Bách Luyện Thành Thần

Chương 1540





Trên trăm con trăn Vô Tướng Thiên chính là trên trăm ngọn núi cực lớn di động cùng lúc, gây ra chấn động thị giác rất mạnh.

Con vật khổng lồ đó nhào tới mạnh mẽ, giống như một thế giới hỗn loạn đổ ập xuống.

“Còn chờ cái rắm! Chạy mau!”

“Không có thời gian đâu!”

“Ở chỗ này chính là chờ chết!”

Một bộ phận nhỏ võ giả ngoại tộc không chịu đựng nổi sự giày vò này, nên sao chịu chờ đợi ở đây chứ? Sau khi vòng qua quả cầu màu đen này liền chạy tứ tán.

Họ biết trong thế giới này có đủ mối nguy hiểm, nhưng dù sao vẫn tốt hơn là chờ chết.

Nhưng đa số võ giả ngoại tộc vẫn không rời đi, kể cả La Chinh và những người của Hàm gia. Người của ba tộc lớn cũng không bỏ đi, họ vẫn gửi gắm hy vọng vào Cung Vũ.

“Chúng ta lên!”

Lôi Thiềm rống lên một câu.

Mấy người Băng Sơn tộc trong đội săn thần bèn lao về phía đám trăn Vô Tướng Thiên đang càng lúc càng tới gần kia.

Người có khả năng tiến vào đội săn thần của Băng Sơn tộc đều là những tinh anh có thực lực mạnh nhất trong Băng Sơn tộc, rất khó để tưởng tượng được sức mạnh mà họ bùng nổ ra.

“Bịch bịch!”

Bọn họ hợp sức, trực tiếp ném một con trăn Vô Tướng Thiên gần nhất xuống đất!

“Đi theo ta!”

Lôi Thiềm vừa nói vừa xông đến phía dưới của con trăn Vô Tướng Thiên này, rồi dùng hai vai kê lên vảy ở giữa thân con trăn, muốn nâng con trăn này lên!

Vóc người của hắn to lớn hơn loài người bình thường nhiều! Nhưng so với trăn Vô Tướng Thiên thì vẫn như voi với kiến, nhỏ bé đến mức gần như bị bỏ qua, nên hành động này khá là kinh người!

Ngoại trừ Lôi Thiềm ra, tám người của đội săn thần cũng gia nhập.

Dưới sự nỗ lực của mọi người, con trăn Vô Tướng Thiên với hình thể khổng lồ thật sự bị khiêng lên!

Con trăn liên tục vặn vẹo, hình như muốn giãy xuống từ trên vai những con kiến nhỏ này. Song, một quái vật lớn như vậy giãy giụa lại vẫn không thể vùng xuống khỏi vai bọn họ.

“Đập xuống đi!” Lôi Thiềm rống một tiếng.

Toàn thân những người của đội săn thần nổi gân xanh, cơ thể kia khi gồng lên còn chắc chắn hơn sắt thép vô số lần!

Những năm gần đây, Băng Sơn tộc bọn họ rất ít khi phải đối mặt với tình huống nguy hiểm như thế này, cũng rất ít khi phải sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình, nhưng giờ đây họ lại không giữ lại chút nào.

Dưới sự nhất trí duy trì động tác, bọn họ thật sự miễn cưỡng quăng được con trăn Vô Tướng Thiên này ra ngoài.

Con trăn Vô Tướng Thiên với kích thước to lớn bị nện xuống rồi lăn về phía hơn trăm con trăn Vô Tướng Thiên còn lại như một khúc gỗ!

Giữa đôi bên đều kéo theo thế năng* khó mà tưởng tượng nổi. Quả thật, con trăn bị ném đi như vậy có hơi ngăn cản được thế tiến lên của chúng nó. Nhưng đối mặt với sự va đập của trên trăm con trăn Vô Tướng Thiên cùng lúc, con trăn mà họ ném đi liền trực tiếp bị đâm vỡ thành mấy đoạn!

* Thế năng: là đại lượng vật lý đặc trưng cho khả năng sinh công của vật. Là một dạng năng lượng (năng lượng tiềm tàng). (Nguồn: https://vatlypt.com)

“Bịch bịch...”

“Rầm rầm...”

Sau khi con trăn Vô Tướng Thiên này bị đâm nát, máu trong cơ thể nó phun ra giống như sông ngòi, ào ào tựa tiếng thác nước chảy vậy. E là máu chứa trong cơ thể một con trăn Vô Tướng Thiên này có thể đủ để làm ngập cả một vùng lục địa!

Bị nhiều trăn Vô Tướng Thiên như vậy đuổi giết, nhóm võ giả ở đây đã sớm sợ vỡ mật, sĩ khí sa sút tới cực điểm.

Nhưng sự phản kích của Băng Sơn tộc lại sinh ra khí thế rất mạnh, tăng thêm rất nhiều sĩ khí cho các võ giả ở đây!

