Bách Luyện Thành Thần

Chương 1265





Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Ninh Vũ Điệp, võ giả kia liền thản nhiên nói: “Giá trị của Thét Lệnh này không thể dùng đá chân nguyên để cân nhắc được. Võ giả bình thường có muốn cũng không có khả năng mua được đâu. Nếu mà mua được, ta cảm thấy thế nào cũng phải tốn hơn triệu viên ngọc chân nguyên ấy chứ.”

“Triệu viên ngọc chân nguyên?”

Tuy Ninh Vũ Điệp vừa mới phi thăng, nhưng ngược lại cũng nghe nói trong thánh địa yêu cầu những người đi lao dịch trong mỏ quặng phải nộp một trăm viên ngọc chân nguyên.

Một viên ngọc chân nguyên này có thể đổi lấy mười nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm.

Như vậy chẳng phải hơn một triệu viên ngọc chân nguyên chính là một trăm triệu viên đá chân nguyên cực phẩm sao?

Từ khi Vân Điện và Thương Minh liên kết với nhau, thống nhất Trung Vực, sư phụ nàng cũng trở về trấn thủ ở Vân Điện, hiện tại Vân Điện cũng đang không ngừng phát triển. Vì liên kết với Thương Minh, cùng nhau hoạt động kinh doanh buôn bán, nên trong Vân Điện cũng có không ít đá chân nguyên.

Khi nàng phi thăng, sư phụ Ngọc bà bà đã đưa cho nàng một nửa số đá chân nguyên cực phẩm mà Vân Điện cất giữ để nàng dùng khi cần đến.

Một nửa số đá chân nguyên này cũng đã là hơn hai trăm nghìn viên.

Vừa rồi trong lòng nàng còn đang lo lắng, không biết có nên mua Thét Lệnh hay không, nhưng giờ nghe thấy con số ấy, nàng liền hoảng sợ.

Thì ra số chân nguyên cực phẩm nàng mang đến ấy, cũng chẳng là gì trong Thượng Giới này…

Thực tế, võ giả kia nói Thét Lệnh giá hơn trăm triệu viên đá chân nguyên cực phẩm là đã “giảm” giá trị thực sự của Thét Lệnh xuống hơn mười lần rồi.

Nhưng cũng không thể trách võ giả này. Dù sao trong Thượng Giới, Thét Lệnh thuộc vào loại có tiền cũng không thể mua được, võ giả bình thường cả đời cũng khó nhìn thấy được một lần, thường chỉ có Giới Chủ, Thiên Tôn mới có tư cách sử dụng. Võ giả kia nói một triệu viên ngọc chân nguyên, chẳng qua chỉ là đoán đại khái mà thôi.

“Đương nhiên, ngay cả Thánh chủ thánh địa Ngọc Thanh, nhân vật cấp bậc Giới Chủ thì trong tay cũng chỉ có một đến hai tấm Thét Lệnh mà thôi.” Võ giả kia lắc đầu nói, trong mắt cũng là vẻ cảm thán. So sánh với Thánh chủ của thánh địa, đám võ giả bọn họ quả thực chẳng khác gì rơm rác.

Ninh Vũ Điệp mím môi, vẻ mặt buồn bực. Cũng chẳng thể trông cậy vào Thét Lệnh được, chẳng qua nàng cứ cảm thấy nó rất quen, dường như từng nghe ở đâu đó rồi…

Võ giả kia lập tức lại cảm thán nói: “Trong vũ trụ này có một kẻ lạ đời, mấy năm trước có một kẻ tên là La Chinh, cả ngày cứ cầm Thét Lệnh lên kể chuyện xưa. Nghe nói tên nhóc đó cũng chỉ có tu vi Thần Hải Cảnh, không biết hắn lấy đâu ra một tấm Thét Lệnh có thể sử dụng vô hạn…”

Nghe thấy vậy, Ninh Vũ Điệp chợt ngây cả người.

“La Chinh?” Ninh Vũ Điệp nhìn chằm chằm vào võ giả kia hỏi lại, giọng nói cũng không nhịn được mà to hơn tới tám phần.

Những võ giả khác xung quanh nàng cũng đồng loạt liếc mắt nhìn chằm chằm vào Ninh Vũ Điệp, quan sát cả Ninh Vũ Điệp và cô nàng áo đỏ bên cạnh nàng.

Cũng may là người phụ nữ mập mạp kia không ở chỗ này, nếu không thì chắc chắn lại bị dạy bảo một trận…

“Điệp tỷ, ngươi sao vậy?” Cô nàng áo đỏ nhìn vẻ mặt Ninh Vũ Điệp, lập tức mở miệng hỏi.

