Trước khi bị kéo qua bên này, La Chinh cũng đã nghĩ xong đường lui.
Thế nên Huyễn Linh đã làm tốt thế tấn công mãnh liệt để che giấu cho chính hắn. Tuy uy lực Phá Nguyệt Bạo Viêm Cung của Huyễn Linh rất mạnh, nhưng thân thể La Chinh vốn sẽ không bị lửa làm cho bị thương.
Dưới sự phối hợp của hai người, chỉ cần đối phương dám câu hắn qua, vậy chắc chắn hắn sẽ đánh chết được người đó!
Đương nhiên, người thật sự đánh chết đối phương không phải là La Chinh, cho nên điểm mộng ảo từ trong cơ thể võ giả vừa bị đốt thành than phun ra trực tiếp bay vào trong cơ thể của Huyễn Linh…
Nhưng hết sức bất ngờ là vị Thiên Kiêu này của đối phương lại có thể ngăn cản được tổn thương từ Phá Nguyệt Bạo Viêm Cung. Rõ ràng người này đón ngọn lửa để nhằm về phía chính mình, muốn chém chết mình!
Trong khoảnh khắc tay người này cầm trường kiếm nhằm về phía mình, La Chinh đã nhận ra được điểm đặc biệt của thanh thiết kiếm kia.
Mặc dù bề ngoài của thanh thiết kiếm này trông cũ nát, là loại binh khí bình thường không thuộc vào cấp nào, nhưng nó lại tạo cho La Chinh một áp lực rất lớn!
Hắn cảm thấy, nếu mình bị kiếm này chém phải thì e rằng sẽ chết chắc!
Nhưng ý nghĩ này vừa mới nảy ra thì một cái móc dài đã quấn lấy La Chinh, nhanh chóng kéo hắn về phía sau.
“Câu hắn về!” Thiết kiếm ra lệnh rất dứt khoát.
“Vèo!”
Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cầm cái móc dài trong tay, ném về phía La Chinh ngay lập tức!
Hắn cũng không cho phép La Chinh giết người ở trước mặt mình, sau đó đường hoàng chạy trốn!
Vì thế, cái móc dài trong tay hắn bay về phía La Chinh nhanh như một tia chớp.
Khi cái móc dài của hắn quấn lấy La Chinh liền vang lên một tiếng “đinh”. Vốn dĩ cái móc của Quý Nam đã quấn ở trên người La Chinh, nay lại thêm cái móc của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu nữa.
Dưới sự va chạm của hai loại quy tắc hoàn toàn giống hệt nhau, cái móc dài quấn lấy La Chinh cũng trực tiếp bị đẩy ra, mà cái móc dài của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng không thể quấn lấy La Chinh!
Nhưng mất đi sự trói buộc của cái móc dài ấy, La Chinh lại không thể khống chế được để phi hành trong không trung, đồng thời cũng không có bất kỳ điểm nào để mượn lực, cả người liền xuống rãnh sâu!
Trong rãnh sâu này, những dòng năng lượng đủ mọi màu sắc đang chậm rãi chảy.
Theo quy luật của đại sảnh Nhân Quả, những luồng năng lượng này nhìn có vẻ ôn hòa nhưng lại là thực sự chết người. Nếu rơi xuống đó, có lẽ chắc chắc sẽ phải chết, không có trường hợp ngoại lệ.
Điểm này cũng là điều mà La Chinh không ngờ tới!
Nhưng lại không hề thấy vẻ bối rối trên mặt hắn. Dù sao trong chiến trường mộng ảo cũng sẽ không chết thật. Ngược lại, vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, trước khi rơi xuống còn ném cái móc dài trong tay về phía Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu!
Mấy cái móc dài này đan xen với nhau, xuất hiện chỉ trong nháy mắt.
Khi La Chinh vừa mới bắt đầu rơi xuống, Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu còn đang thu lại cái móc dài của mình thì cái móc của La Chinh đã phóng về phía hắn trước rồi!
Thanh kiếm trong tay Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu phản ứng trước tiên…
Nhưng phản ứng của thanh kiếm có nhanh hơn đi nữa thì nó cũng không phải là Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu. Ý thức được La Chinh muốn kéo Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu xuống cùng chết chung, thanh thiết kiếm tối màu này liền nhanh chóng truyền ý thức cho hắn.
Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.
Hoặc có thể nói, thanh kiếm kia cũng không thể giúp Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu kịp phản ứng lại. Nó chỉ phóng ra một luồng ý thức nguy cơ mãnh liệt cho Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.
Tuy Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cảm nhận được ý thức nguy cơ mà thanh kiếm truyền cho, nhưng khi hắn nhận ra rằng nguy cơ này đến từ cái móc dài mà La Chinh đang dùng hết sức để ném qua kia thì nó đã quấn Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu vào trong, kéo mạnh qua phía La Chinh mất rồi!
Vì thế vào giờ phút này, hai người đều ở giữa rãnh sâu, rơi xuống dòng năng lượng phía dưới!
“Tên này, không thể tha thứ!”
Thanh kiếm của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu giận dữ hét lên.
Sau khi hai người rơi xuống, sợ rằng đều chết rồi bị đuổi về thành chính.
Nhưng…
Cảnh tượng trong dự đoán lại không xảy ra.
Vào thời điểm quan trọng, Kim Hải ở phía sau liền quẳng một cái móc dài về phía La Chinh một lần nữa, muốn kéo La Chinh trở lại.