Nguyên Hòa tộc, Thiên Khung tộc cũng vội vã phối hợp tạo ra đòn phản kích mạnh nhất. Kể cả các Giới Chủ của Hàm gia cũng cố gắng góp sức dưới sự hướng dẫn của Hạ tả vệ...

Mấy trăm võ giả đồng lòng hợp sức tạo thành một hàng phòng ngự hùng hậu mạnh mẽ, không ngờ cũng ngăn cản được đám trăn Vô Tướng Thiên này ở đây!

Nhưng nói cho cùng thì sức mạnh của họ cũng có hạn.

Những con trăn Vô Tướng Thiên này không màng sống chết, chỉ một lòng một dạ xông đến. Sau khoảng thời gian ngắn ngủi bị ngăn chặn, chúng lại phát động công kích về phía hàng phòng ngự này!

“Xong chưa! Cung Vũ!” Lôi Thiềm rống to.

Cung Vũ cau mày, ấn chặt ấn ngọc trên quả cầu đen. Đường vân lan ra từ trên ấn ngọc càng lúc càng nhiều, dần dần phủ khắp toàn bộ bề mặt quả cầu đen.

“Sắp rồi!” Cung Vũ đáp lại.

Ấn ngọc Thiên Truyền, đây là tên của ấn ngọc trong tay Cung Vũ.

Đó cũng không phải là ấn ngọc thực sự, mà là do Cung Vũ dùng chân nguyên phỏng chế thành.

Vào nghìn năm trước, khi Cung Vũ tiến vào thế giới bên trong lần đầu tiên, y đã bị lạc khỏi đội ngũ khác của Thiên Khung tộc. Trong lúc vô ý, y đã vào nhầm một cái hang động. Trên bục đá trong hang động, y phát hiện ra một bức vẽ, đó là một bức tranh quán tưởng, trong bức tranh quán tưởng vẽ cái ấn ngọc Thiên Truyền này.

Năm đó, Cung Vũ như nhặt được vật báu, bèn thu bức tranh quán tưởng này làm của mình. Sau khi quán tưởng liên tục, y đã có thể dùng chân nguyên quán tưởng ra cái ấn ngọc Thiên Truyền này.

Mấy trăm năm tiếp theo, Cung Vũ vẫn luôn tìm hiểu sâu hơn về ấn ngọc này.

Thế giới bên trong chính là căn bản để xây dựng nên cấm địa Luyện Thần, y cho rằng chắc chắn trong ấn ngọc Thiên Truyền có ẩn giấu bí mật lớn nào đó.

Đáng tiếc là, y suy nghĩ mấy trăm năm vẫn chưa tìm được câu trả lời trong đó. Cho đến khi tiến vào thế giới bên trong lần thứ hai, y mới tháo gỡ được bí mật này.

Ấn ngọc Thiên Truyền này có thể giúp y tiến vào bất cứ quả cầu nào trong chín quả cầu màu đen kia.

Nhưng tháo gỡ được bí mật này xong, lại có nghi hoặc lớn hơn theo tới...

Y đã từng tìm kiếm lại hang động có bức tranh quán tưởng kia, nó nằm ở trên vách núi nào đó của thế giới bên trong. Sau khi đi vào thế giới bên trong lần thứ hai, y đi qua vách núi kia, lại phát hiện trên vách đá kia căn bản không có hang động. Cái hang động y từng tiến vào kia đã hoàn toàn biến mất!

Để nghiệm chứng suy đoán của mình, Cung Vũ gần như đào nát cả cái vách núi kia, thế nhưng vẫn không tìm được hang động kia, giống như hang động này chưa từng tồn tại vậy.

Với trí nhớ của Cung Vũ thì tuyệt đối không thể nào sinh ra ảo giác này, nhất định hang động kia đã từng tồn tại, nhưng mà có người đã động tay động chân trong đó.

Cẩn thận suy nghĩ tiếp, điểm đáng ngờ mà y phát hiện càng lúc càng nhiều.

Khi đó, y tìm được hang động kia là nhờ một con cáo trắng khá xinh đẹp. Cấm địa Luyện Thần căn bản không tồn tại loài thú lạ này, thậm chí Cung Vũ còn không nhận ra sinh vật này thuộc giống loài nào. Về sau, khi dùng chân nguyên ngưng kết ra con cáo trắng kia dựa vào trí nhớ của mình, võ giả Thần Vực mới giúp y giải đáp nghi hoặc, đó chỉ là một con cáo màu trắng.

Chính là do con cáo trắng này dụ dỗ, y mới vô tình rơi xuống vách núi, hơn nữa vừa khéo rơi xuống trên một cành thông cổ ở giữa vách núi, lại vừa khéo phát hiện ra hang động kia, vừa khéo lấy được bức tranh quán tưởng này.

Nói cách khác, có người muốn để y lấy được bức tranh quán tưởng này!

