nào luyện hóa được, lại không thể mang nó chạy khắp nơi như La Chinh.

Trước đây, Cơ Lạc Tuyết và La Chinh thậm chí còn chưa từng gặp mặt. Nếu là bình thường, nàng nhất định không tùy tiền truyền lại phương pháp này cho người ngoài.

Nhưng La Chinh nắm trong tay phương pháp luyện hóa, rất quan trọng.

Nàng không thể trơ mắt nhìn La Chinh rời đi, cũng chỉ có thể cắn răng khắc phương pháp vào ngọc giản, lựa chọn trao đổi phương pháp luyện hóa từ La Chinh.

Nhìn vẻ mặt do dự của Cơ Lạc Tuyết, La Chinh từ đầu đến cuối vẫn nở nụ cười thản nhiên. Hắn làm sao mà không biết Cơ Lạc Tuyết đang suy nghĩ chuyện gì trong lòng chứ?

Nhưng hắn cũng không tỏ thái độ, chỉ xem nàng lấy hay bỏ như thế nào.

Nếu nàng không tin tưởng hắn, hắn cũng đành phất tay rời đi. Hắn biết hắn có thể tìm được phương pháp rút lực nguyên từ bên trong núi Nguyên Từ Thần ở Tàng Thư Các. Với khối lượng sách mênh mông ở đó, muốn tìm ra phương pháp chắc hẳn cũng không khó.

Nhưng dù sao hắn vẫn đang ở bên trong chiến trường mộng ảo, không thể quay lại Tiên Phủ. Nếu có thể thu hoạch được phương pháp từ trên người cô gái này, núi Nguyên Từ Thần cũng có thể trở thành một món lợi khí cho hắn.

Sau khi do dự một chút, Cơ Lạc Tuyết thận trọng nói: “Ngươi không được truyền phương pháp này ra ngoài. Nếu truyền ra ngoài, ngươi chắc chắn sẽ chịu sự truy sát của Cơ gia ta. Cho dù là chân trời góc biển, ngươi cũng chạy không thoát.”

Nghe xong, La Chinh không nhịn được mà liếc mắt nhìn nàng.

Uy hiếp này có lẽ có tác dụng đối với các võ giả Thần Hải Cảnh khác, nhưng lại không hề có tác dụng đối với La Chinh. Hắn đã lừa giết bốn Thiên Tôn, các đại chủng tộc bên trong vũ trụ còn phái người canh chừng ngoài cửa Tiên Phủ, thêm một Cơ gia nữa cũng chẳng đáng là gì.

Sau khi Cơ Lạc Tuyết cảnh cáo La Chinh xong, nàng mới đưa ngọc giản cho hắn.

La Chinh cầm lấy ngọc giản, rót cảm giác vào bên trong, nhanh chóng ghi nhớ pháp quyết trong đó.

Như Cơ Lạc Tuyết đã nói, pháp quyết này có thể giúp cho hắn rút lực nguyên từ bên trong núi Nguyên Từ Thần cho bản thân sử dụng.

Sau khi ghi nhớ xong, trong lòng La Chinh như có điều ngộ ra.

Nhìn thấy biểu hiện của La Chinh, ánh mắt Cơ Lạc Tuyết hiện lên vẻ khẩn trương.

Mặc dù nàng trời sinh tính tình lãnh đạm, nhưng dù sao pháp quyết này cũng là truyền thừa của lão tổ Cơ gia. Lần này truyền cho người ngoài, đích thật trên lưng nàng gánh một áp lực rất lớn.

Nếu La Chinh phất tay bỏ chạy, nàng sẽ khóc không ra nước mắt.

Nhưng chuyện này cuối cùng đã không phát sinh. Mặc dù thuật luyện máu luyện hóa núi Nguyên Từ Thần rất quý giá, nhưng đối với La Chinh mà nói cũng không mang đến tác dụng quá lớn. Dù sao hắn cũng đã luyện hóa núi Nguyên Từ Thần từ lâu.

Huống chi, cho dù truyền thụ cho Cơ Lạc Tuyết, bây giờ nàng cũng không có khả năng rời khỏi chiến trường mộng ảo, lại càng không thể mang theo một ngọn núi Nguyên Từ Thần đến gây phiền phức cho hắn.