Còn võ giả kia thì cười ha ha nói: “Đúng vậy, tên kia bây giờ đang rất nổi, khắp vũ trụ này chỉ sợ không ai không biết, không ai không rành. Nghe nói người này cũng từ Hạ Giới phi thăng lên, nhưng hắn lại có một tòa Tiên Phủ rất lợi hại. Hắn đã lợi dụng tòa Tiên Phủ này mà lừa giết mấy vị Thiên Tôn rồi đấy…”

Trong mắt không ít võ giả bình thường, rõ ràng La Chinh đã trở thành một nhân vật truyền kỳ.

Bởi vì bản thân La Chinh có thân phận là võ giả phi thăng, điều đó chứng tỏ ở Thượng Giới La Chinh cũng không có bối cảnh quá lớn. Mà một võ giả Thần Hải Cảnh lại có thể khiến cho nhiều thế lực, nhiều Thiên Tôn không biết phải làm thế nào. Vậy nên đây chính là một kỳ tích!

Câu chuyện của La Chinh cũng không ngừng được truyền bá trong đám võ giả bình thường, thậm chí trong đó còn được khuếch đại lên rất nhiều, kể cả suy đoán bừa bãi về thân phận của hắn.

“Trong thời gian vài năm này, tên kia đã kể không ít câu chuyện êm tai. Ví dụ như Tô Tam giết xà tiên, ví dụ như…” Võ giả này nói tới đây, trên mặt cũng đầy vẻ say mê, đắm chìm trong hồi ức, giống như bản thân hắn chính là La Chinh vậy.

Khi Ninh Vũ Điệp nghe được hai chữ La Chinh, đầu tiên nàng tưởng rằng mình nghe lầm, lần thứ hai thì tưởng rằng chỉ là trùng tên.

Dù sao trong vũ trụ này có nhiều võ giả như thế, việc trùng tên trùng họ cũng chẳng có gì lạ.

Nhưng khi nghe thấy Tiên Phủ, trong lòng Ninh Vũ Điệp đã xác nhận tới ba phần hơn. Sau khi La Chinh đạt được lệnh bài chữ Cấn, đúng là hắn có thể tự do ra vào Tiên Phủ. Tòa Tiên Phủ này đúng là rất thần kỳ, nhưng vậy mà có thể lừa giết được cả Thiên Tôn?

Trong sáu năm qua, Ninh Vũ Điệp còn từng đến ngọn núi trong cốc ở Đông Vực kia, lại phát hiện lối ra đã biến mất…

Nhưng khi nghe đến chuyện Tô Tam giết chết xà tiên, nàng liền chắc chắn!

Đó chính là một câu chuyện được lưu truyền trong Đông Vực, Ninh Vũ Điệp cũng từng được nghe rồi.

La Chinh mang theo một tòa Tiên Phủ, kể câu chuyện Tô Tam giết chết xà tiên…

Tập hợp mấy tin tức này lại, gần như nàng có thể xác nhận một trăm phần trăm, La Chinh kia đúng là phu quân mình.

Thét Lệnh!

Giờ khắc này, Ninh Vũ Điệp mới nhớ lại, khi La Chinh bái sư lúc trước, hắn được sư phụ tăng cho ba món bảo vật quý báu nhất, đúng là Thét Lệnh đó.

Nhưng chẳng qua lúc trước ngay cả chính La Chinh cũng không rõ ràng về tác dụng của Thét Lệnh này lắm.

Cô nàng áo đỏ kia thấy vẻ mặt Ninh Vũ Điệp càng lúc càng phức tạp, liền mở miệng hỏi lần nữa: “Điệp tỷ, rốt cuộc ngươi sao vậy?”

Ninh Vũ Điệp nhếch miệng…

Vào thời khắc này, phía trước đại điện liền truyền đến một tiếng ồn ào náo động.

Tất cả các võ giả đều nhìn chằm chằm vào tòa kim tự tháp thật lớn kia.

“La Chinh này vậy mà trực tiếp nhảy từ vị trí hơn chín nghìn lên thẳng vị trí một trăm ba mươi!”

“Thực lực mạnh thật, chỉ sợ người này muốn lên đến đỉnh!”

“Cũng chưa đến mức. Càng lên trên thì khó khăn càng lớn. Phía trước hắn chính là Thiên Kiêu của các chủng tộc, há lại dễ dàng vượt lên các nhân vật siêu việt như vậy?”