Đến nay, Cung Vũ vẫn chưa hiểu mục đích của việc đó là gì. Y chỉ biết sau khi mở những quả cầu đen này ra thì có thể qua lại giữa chín quả cầu đen, không ngờ chúng lại liên kết với nhau...

Nhưng trong quả cầu đen này lại trống trơn, hình như không có gì cả.

Sau khi thăm dò những quả cầu đen này, Cung Vũ khá thất vọng. Vốn dĩ y còn đặt hy vọng rất lớn vào những quả cầu đen này, trông chờ có truyền thừa gì giấu trong đó. Cuối cùng chẳng qua lại chỉ là mừng hụt.

Còn ấn ngọc Thiên Truyền trong tay này cũng lập tức trở nên vô dụng, ngoài việc có thể mở quả cầu đen ra thì hình như không có tác dụng gì khác.

Cung Vũ chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, y cần phát huy ra tác dụng của ấn ngọc Thiên Truyền này. Dưới tình huống lúc này, quả cầu đen này chính là niềm hy vọng cuối cùng của bọn họ.

Chỉ tiếc thời gian thực sự rất gấp rút, ngay cả người điềm tĩnh như hắn mà trên trán cũng không ngừng đổ mồ hôi. Chuyện như thế này thật sự là không gấp được.

Tất cả võ giả liên tục lùi về phía sau, ngay cả Lôi Thiềm cũng lộ vẻ mệt mỏi. Dù Băng Sơn tộc bọn họ có hùng mạnh hơn nữa thì cuối cùng vẫn sẽ có lúc tiêu hao hết sức mạnh. Thậm chí tay chân một số võ giả của đội săn thần đã run rẩy không ngừng, thể lực của bọn họ đã xuống dốc trầm trọng.

Người của Băng Sơn tộc không thể không lui xuống.

“Còn bao lâu nữa?” Lôi Thiềm lại rống lên, “Nếu không mở ra thì chúng ta đều phải nộp mạng ở chỗ này đấy!”

Nhưng Cung Vũ bên này đã đến thời điểm mấu chốt nhất rồi, chỉ có thể tập trung rót chân nguyên vào, cố gắng đẩy nhanh tiến độ.

Ngay sau đó, Nguyên Hòa tộc cũng lui xuống, sử dụng sức mạnh tinh thần quá độ cũng là tiêu hao tương đối lớn đối với bọn họ.

Mất đi sự chống đỡ của hai tộc lớn, mọi người trong Hàm gia cũng không chịu nổi, chỉ có thể lui về phía sau...

Hàng phòng ngự mà bọn họ dốc hết sức xây dựng cứ thế bị phá vỡ.

“Ầm ầm ầm...”

Trên trăm con trăn Vô Tướng Thiên nhấc cái đầu to khỏe của mình lên, chuẩn bị phát động một đợt tấn công mạnh nhất!

Giờ đây, trên mặt của mọi người đều xuất hiện vẻ tuyệt vọng, cho dù có chạy trốn cũng không thể thoát khỏi phạm vi tấn công của trăn Vô Tướng Thiên... Nhìn những cái xúc tu âm u kinh khủng kia bao trùm xuống phía mọi người, trong mắt không ít võ giả đều lộ vẻ sợ hãi.

Có người nói không gian trong cơ thể trăn Vô Tướng Thiên tương đối rộng lớn, nhưng không ai có thể còn sống mà ra khỏi đó.

Dĩ nhiên là không có ai biết rốt cuộc không gian trong cơ thể trăn Vô Tướng Thiên này như thế nào.

Cũng không có ai thật sự muốn đi vào thăm dò một phen, nhưng chỉ sợ là hiện giờ bọn họ đã không còn quyền lựa chọn nữa...

Khi thấy những trăn Vô Tướng Thiên này đứng song song với nhau, đồng thời cùng ép xuống, sắc mặt của mỗi một vị võ giả đều tái mét, họ đã có thể biết trước số phận kế tiếp của mình.

Sắc mặt của Hàm Lưu Tô cũng tương đối khó coi. Giây phút này, gần như là theo bản năng, nàng nhìn về phía La Chinh. Sau đó, nàng thấy La Chinh đang mở rộng hai tay!

Cùng lúc đó, một cảnh tượng tương đối kỳ dị xuất hiện!

Khi tất cả đám trăn Vô Tướng Thiên đang vọt tới được một nửa thì đột nhiên lại ngừng lại không tiến thêm nữa, cứ như có một sức mạnh vô hình đang ngăn cản đường đi của chúng vậy!



Tối thiểu có hơn hơn bốn mươi con trăn Vô Tướng Thiên đứng ở hàng đầu tiên, khi bị một số lượng trăn Vô Tướng Thiên nhiều như vậy đè xuống, chỉ riêng trọng lượng thôi đã lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chưa kể đến lực xung kích và lực quán tính mạnh mẽ mà trăn Vô Tướng Thiên kéo theo khi lao từ trên xuống...

Cần phải có sức lực rất lớn mới có thể chặn được chúng!