“Núi Nguyên Từ Thần, ngũ hành không thể ảnh hưởng gì đến nó, nhưng lại có một phương pháp có thể luyện hóa. Phương pháp này được gọi là thuật luyện máu.”

La Chinh không khắc thuật luyện máu vào ngọc giản, chỉ dùng chân nguyên truyền âm giảng qua một lần cho Cơ Lạc Tuyết.

Dựa vào trí nhớ của Cơ Lạc Tuyết, nghe qua một lần, nàng cũng có thể đọc ngược một cách trôi chảy.

Nghe La Chinh giảng giải từng câu về phương pháp ghi trong quyển Kỳ Quan Vạn Vật, ánh mắt Cơ Lạc Tuyết càng lúc càng sáng hơn, giống như hai viên ngọc thạch trong suốt, thanh tịnh.

“Ghi nhớ hết chưa?” Sau khi nói xong, La Chinh hỏi.

Cơ Lạc Tuyết gật đầu, cảm thán: “Không biết là ai đã sáng tạo ra thuật luyện máu này. Người có thể nghĩ ra được như thế...” Lúc này, trong lòng Cơ Lạc Tuyết có một cảm giác, người sáng tạo ra thuật luyện máu dường như đã nắm trong tay quy tắc vạn vật. Cũng chỉ có người như thế mới có thể nghĩ ra được phương pháp như vậy.

Trí tuệ của người này bao la vô cùng, sợ rằng còn cao hơn cả lão tổ Cơ gia nhà nàng.

Vấn đề này, La Chinh không thể trả lời: “Ta đã truyền lại thuật luyện máu cho ngươi. Điều kiện còn lại, ngươi cũng nên thực hiện đi.”

“Đương nhiên rồi.”

Không bao lâu sau, bên ngoài thành chính, hai vị võ giả đứng ngay trước mặt La Chinh.

Hai người tỏ vẻ bực tức, hung tợn trừng mắt nhìn hắn.

Bọn họ không biết thiếu chủ của mình đã tiến hành vụ giao dịch gì với La Chinh, lại bắt bọn họ phải cực khổ thu thập điểm mộng ảo giao cho hắn như vậy.

Thực lực của bọn họ vượt trên võ giả Thần Hải Cảnh, nhưng sau khi tiến vào chiến trường mộng ảo đến nay, bọn họ chỉ yên lặng thu thập điểm cho Cơ Lạc Tuyết, sau đó cam tâm tình nguyện để Cơ Lạc Tuyết giết chết, nộp lại điểm số cho nàng.

Nhưng bây giờ, Cơ Lạc Tuyết lại ra lệnh cho bọn họ để tên nhóc trước mắt giết chết, đồng thời không được đánh trả.

Bọn họ làm sao có thể cam tâm tình nguyện chứ?

Đáng tiếc cũng không còn cách nào, thiếu chủ ra lệnh, bọn họ không thể chống lại. Có lẽ giao dịch giữa thiếu chủ và tên nhóc này quá quan trọng, mới khiến cho thiếu chủ không thể không nhượng bộ như vậy.

Bịch bịch!

La Chinh đánh ra hai quyền, hai người lập tức chết ngay, phóng ra hai luồng sáng điểm mộng ảo.

Mỗi một luồng sáng ước chừng khoảng hai trăm nghìn. Cứ như vậy, tổng số điểm của La Chinh đã tăng thêm hơn bốn trăm nghìn.

Sau khi hấp thu điểm số mộng ảo xong, thứ hạng của La Chinh một lần nữa tăng lên.

Trước đây, sau khi La Chinh giết chết Cơ Lạc Tuyết, xếp hạng của hắn đang ở vị trí ba trăm lẻ chín. Bây giờ tăng thêm bốn trăm nghìn điểm, La Chinh đã tiến vào danh sách ba trăm người đầu tiên, xếp ở vị trí hai trăm bảy mươi chín của một giới. Tính trên toàn bộ chiến trường mộng ảo, vị trí của hắn là mười nghìn không trăm chín mươi sáu, cách người đứng đầu tiên hơn mười nghìn người.

