La Chinh không rõ địa vị của Cơ Lạc Tuyết trong lòng Quý Nam như thế nào.
Bốn gia tộc lớn trong Chư Thần Vô Niệm gồm:
Hiên Viên gia, Cơ gia, Quý gia, Tôn gia.
Có thể nói bốn gia tộc này là bốn dòng họ Nhân tộc nổi tiếng nhất trong vũ trụ.
Cho dù về sau có người bước lên vị trí Thiên Tôn, họ cũng không thể phát triển được bốn gia tộc lớn đến mức này.
Chỉ có bốn dòng họ mà bọn họ đã chèo chống được cả một thế lực lớn của Nhân tộc. Giữa bốn gia tộc lớn cũng có ảnh hưởng lẫn nhau, thậm chí còn có liên hôn, cứ ba năm lại tổ chức một kỳ thi giữa bốn tộc, ảnh hưởng đến hàng nghìn Đại Giới trong Chư Thần Vô Niệm.
Lúc đầu, ở trận đấu của bốn tộc, Hiên Viên Thần Phong vẫn chưa quật khởi.
Cho tới giờ, cảnh tượng Cơ Lạc Tuyết đứng ở đỉnh cao vẫn khắc sâu trong đầu Quý Nam.
Trong mắt nàng, dường như không ai trong đám võ giả thế hệ trẻ của Nhân tộc có thể đối đầu được với Cơ Lạc Tuyết.
Hiên Viên Thần Phong quật khởi là vì hắn đã dung hợp với mảnh vỡ Thiên Đạo, có cơ duyên trở thành Đạo Tử. Nếu Cơ Lạc Tuyết thực sự lĩnh ngộ được thần đạo Ngũ Hành thì cũng sẽ trở thành Đạo Tử. Nàng cảm thấy, cho dù là Hiên Viên Thần Phong thì có lẽ cũng không phải là đối thủ của Lạc Tuyết tỷ tỷ.
Trong Thần Hải Cảnh, có lẽ không ai có thể đánh bại được Cơ Lạc Tuyết. Trước hết không nói người ngoài có đồng ý hay không, nhưng ít nhất trong lòng Quý Nam cho rằng như vậy.
Cho nên khi Quý Nam đột nhiên nghe thấy La Chinh nói Cơ Lạc Tuyết thua, nàng liền sững sờ.
Nàng đứng ngây ra nhìn La Chinh, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ không tin.
Bí pháp dung hợp ngũ hành La Chinh tu luyện quả thực là bí pháp của Cơ Lạc Tuyết, nhưng lại không được xem là chứng cứ xác thực. Có lẽ vì nguyên nhân nào đó mà Cơ Lạc Tuyết đã truyền thụ bí pháp này cho La Chinh, nhưng như vậy không có nghĩa là nàng sẽ thua bởi tên nhóc có tên là La Thiên Hành trước mặt này!
Mặc dù La Chinh cảm thấy rất khó hiểu với phản ứng của Quý Nam, nhưng hắn cũng nhanh chóng hiểu ra vài phần, nên mỉm cười: “Sao? Không tin?”
Quý Nam nhìn chằm chằm La Chinh, cẩn thận hỏi: “Lúc ngươi gặp Lạc Tuyết tỷ tỷ, tuyết rơi phía sau nàng có màu gì…”
“Quan trọng không? La Chinh tò mò hỏi.
“Màu gì?” Quý Nam lặp lại một lần nữa.
“Màu trắng.”
“Chỉ màu trắng thuần thôi sao?”
“Còn có màu trắng thuần và màu trắng không thuần sao…” La Chinh cảm thấy cạn lời.
Nghe thấy câu trả lời của La Chinh, Quý Nam thở phào, “Thảo nào!”
“Thảo nào cái gì?”
Quý Nam cười nói: “Có lẽ đúng là ngươi đã thắng Lạc Tuyết tỷ tỷ, nhưng đó mới chỉ là một nửa thực lực của tỷ ấy thôi. Chính xác mà nói thì có lẽ không đến sáu phần thực lực!”
Nghe đoạn đối thoại kỳ lạ này, La Chinh mới hiểu một chút. Đúng là Cơ Lạc Tuyết có vẻ hơi đặc biệt.
