Bách Luyện Thành Thần

Chương 1454





Đương nhiên mấy vị Thiên Tôn đến đây là do nhận được lời kêu gọi của Huyễn Diệu và Càn Lam Thiên Tôn.

Điều đầu tiên chính là tới Vân Điện, ra sức bảo vệ tám vị Đạo Tử, nhưng La Chinh lại nhất quyết không chịu rời đi.

Bọn họ không hề ép buộc, cứ thể để La Chinh và Khê Ấu Cầm ở lại nơi đây, sau đó lập tức trốn vào trong hư không...

Nếu các Thiên Tôn đã đến đây thì chắc chắn kết giới không gian đã được giải trừ.

Vậy thì La Chinh không còn gì để do dự nữa.

Mặc kệ tình hình trong Đại Thế Giới này diễn ra như thế nào, La Chinh vẫn phải chuyển nhóm Ninh Vũ Điệp tới chỗ an toàn trước đã.

Tiếp theo, La Chinh đưa Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm rời khỏi Vân Điện. Từ thành Vân Hải, ba người đi về phía bắc khoảng ba trăm dặm tìm Ngọc bà bà và Niệm Nhi. Không ngờ, bọn họ lại tìm được đám Bách Lý Hồng Phong và Bùi Thiên Diệu...

Sau đó, hắn liền kích hoạt lệnh bài chữ Cấn trong tay ngay trước mặt mọi người.

La Chinh không hề dặn dò mọi người điều gì. Tuy Tiên Phủ không phải là chuyện nhỏ, không thể tiết lộ bí mật trong đó, nhưng chỗ nào trong Tiên Phủ cũng có hạn chế, không có lệnh bài trong tay La Chinh thì bọn họ cũng không thể hoạt động ở xung quanh được. Cho nên, Tiên Phủ có thể trở thành chỗ tránh nạn tạm thời của họ.

Còn bản thân La Chinh thì không tiến vào trong đó.

Từ khi quay về Đại Thế Giới này, hắn liền mơ hồ cảm nhận được ý chí của Đại Thế Giới đã thay đổi kỳ lạ.

Hắn vừa mới trở về liền biết một mặt của Đại Thế Giới đã bị hư hại. Nói cách khác, Đại Thế Giới này với Đại Thế Giới bên kia đã thông nhau, không còn vật cản nữa.

Mấy ngày nay, rõ ràng hắn phát hiện vách ngăn ở một mặt khác của Đại Thế Giới này dường như cũng đã được mở ra!

La Chinh kiểm tra trong ký ức của Đại Thế Giới thì cũng tìm ra được một đáp án chắc chắn. Bây giờ chỉ có hai điểm đã được xác định, vách ngăn kia chắc chắn đã bị người khác phá hỏng, hơn nữa kẻ phá hỏng tuyệt đối không phải là sinh linh trong Đại Thế Giới này mà có lẽ là Vu tộc thượng cổ. Còn mục đích thực sự của bọn họ là gì thì La Chinh cũng không biết.

Cũng chính vì điểm này mà La Chinh quyết định ở lại.

Cả Trung Vực cũng cảm thấy bàng hoàng trước cảnh ngộ mà Vân Điện gặp phải...

Tốc độ lan truyền thông tin về tai họa bao giờ cũng nhanh chóng tới mức đáng sợ. Tất cả võ giả Vân Điện đều giải tán, tin tức có vô số người chạy khỏi thành Vân Hải được lan truyền ra ngoài với tốc độ cực nhanh thông qua các con đường truyền tống.

Bọn họ dựa vào đất đai Trung Vực để sinh sống, rời khỏi Trung Vực thì có thể đi đâu? Không phải ai cũng có thể vượt qua được cơn bão trong Bạo Loạn Tinh Hải.

Sau khi thu xếp ổn thỏa những thứ này, La Chinh liền tự trốn vào mặt sau của thế giới.

Mặt sau thế giới chính là một khoảng không bị bóng tối thuần túy bao phủ. Sau khi tiến vào mặt sau, Phong lão đầu và mấy vị Thiên Tôn đã đi xa từ lâu.

La Chinh xác định phương hướng xong thì nhanh chóng bay lên trong bóng tối mênh mông vô bờ.

Khi Thiên Tôn đánh nhau, chỉ trong nháy mắt là có thể di chuyển với cự ly nghìn vạn dặm, La Chinh không thể nào đuổi kịp bước chân của bọn họ.

Ngay lúc La Chinh đang thăm dò trong hư không thì ở nơi cách đó cả vạn dặm.

Giờ phút này, ngọn lửa trên đỉnh đầu con Chúc Cửu Âm dài mấy nghìn dặm kia đã rất ảm đạm, cặp mắt rắn quỷ dị nhìn chằm chằm về phía trước.

Trên người Chúc Cửu Âm lúc này đã chồng chất vết thương.

Thực lực của Chúc Cửu Âm có thể đối đầu với một vị Thiên Tôn trung vị, mà Phong lão đầu, Nguyên Tội Thiên Tôn, Lôi Phạt Thiên Tôn và Thần Dụ Thiên Tôn trước mắt đều là Thiên Tôn thượng vị trong vũ trụ.

Đối mặt với đối thủ hùng mạnh như vậy, thánh thú của Vu tộc thượng cổ căn bản không thể chống cự.

Sau trận ác chiến với Huyễn Diệu Thiên Tôn, Chúc Cửu Âm đã bị thương nặng mà trốn đi xa. Càn Lam Thiên Tôn cũng đã giết chết vị Thiên Vu kia rồi gia nhập đội ngũ vây bắt Chúc Cửu Âm...