Số lượng võ giả tham gia chiến trường mộng ảo lần này quá nhiều. Cho dù là La Chinh, hắn cũng không nắm chắc giành được vị trí thứ nhất, nhưng hắn đã tiến vào chiến trường, đó chính là mục tiêu phấn đấu của hắn.

Có lẽ hắn sẽ thất bại trong gang tấc, nhưng trong toàn bộ quá trình, hắn không hề lơi lỏng. Đây là tác phong nhất quán từ trước đến nay của hắn.

Sau khi giết chết hai người này, La Chinh cũng không ở lại, tiếp tục bay đi.

Nhìn theo bóng lưng của La Chinh rời đi, sắc mặt Cơ Lạc Tuyết càng thêm phức tạp.

Chúng ta chắc chắn sẽ có cơ hội giao thủ lại lần nữa bên trong chiến trường mộng ảo này.

Giai đoạn đầu của chiến trường mộng ảo là so đấu điểm số thu thập được, nhưng chia đều cho năm mươi Đại Giới. Trong giai đoạn sau cùng, nhóm Thiên Kiêu giỏi nhất nhất định sẽ có một cuộc va chạm nảy lửa.

Cơ Lạc Tuyết vô cùng tự tin. Nàng tin rằng mình sẽ đi đến giai đoạn sau cùng.

Về phần La Thiên Hành, với thực lực của hắn, chỉ cần không gặp phải Đạo Tử của các chủng tộc khác, chắc chắn hắn có thể tiến vào giai đoạn sau.

Đến lúc đó, Cơ Lạc Tuyết sẽ dung hợp Hắc Tuyết, trở thành một cơ thể hoàn mỹ, dùng trạng thái mạnh nhất của mình để nghênh chiến Thiên Kiêu các lộ, các Đạo Tử trong vũ trụ này. Đương nhiên còn có cả La Thiên Hành kia.

La Chinh bay trên không trung một khoảng thời gian ngắn, xác định không có ai theo dõi, lúc này hắn mới lấy Na Di Lệnh ra.

Vù vù vù...

La Chinh kích hoạt Na Di Lệnh, một lần nữa tiến vào không gian kỳ lạ kia.

Điểm mộng ảo bên trong chiến trường mộng ảo đang ở vào trạng thái phân tán ngay từ ban đầu, phân bố bình quân một trăm điểm cho một vị võ giả.

Nhưng theo thời gian, điểm mộng ảo bắt đầu tập trung lại.

Điểm mộng ảo trên “cỏ non” sẽ di chuyển sang người “cừu”, rồi điểm mộng ảo của “cừu” sẽ bị “sói” cướp.

Cuối cùng, tất cả điểm mộng ảo của “sói” sẽ bị “hổ” nuốt sạch.

Muốn xếp ở vị trí đầu tiên, nhất định phải liên tục thu thập điểm mộng ảo.

Bây giờ La Chinh đã có được năm triệu điểm mộng ảo, có thể đứng trong số mười nghìn vị trí đầu tiên.

Nhưng nếu hắn ngừng thu thập điểm mộng ảo, chỉ sợ chưa đầy mấy canh giờ, hắn sẽ rơi xuống mấy nghìn người, thậm chí hơn mười nghìn người. Bởi vì các võ giả khác không ngồi không, người nào cũng đang ra sức leo lên.

Sau khi tiến vào không gian kỳ lạ này, La Chinh nhìn quét qua tấm bản đồ bên dưới, lựa chọn một thành chính, sau đó từ trên trời rơi xuống.



Bịch.

La Chinh rơi thẳng xuống. Sau khi rơi xuống, đập vào mắt hắn là một mảnh xanh biếc.

Đại thụ che trời cao vút trong mây, những ngôn nhà được xây dựng trên những bóng cây xanh râm mát, thành tường chính là những rễ cây già quấn lại với nhau, được lực sinh mệnh nồng đậm rót vào bên trong.

“Thành chính của Yêu Dạ tộc?” Ánh mắt La Chinh lóe lên.

Chủng tộc nào đối với La Chinh cũng không quan trọng. dù sao mục tiêu của hắn cũng chỉ có một, chính là thu thập điểm mộng ảo mà thôi.

Nhưng hắn không ngờ lại gặp phải người quen cũ bên trong thành trì này.