Bách Luyện Thành Thần

Chương 1350





Cô gái năm đó chỉ biết làm nũng với hắn, giờ lại đang đứng với đối diện hắn ở trên võ đài mạnh nhất của chiến trường mộng ảo...

Nghe câu nói gần như đùa vui kia của Khê Ấu Cầm, La Chinh mỉm cười: “Vậy nàng nói đi, nàng muốn được thưởng cái gì?”

Đôi mắt linh động của Khê Ấu Cầm chớp chớp, tiếp tục đi đến gần La Chinh.

Một khi bước lên bàn cờ thiên địa là có nghĩa trận chiến đã bắt đầu. Nếu đổi thành người khác, đó chính là hành động vô cùng nguy hiểm.

Nhưng mà Khê Ấu Cầm lại hoàn toàn không có khả năng có lòng cảnh giác với La Chinh...

Nàng đến trước mặt La Chinh, hơi kiễng chân lên, nở nụ cười đơn thuần: “Cho dù ta thật sự có thể thắng chàng, thì ta cũng sẽ không ra tay với chàng đâu!”

Nói xong, nàng hôn một cái lên mặt La Chinh với tốc độ cực nhanh, sau đó bèn quay về quân cờ của mình, đồng thời lớn tiếng nói: “Trận chiến này, ta nhận thua...”

Cảnh tượng đột nhiên xảy ra khiến nhiều võ giả trong vũ trụ đều ngẩn người.

Không chỉ chủ động nhận thua, còn tặng thêm một cái hôn.

Có nhiều người lập tức cảm thấy hồ đồ.

Cuộc tranh đấu giữa mười người này có liên quan tới tương lai của vũ trụ...

Nếu không phải bởi vì chiến trường mộng ảo, sợ rằng thật sự sẽ phải chém giết tới ngươi chết ta sống.

Không có nhiều người biết được quan hệ thật sự giữa La Chinh và Khê Ấu Cầm...

Dù sao khi cuộn tranh này mở ra, La Chinh và Khê Ấu Cầm đã bị đặt trên những quân cờ cách xa nhau. Lúc trước, chỉ có một số Thiên Kiêu từng thấy La Chinh và Khê Ấu Cầm dựa sát vào nhau.

Vốn dĩ có không ít người chờ mong trận chiến này.

Lúc trước, kiếm trận của Khê Ấu Cầm còn ép lui được cả Hiên Viên Thần Phong. Có nhiều người khá coi trọng Khê Ấu Cầm, thậm chí có người cảm thấy thực lực của nàng ở trên Khinh Ngữ, có thể đánh ngang cơ với Hiên Viên Thần Phong!

Nhưng ngoài kiếm trận Tiểu Tử Hà, Khê Ấu Cầm chưa thể hiện ra được mấy phần thực lực.

Nếu La Chinh có thể ép Khê Ấu Cầm sử dụng kiếm trận cực mạnh kia, vậy còn có thể xem chút...

Vấn đề là cô gái kia lại chỉ chạy lên hôn La Chinh một cái rồi nhận thua, đây là có ý gì vậy?

“Hì hì, Ấu Cầm cũng thật to gan...”

“Đây chính là trước mặt toàn vũ trụ đó...”

“Nhưng tiểu sư muội trực tiếp nhận thua như vậy có ổn không?”

Các cô gái trong tháp Vô Định râm ran thảo luận.

Các nàng ở trong Tử Cực giới quanh năm, rất ít khi ra ngoài, thấy tiểu sư muội nhà mình lớn mật như thế, cả đám đều tỏ ra cực kỳ hưng phấn.

Mà sư tôn của bọn họ là Vô Định lão nhân lại không đánh giá gì về việc Khê Ấu Cầm chủ động nhận thua.

Khê Ấu Cầm có thể tiến vào tốp mười đã khiến bà đủ thỏa mãn rồi, huống chi trận đấu hiện giờ giữa mười người có sự suy diễn mệnh số nhất định ở trong đó. Khê Ấu Cầm có thể đi đến bước này, chính là số mệnh của nàng, do chính nàng khống chế.

Giờ phút này, Cửu cung chủ của thánh địa Ngọc Thanh trộm liếc sang Ninh Vũ Điệp, có vẻ cô vợ chính thức này rất tức giận. Nên Cửu cung chủ lý trí mà lựa chọn im lặng, đồng thời cũng thở dài trong lòng. Hiện tại càng ngày càng xem không hiểu khúc mắc giữa những người trẻ tuổi.