Trông thấy vẻ mặt kỳ quái của La Chinh, Quý Nam tiếp tục nói: “Lạc Tuyết tỷ tỷ là nhất niệm lưỡng thân. Ngươi không được tính là thực sự đánh bại nàng. Nếu nàng dung hợp với Hắc Tuyết thì mới là thực lực thực sự của bản thân. Chỉ khi đánh bại Lạc Tuyết tỷ tỷ đã dung hợp mới được coi là thực sự thắng nàng.”
Nhất niệm lưỡng thân, Hắc Tuyết?
La Chinh nhíu mày.
Cơ Lạc Tuyết có thể xem như là đối thủ mạnh nhất mà La Chinh gặp phải trong chiến trường mộng ảo tính đến lúc này! Thế nhưng La Chinh chưa từng nghĩ rằng lúc đó nàng còn chưa bộc lộ đầy đủ thực lực.
Nghe thì nhất niệm lưỡng thân chính là Cơ Lạc Tuyết vẫn còn một phân thân khác là Hắc Tuyết, có thực lực không hề thua kém bản thân nàng?
La Chinh cười: “Hy vọng chúng ta vẫn còn cơ hội giao đấu!”
“Hẳn là sẽ có!” Quý Nam gật đầu. “Đến lúc đó ngươi sẽ biết điểm đáng sợ của Lạc Tuyết tỷ tỷ…”
Dù thực lực thực sự của Cơ Lạc Tuyết có đáng sợ như những gì Quý Nam nói thật đi nữa thì lúc này La Chinh cũng không nghĩ nhiều.
Trong Đại Thế Chi Tranh sẽ phải cạnh tranh cho ra một kết quả. Bây giờ La Chinh cần không ngừng nâng cao thứ hạng, những việc khác nghĩ nhiều cũng chẳng có tác dụng gì.
Tiếp tục bước lên trên các bậc thang này khoảng một nén nhang.
Mọi người đã đến sườn núi. Ở trên sườn núi này lại xuất hiện một đại sảnh Nhân Quả.
Nếu so đại sảnh Nhân Quả này với đại sảnh Nhân Quả lúc trước thì cả độ cao và độ rộng đều lớn hơn vài lần!
Tám võ giả phía trước đã ở bên cạnh đại sảnh Nhân Quả này chờ La Chinh và Quý Nam.
Chính xác mà nói thì họ đang chờ Quý Nam.
Trước đó, Quý Nam luôn là nhân vật đứng đầu, chỉ có nàng là người khá quen thuộc với đại sảnh Nhân Quả. Bây giờ không có nàng dẫn đầu, tạm thời mọi người vẫn chưa muốn tiến vào bên trong.
“Đại sảnh Nhân Quả thứ hai.” Quý Nam nhìn một cái rồi nói: “Mỗi đại sảnh Nhân Quả lại mỗi khác. Có thể vượt qua được hay không không chỉ dựa vào thực lực mà còn cần xem sức phán đoán và phản ứng của bản thân. Độ khó của đại sảnh Nhân Quả thứ hai sẽ lớn hơn nhiều đại sảnh thứ nhất!”
Nói rồi, Quý Nam không hề do dự mà bước vào bên trong.
Sau khi tiến vào bên trong, những người khác cũng đồng thời tiến vào…
“Đại sảnh này…”
Đại sảnh Nhân Quả đầu tiên thì trống rỗng, chỉ có hai bên vách tường là bắn ra những tia sáng màu trắng, có thể nói là vô cùng đơn giản. Đừng nói là những võ giả Thần Hải Cảnh này, cho dù là võ giả yếu hơn một cảnh giới thì cũng chỉ cần cẩn thận một chút là có thể vượt qua được. Chính vì nguyên nhân này mà đại sảnh Nhân Quả đầu tiên chỉ thưởng cho một trăm điểm mộng ảo!
Trên vách tường và sàn nhà của đại sảnh Nhân Quả thứ hai được nhuộm hoa văn màu vàng kim nhạt, tạo cảm giác sang trọng.
Ở trung tâm của đại sảnh được đặt những tảng đá vuông lớn.
Những tảng đá hình vuông này cao ba trượng, rộng ba trượng, dài ba trượng, trên bề mặt khắc các hoa văn phức tạp, không biết là sản phẩm của chủng tộc nào.
Mọi người đứng cách những viên đá hình vuông này vài chục trượng, bắt đầu đánh giá chúng. Nhưng nhìn trái nhìn phải vẫn không nhìn ra được điểm gì, cuối cùng ánh mắt bọn họ lại tập trung trên người Quý Nam.