Võ giả vừa nói chuyện với Ninh Vũ Điệp kia liền cười nói: “Chính là tên La Chinh này. Lúc trước mọi người đều đồn rằng chẳng qua hắn ăn may, được thừa hưởng một tòa Tiên Phủ thần kỳ, chứ thực lực và thiên phú đều nát bét. Hiện tại, La Chinh nhanh chóng vùng lên, đã vọt tới vị trí một trăm ba mươi, thật sự khiến người ta bất ngờ. Ta cảm thấy người này có thể tiến vào tốp mười nghìn người là đã giỏi lắm rồi…”

Tên La Chinh…

Tuy ở cách rất xa, nhưng ở nơi này Ninh Vũ Điệp cũng có thể thấy rõ ràng những cái tên trên kim tự tháp kia.



Lúc đầu, nàng từng tìm kiếm dọc theo kim tự tháp, nhưng chưa từng tìm được cái tên La Chinh, sau đó liền từ bỏ.

Nếu kim tự tháp kia đại diện cho xếp hạng của tất cả các võ giả trong vũ trụ, trong chiến trường mộng ảo lại có cả hàng triệu võ giả, khả năng tìm được tên La Chinh trong đó cũng không lớn.

Hiện tại, ánh mắt Ninh Vũ Điệp đảo qua, liền tìm được tên La Chinh ở phần ngọn của kim tự tháp. Hai chữ nho nhỏ La Chinh chậm rãi di chuyển ở đỉnh tháp…

“Chẳng phải nghe nói chiến trường mộng ảo này có cả hàng trăm triệu võ giả Thần Hải Cảnh sao?” Ninh Vũ Điệp đột nhiên hỏi: “Cấp bậc này của hắn, hẳn là có thể đi vào võ đường Thanh Linh này tu luyện chứ?”

“Phụt…” Võ giả kia đột nhiên bật cười, đánh giá Ninh Vũ Điệp từ trên xuống dưới, sau đó lại hỏi: “Ngươi là người phi thăng?”

Ninh Vũ Điệp gật đầu. Tuy nàng biết Thượng Giới tồn tại một trăm nghìn Đại Giới, nhưng cũng không hiểu biết rõ ràng lắm, trong mắt thấy thánh địa thập phẩm Thanh Linh này cũng đã là một con quái vật lớn rồi!

Võ giả kia liền nói: “Khó trách. Những nhân vật giống như La Chinh kia, đừng nói là thánh địa Thanh Linh, sợ là ngay cả mười ba cung nổi tiếng gần xa kia cũng còn không chứa được hắn. Nghe nói năm đó sau khi phi thăng, hắn trực tiếp rời khỏi thánh địa thập phẩm, được đưa vào mười ba cung. Bây giờ hắn lại lấy được thứ hạng như vậy, sợ là có thể được coi là Thiên Kiêu của liên minh Nhân Đạo chúng ta rồi…”

“Vậy sao.” Ninh Vũ Điệp mỉm cười.

Khi còn ở Trung Vực, Ninh Vũ Điệp tuyệt đối tin tưởng vào phu quân của mình.

Nhưng ở Thượng Giới, nơi lớp lớp Thiên Kiêu xuất hiện này thì khác, nàng không dám trông mong quá nhiều vào La Chinh…

Nhưng Ninh Vũ Điệp không ngờ rằng, mới qua sáu năm, La Chinh đã lấy được thành tựu như thế. Những tin tức nàng vừa được nghe đã vượt xa tưởng tượng, cũng vượt xa mong đợi của nàng đối với La Chinh rồi. Đồng thời, việc này cũng khiến nàng tin tưởng vào La Chinh hơn!

“Điệp tỷ, sao ngươi lại hỏi kỹ càng vậy? Ngươi quen người này sao?” Cô nàng áo đỏ bên cạnh không hiểu hỏi.

Khóe miệng Ninh Vũ Điệp hiện lên ý cười, nhìn kim tự tháp kia nói: “Ngươi quên rồi sao, ta đã nói rồi, ta phi thăng là bởi muốn tìm phu quân của ta.”

Cô nàng áo đỏ này sắc mặt vẫn kỳ quái như trước: “Ta biết, vậy thì sao?”

Ninh Vũ Điệp thản nhiên nói: “Phu quân ta, phi thăng bảy năm trước, tên là La Chinh. Nếu ta đoán không nhầm, hắn chính là người trên đỉnh kim tự tháp kia!”

Tuy giọng nàng không cao, nhưng cô nàng áo đỏ và các võ giả ở đây đều nghe rất rõ, trong mắt đầy vẻ khó tin.