Khi La Chinh trở về trên quân cờ, trận chiến tiếp theo liền mở ra.

Trận tiếp theo, Khổ Đăng đánh với Liệt Thiên Hàn.

Tuy rằng lúc trước Liệt Thiên Hàn bại dưới một quyền của La Chinh, nhưng nói cho cùng hắn cũng có thực lực gần bằng Hiên Viên Thần Phong, nếu dốc toàn lực thì thật không thể coi thường.

Lần xuất chiến này, tất nhiên Liệt Thiên Hàn muốn cứu vãn việc mất mặt lúc trước.

Trước đây, Khổ Đăng bày ra thực lực không thấp, nhưng Liệt Thiên Hàn vẫn chưa để vào mắt.

Ngay cả trên dưới Liệt gia cũng kỳ vọng Liệt Thiên Hàn giành được một trận thắng lớn.

Vừa mới bắt đầu trận chiến, Liệt Thiên Hàn bèn đánh theo kiểu chắc chắn, lấy Khai Thiên Trảm ra, đồng thời khởi động đạo uẩn của mình.

Chỉ có điều, Liệt Thiên Hàn không khởi động đạo uẩn còn đỡ, khi hắn vừa bày ra đạo uẩn của mình, đã bị Khổ Đăng dùng đạo Phật tối cao trấn áp ngay tại chỗ, khiến hắn bị thua trận lần hai.

Lúc này đây, Liệt Thiên Hàn buồn bực đến hộc máu...

Hắn vẫn luôn cho rằng Hiên Viên Thần Phong mới là đối thủ duy nhất của mình, không thèm để những Đạo Tử khác trong vũ trụ vào mắt.

Nhưng bây giờ, Liệt Thiên Hàn mới hiểu được đạo lý người giỏi còn có người giỏi hơn, bên ngoài vùng trời này còn có vùng trời khác.

Thần đạo hắn tu luyện là thần đạo Phong Ma, là một loại thần đạo khác với thần đạo thông thường. Chính bản thân nó đã vô cùng cố chấp, chính là cái gọi là không điên không thành việc. Thủ đoạn của hắn rất khó có thể chống đỡ, nhưng khi gặp phải đạo uẩn sâu không lường được của Khổ Đăng, lại mang đến hiệu quả rất thấp.

Cho dù Liệt Thiên Hàn sử dụng thần thông gì, thì đều sẽ bị Khổ Đăng phá giải trong phút chốc...

Có thể nói, Khổ Đăng vẫn chưa chủ động tấn công lần nào, mà chỉ đợi Liệt Thiên Hàn ra tay, sau đó thì sử dụng thần thông bật ngược lại.

Hai người đã phân rõ cao thấp.

Liệt Thiên Hàn thua bởi Khổ Đăng, xem như lại một lần nữa danh tiếng bị sụt giảm.

Lần này ngay cả lão tổ Liệt gia cũng không nói được một lời, chỉ im lặng mà suy tính gì đó...

Thật ra, với chiến lực của Đạo Tử bây giờ cũng không đáng kể lắm đối với một thế lực lớn.

Giống như Liệt Thiên Hàn vậy, sợ rằng dù hắn dốc toàn lực cũng chỉ có thể đánh ngang với cường giả Thần Biến Cảnh. Nhưng mười Đạo Tử trước mặt này đại diện cho số mệnh của các thế lực lớn trong vũ trụ.

Trong vũ trụ có một loại cây tên là cây Thể Hồ, phải cần nghìn năm mới có thể trưởng thành.

Nếu cắt một dao trên thân cây sẽ có thể ngưng tụ ra Thể Hồ Tinh, mang mùi hương lạ, là một loại thuốc tiên dùng để chữa thương.

Nói thẳng ra, Thể Hồ Tinh chính là thứ mà cây Thể Hộ tiết ra để tự chữa thương sau khi thấy có nguy hiểm vì bị dao cắt một nhát.

Nếu so sánh vũ trụ với cây Thể Hồ, vậy tương đương với việc Thiên Đạo đã cảm nhận trước được nguy cơ, nên bèn lập tức mở ra Đại Thế Chi Tranh. Chờ khi “nhát dao” kia cũng chính là nguy cơ xảy đến, sẽ đẩy ra cách tự cứu, chính là những thiên tài được tuyển ra trong Đại Thế Chi Tranh này.

Thiên tài chẳng khác nào Thể Hồ Tinh...

Xếp hạng càng cao, trách nhiệm cần gánh vác lại càng lớn, đồng thời khả năng thế lực sau lưng hắn có thể vượt qua được đợt nguy cơ này cũng càng lớn.