Trong lòng Quý Nam vẫn đang đánh giá thực lực của La Chinh, đồng thời cũng suy đoán thân phận thực sự của hắn.
Mặc dù La Chinh nói hắn đã đánh bại Cơ Lạc Tuyết, nhưng nếu Quý Nam thể hiện sức lực mạnh nhất của mình thì có lẽ vẫn mạnh hơn một nửa thực lực của Cơ Lạc Tuyết một chút, không biết tên nhóc La Thiên Hành này đã dùng mấy phần thực lực để thắng Lạc Tuyết tỷ tỷ. Thế nhưng nhân tố quyết định thắng bại khi võ giả chiến đấu quá nhiều, đa số dựa vào thực lực, nhưng nhiều lúc lại dựa vào tâm trạng, có lúc còn dựa vào may mắn, thậm chí là nắm chắc chi tiết!
Muốn đánh giá xem rốt cuộc La Chinh đã dùng mấy phần thực lực thì có lẽ phải khiêu chiến hắn xong mới biết được. Chỉ là, trong đại sảnh Nhân Quả này lại không phù hợp lắm. Nhưng ở giai đoạn cuối cùng của chiến trường mộng ảo này thì bản thân sẽ có cơ hội.
Trong đầu nàng còn đang suy nghĩ lung tung thì lại phát hiện ra mọi người nhìn mình. Nàng không vui nói: “Mỗi đại sảnh Nhân Quả đều khác nhau, ta cũng là lần đầu tiên tới…”
“Quả thực để một cô gái dẫn đầu có chút không hợp lý.” Một võ giả Nhân tộc cười khẩy: “Mọi người đã không chịu vào trước thì để ta!”
Nói xong, hắn rút một thanh kiếm ra khỏi bao đeo ở hông ra rồi lập tức nâng thanh kiếm lên, ánh mắt chăm chú. Sau khi nhắm mắt, từng đốm sáng màu xanh lam liên tục bay ra.
Những đốm sáng màu xanh này dần dần tạo thành một hình người, cuối cùng hoàn toàn hóa thành hình dáng của võ giả Nhân tộc kia.
“Kiếm linh!” Nhìn thấy kiếm linh này, ánh mắt của La Chinh hơi lóe lên.
“Kiếm linh nhìn chân thật quá!”
“Dùng kiếm linh dò đường thực phù hợp!”
“Trong đại sảnh Nhân Quả, nếu không rõ quy tắc là mất mạng như chơi. Tiếc là trong chúng ta ở đây không có bậc thầy nào về con rối...”
Vượt qua đại sảnh Nhân Quả đầu tiên, mọi người cũng coi như bắt đầu quen thuộc với đại sảnh Nhân Quả.
Lúc đầu, nghe thấy mấy chữ luật nhân quả, mọi người đều bị dọa. Nếu như trong đại sảnh Nhân Quả có người nắm giữ luật nhân quả nào đó thì có lẽ cho dù người này chỉ có tu vi Thần Hải Cảnh, bọn họ cũng khó mà vượt qua được. Dù sao cũng có vài loại luật nhân quả quá mạnh mẽ, thậm chí có thể nói là vô lại, muốn chống cự thì cái giá phải trả cũng tương đối lớn.
Nhưng xem ra, thử thách trong đại sảnh Nhân Quả này có ẩn chứa những quy luật nào đó. Mà sau khi nắm bắt được những quy luật này thì sẽ có cơ hội vượt qua.
Kiếm linh của võ giả kia quả thực mạnh mẽ không gì sánh được, nhưng so với kiếm linh của La Chinh thì vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Kiếm linh của La Chinh hóa hình giống hệt người thật, còn nếu xem xét cẩn thận thì vẫn có thể thấy được vài phần hư ảo trong kiếm linh của võ giả Nhân tộc này. Nhưng có thể ngưng tụ kiếm linh được đến bước này đã là cực kỳ tốt rồi.
Sau khi kiếm linh hóa hình thì bèn đi về phía trung tâm đại sảnh. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người kiếm linh.
Đoạn từ cửa đi đến giữa đại sảnh còn chưa có động tĩnh gì lớn, nhưng đúng lúc kiếm linh đến gần tảng đá kia thì đột nhiên tảng đá đó liền rung chuyển, lật một bước, hùng hổ ép về phía kiếm linh!