Sắc mặt của các vị Thiên Tôn không có quá nhiều biểu cảm.

Chuyến này chui vào Hạ Giới, họ chỉ coi Vu tộc thượng cổ là phiền phức bình thường cần dọn dẹp thôi.

Sau khi con Chúc Cửu Âm trước mắt bị giết chết thì toàn thân nó đều là báu vật. Cho dù là cặp mắt rắn to lớn hay dị hỏa trên đỉnh đầu nó thì đều là nguyên liệu hết sức quý giá. Mấy vị Thiên Tôn đã bắt đầu suy nghĩ xem sau khi đánh chết Chúc Cửu Âm này thì phân chia chiến lợi phẩm thế nào...

Nhưng vào thời khắc này.

Trước tòa tháp quan trọng nhất được giấu trong phần trung tâm của gió lốc Bạo Loạn Tinh Hải.

Vô số Chiến Vu đang nằm rạp xuống. Vị Đại Vu dẫn đầu tay cầm cốt trượng, trên đầu cốt trượng có một ngọn lửa âm u đang bốc lên. Mọi người bắt đầu ngâm tụng một lời nguyền dài dòng phức tạp trong miệng.

Trong lúc không ngừng ngâm tụng, từng Chiến Vu nối tiếp nhau mà biến mất.

Từ thân thể đến linh hồn đều hóa thành từng đốm lửa màu xanh u ám, nhanh chóng tập trung vào trước cốt trượng trong tay Đại Vu kia!

Ngọn lửa kia càng lúc càng cháy mạnh hơn!

“Phừng!”

Lửa âm u bay lên trời, thế lửa vô cùng mãnh liệt. Ngay sau đó, Đại Vu cẩn thận, chậm rãi đưa cốt trượng tới trước tòa tháp kia!

“Xèo xèo...”

Lửa âm u vây quanh tòa tháp này, sau đó nhanh chóng bùng lên!

“Ô á ca!”

Sau khi ngâm tụng, bản thân vị Đại Vu kia cũng hóa thành một ngọn lửa âm u rồi cuốn vào trong đó...

Giờ phút này, tòa tháp cũng bắt đầu xoay tròn, tốc độ xoay nhanh dần, đồng thời trên bề mặt tháp bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết nứt nhỏ.

“Lách tách...”

Vết nứt đó không ngừng rộng ra, cứ như có thứ gì bị giam cầm đang muốn xông ra từ trong tòa tháp này vậy!

Cùng lúc đó, gió lốc ở trung tâm Bạo Loạn Tinh Hải cũng càng lúc càng lớn, những thanh đao gió kia cứ điên cuồng chặt chém, làm không gian liên tục nứt ra!

Bị vô số đao gió cắt chém, không gian của khu vực này cũng xuất hiện vô số khe hở, một số đao gió bắt đầu tràn vào theo vết nứt.

“Bùm...”

Cuối cùng, tòa tháp kia đã nổ tung.

Từ trong tòa tháp có một ý chí vô hình bắt đầu lan rộng ra!

Còn cơn bão lại hóa thành trợ thủ đắc lực của ý chí này!

Cùng lúc đó, ở bên ngoài mấy trăm Đại Thế Giới liền nhau này, một tòa tháp tương tự cũng đã nổ tung. Trong Đại Thế Giới này có một vùng đất bão táp, võ giả gọi nơi đây là “cấm địa thần gió”. Truyền thuyết kể rằng, khu vực trung tâm của cơn bão này là nơi một vị thần gió cư trú, cho nên những cơn gió to trong đó quanh năm không tan, cho dù là cường giả Thần Hải Cảnh chui vào trong đó thì cũng là có đi chứ không có về!

Sau khi tòa tháp kia nổ tung thì cũng khuếch tán ra một ý chí vô hình tương tự!

Không chỉ có hai tòa tháp này nổ cùng một lúc, mà trên thực tế, những tòa tháp Vu tộc thượng cổ đã được tính toán chính xác rồi đặt ở khắp các Đại Thế Giới theo quy định cũng nổ tung ngay lúc này!

Khi các tòa tháp nổ, ý chí trong đó sẽ nhanh chóng lan ra khắp Đại Thế Giới. Mà vách ngăn của những Đại Thế Giới này gần như đều thông nhau, thế nên lực ý chí vô hình kia liền lan từ Đại Thế Giới này sang Đại Thế Giới khác!

Đám Phong lão đầu giằng co với con Chúc Cửu Âm một lúc rồi Nguyên Tội Thiên Tôn lập tức ra tay trước.

Mặc dù đối mặt với thân thể mạnh mẽ ngang tàng như của Chúc Cửu Âm, Nguyên Tội Thiên Tôn cũng không hề sợ hãi, định cứ thế lấy cứng đối cứng...

“Hú!”

Chúc Cửu Âm thét lên một tiếng, thân thể to lớn vặn vẹo trên không trung rồi bất ngờ lui về phía sau.



Mấy vị Thiên Tôn làm sao có thể bỏ qua cho nó? Họ lần lượt hóa thành tia sáng, vây tới từ những hướng khác nhau.

Nhưng vào thời khắc này, ý chí kia cũng đã khuếch tán ra. Mấy vị Thiên Tôn cảm nhận được ý chí kia thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, giống như bị người ta thi triển thuật Định Thân, lần lượt dừng lại tại chỗ.

Còn La Chinh đang đi lang thang giữa hư không cũng cảm nhận được ý chí kia. Trên mặt là vẻ nghi hoặc: “Đây là cái gì...?” Hắn cảm thấy ý chí kia hết sức bá đạo, hình như muốn trực tiếp bao phủ lấy ý chí của Đại Thế Giới này!