Hắn nắm bắt thời cơ ra tay vừa kịp lúc. Sau khi cái móc dài trong tay quấn lấy La Chinh, liền thuận tiện kéo về bên phía sương mù dày đặc với tốc độ cực nhanh.
Còn Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng đối mặt với vấn đề tương tự. Đang lúc rơi xuống, sau lưng hắn cũng có võ giả ném móc ra, quấn vào hắn, kéo về phía sau.
Lần này hai người giao đấu nhưng chưa phân được thắng bại. Nghiêm túc mà nói thì thậm chí còn chưa hề giao đấu.
Mặc dù Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng được đồng đội cứu, nhưng hắn lại không cam tâm như thế, tiếp tục ném móc dài về phía La Chinh một lần nữa!
“Đinh!”
Cái móc trong tay hắn làm rơi móc dài của Kim Hải, thế nên La Chinh vừa mới được kéo lên lại bắt đầu rơi xuống một lần nữa.
Giờ phút này, coi như bằng bất cứ giá nào, cho dù thật sự phải rơi xuống đại sảnh Nhân Quả này, La Chinh cũng phải kéo một người xuống lót đường. Còn chưa kịp nháy mắt, móc dài trong tay La Chinh cũng đã quấn về phía Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu. Một tiếng “đinh” giòn giã vang lên, cái móc dài đang móc trên người Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng bị văng ra.
Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng bắt đầu rơi xuống, nhưng hắn liền xoay người trên không trung, trong thiết kiếm tối màu bỗng lóe lên một đường kiếm quang, lao thẳng về phía La Chinh. Mà đường kiếm quang kia lại rất hoàn mỹ, chính là do thiết kiếm tối màu tự thi triển ra! Mặc dù lấy chân nguyên của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu sẽ không thể phát huy được toàn bộ thực lực của thanh kiếm, nhưng ý cảnh bên trong kiếm quang này lại cực kỳ cao thâm, uy lực cũng vô cùng sắc bén.
La Chinh hơi nghiêng về một bên, lôi trường kiếm ra khỏi vỏ. Từ trong Lôi Phong U Thần Kiếm lóe ra từng đường ánh lôi và đao gió, đồng thời còn có hơn mười U Thần Ảnh cùng xông về phía Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.
Tình hình của hai người đều vô cùng nguy cấp, nhưng dường như cả hai người đều chọn nhắm mắt cho qua, vừa nhanh chóng rơi xuống, vừa thi triển thủ đoạn của mình.
“Kiếm quang này…” Con ngươi của La Chinh đột nhiên mở to. Hắn không thể tránh được đường kiếm này, sợ rằng bị chém phải thì chắc chắn sẽ chết.
Nhưng vào lúc này, lại có một cái móc quấn lấy La Chinh một lần nữa, giúp hắn dừng lại không rơi xuống bên dưới. Cũng do được móc dài kia kéo lại, cộng thêm việc La Chinh xoay người một cái mà miễn cưỡng tránh được một đường kiếm vô cùng uy lực của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.
Tình huống bên kia của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu khá giống với La Chinh. Trong bóng tối lại có một móc dài bắn ra, kéo Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu về phía bên kia một.
Hai người vừa mới ổn định được một chút, có cơ hội trở về khu vực của phe mình thì lại vẫn phân cao thấp như lúc trước. Dù sao chỉ cần rơi xuống dòng năng lượng bên dưới thì cũng mười phần chết chín.
Móc dài của hai người lại bắn ra một lần nữa…
Hai người không ngừng rơi xuống dưới, sau đó họ được người phía sau kéo lên từ phía sau, đồng thời hai người lại ném móc dài về phía đối phương, sau đó tiếp tục rơi xuống dòng năng lượng.
Cảnh tượng nguy hiểm như vậy kéo dài khoảng bảy hiệp. Rơi xuống bảy lần, được kéo lên bảy lần, hai bên đã phá mất vài chiếc móc dài của đối phương…
Không ai trong hai người dám thả lỏng, thế nhưng Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cũng âm thầm kinh hãi. Người này ngoại hình cũng bình thường, vậy mà lại có thực lực bậc này! Lúc trước, hắn còn coi thường La Chinh.
Phải biết Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu hiểu rất rõ thực lực của thanh kiếm này. Nhưng dù vậy, hắn lại không thể chiếm được bất kỳ lợi thế gì khi đấu với La Chinh, thế nên khá nôn nóng.
Vào thời khắc này, lại có một ngọn lửa bùng lên ở đỉnh đầu Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu!
“Ầm…”
Ý nghĩa Bạo Viêm bùng lên dữ dội, trực tiếp biến thành một bức tường lửa, ngăn quy tắc hắc ám ở ngoài. Các võ giả bị bao phủ trong quy tắc hắc ám không thể vượt qua tầng tường lửa kia để tìm thấy Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.
Hai cái móc dài vốn định ném ra để cứu Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu, nhưng chưa kịp câu được hắn thì đã lướt qua một bên, lao thẳng về phía La Chinh!
Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu không được móc dài kéo lên, cuối cùng rơi thẳng xuống dòng năng lượng trong rãnh sâu. Còn La Chinh lại được một cái móc dài quơ bừa phải, kéo lên bờ bên kia trong vùng quy tắc hắc ám.
La Chinh vừa mới đứng vững thì khóe mắt thấy có chút ánh sáng lướt qua. Hắn liền thấy Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu nhìn mình chăm chú, hai mắt đầy sát khí và vẻ không cam lòng, rơi xuống dòng năng lượng màu sắc sặc sỡ kia.