Dù Liệt Thiên Hàn không thể đánh bại Hiên Viên Thần Phong, nhưng nếu có thể xếp thứ hai, thì chờ khi nguy cơ kia xảy đến, hắn cũng có thể dẫn dắt Liệt gia vượt qua nguy cơ. Nếu xếp hạng quá thấp, sợ rằng Liệt gia của hắn sẽ gặp nguy.

Mỗi lần nguy cơ ập đến, luôn có vô số chủng tộc ngã xuống.

Cú đánh quá dữ dội dẫn đến vô số tình thế. Đừng nhìn Chư Thần Vô Niệm đang như mặt trời ban trưa, thuộc loại thế lực có uy tín lâu năm trong vũ trụ, nhưng trong nguy cơ này, tình huống nào cũng có thể xảy ra.

Cho nên giờ phút này, lão tổ Liệt gia không phải lo lắng cho Liệt Thiên Hàn, mà là đang lo cho Liệt gia.

Sau một vòng chém giết, thứ tự nhanh chóng được phân ra.

Khê Ấu Cầm, Liệt Thiên Hàn, Cơ Lạc Tuyết, Giang Chính Nghĩa và Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu dừng ở năm thứ hạng cuối.

Mà La Chinh, Hiên Viên Thần phong, Hoa Thiên Mệnh, Khinh Ngữ và Khổ Đăng thì nằm trong tốp năm người đứng đầu…

Có lẽ Liệt Thiên Hàn rơi vào năm cái tên xếp cuối là do không may mắn, bị thua hai trận liên tiếp nên bị áp chế.

Về phần nguyên nhân Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu suy yếu là do thanh kiếm kia. Tuy thanh kiếm này là bảo vật hỗn độn, nhưng dù sao nó đã bị tổn hại nghiêm trọng, Độc Cô ra đòn mạnh tay thì kiếm này thường được cái này hỏng cái khác.



Còn về Khê Ấu Cầm...

Nàng thường vô duyên vô cớ nhận thua, đa số võ giả trong vũ trụ đều nghi ngờ nàng có thực lực đánh một trận với Hiên Viên Thần Phong, nhưng nàng lại không định nghiêm túc thi đấu.

Tạm thời Giang Chính Nghĩa và Cơ Lạc Tuyết thất bại là xem như do không đủ thực lực.

Hiện tại, là cuộc chiến của năm người đứng đầu...

Trong năm người này, ngoài Hiên Viên Thần Phong từng chết một lần rồi sống lại ra, còn lại bốn người khác thì đều chưa từng thua trận.

Cho dù là khi chiến đấu ở thành chính, hay là khi khảo hạch trong các loại bí cảnh, hay thậm chí là khi ra vào đại sảnh Nhân Quả.

Cho dù là vận may, thực lực và nghị lực đều là đứng đầu trong số những người trẻ tuổi!

Vô số ánh mắt trong vũ trụ đều tập trung vào năm người bọn họ...

“Ta cảm thấy thực lực của Khinh Ngữ cao hơn một bậc so với bốn người còn lại!”

“Trong số các Đạo Tử, ta chỉ thừa nhận một mình Hiên Viên Thần Phong thôi. Dù sao ta đã đặt một đống tiền cược vào hắn rồi!”

“Các ngươi đừng quên, Khổ Đăng đã thành Phật!”

Trong đạo Phật, thành Phật có nghĩa là đã chính thức bước vào Phật đạo.

Thật ra, cách nói này mang ý nghĩa không khác lắm với việc Hiên Viên Thần thành Đạo Tử, cũng xem như là “thành thần”.

Mọi lời bàn tán xôn xao đều quay xung quanh năm người này, e rằng trong vũ trụ sẽ mở một canh bạc lớn nhất.

Nếu tập hợp tiền cược đặt vào người này lại, chắc số ngọc chân nguyên sẽ là một con số trên trời!

Phía trên bàn cờ thiên địa, mỗi quân cờ không ngừng ngưng kết.

Trong trận quyết đấu trước, là từng quân cờ một được hạ xuống.

Nhưng trong trận đầu tiên, hai bên đen trắng mỗi bên đều bị loại một quân, đồng thời nước đi dừng lại ở mười ba quân cờ trên bàn cờ!

Bàn tay ngọc kia không tiếp tục khống chế quân cờ, mà dùng giọng nói lạnh lùng tuyên bố: “Trận chiến đầu tiên, La Chinh đánh với Khinh Ngữ.”