Bách Luyện Thành Thần

Chương 1544





Cưu Thánh vừa mới nói câu đó, La Chinh bỗng hơi biến sắc.

“Ngươi biết cái gì?” La Chinh lạnh giọng hỏi.

Dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với thánh nhân thì khá là vô lễ, song tất nhiên Cưu Thánh sẽ không để ý đến thái độ của La Chinh. Thậm chí, phản ứng của La Chinh còn nằm trong dự đoán của ông.

“Như ngươi đang biết, La Tiêu đích thực chính là cha ngươi.” Cưu Thánh trả lời.

La Chinh biết chuyện này là nhờ suy luận từ cuộc đối thoại với đôi tỷ muội Hàm gia trên tháp cao của Thiên Khung tộc.

Xem ra, ngay từ khi La Chinh mới tiến vào cấm địa Luyện Thần, Cưu Thánh đã quan tâm đến hắn rồi. Nếu không, Cưu Thánh sẽ không biết bản thân đã có một suy đoán như vậy. Trong cấm địa Luyện Thần, Cưu Thánh không gì không biết, cũng giống như La Chinh ở thế giới trong cơ thể mình - không gì không biết, không gì không hiểu. Bất kỳ chuyện gì của mấy triệu sinh linh ở thế giới trong cơ thể đều không thể giấu được La Chinh, bởi vì toàn bộ thế giới trong cơ thể chính là do La Chinh xây dựng.

Trước đây, La Chinh mới chỉ suy đoán, chứ thân phận của La Tiêu vẫn chưa được chứng thực. Dù sao trong đó vẫn có thể có sự trùng hợp nhất định, ví dụ như vấn đề trùng tên trùng họ này...

Bây giờ đột nhiên nghe thấy Cưu Thánh chính miệng nói ra, tình huống liền hoàn toàn khác.

La Chinh không hề cho rằng đường đường là một vị thánh nhân lại ăn no rửng mỡ, lấy việc trêu chọc mình làm trò vui.

Hơn nữa, nghe những lời này của Cưu Thánh thì có vẻ như ông có vẻ khá quen thuộc với cha mình, là đang giúp đỡ mình!

Nghĩ sâu thêm một chút, những gặp gỡ bất ngờ khi hắn tiến vào trong cấm địa Luyện Thần lần này cũng có thể được giải thích. Cưu Thánh thiết lập cấm địa Luyện Thần, giải phóng tất cả nguồn sức mạnh của mình, đây có lẽ là hành vi hết sức hào phóng.

Nhưng không có vị thánh nhân nào lại tặng một phần ba nguồn sức mạnh của bản thân cho người khác, đó không phải rộng rãi mà là đồ ngốc.

La Chinh hấp thu nhiều nguồn sức mạnh của ông như vậy, lại không gặp phải bất kỳ cản trở nào, đây vốn là một chuyện không thể nào giải thích nổi.

Trong bóng tối, Cưu Thánh lại bước về phía La Chinh. Bóng tối này không thể ngăn trở tầm nhìn của ông. Ánh mắt nhìn về phía La Chinh giống như thực thể, giống như xuyên qua linh hồn La Chinh, thấy được chín con Chân Long trong đầu La Chinh, cũng nhìn thấy cái lò luyện lớn kia. Sau đó, nó xuyên qua bản tâm của La Chinh, chui vào trong đan điền của hắn...

Nhưng cuối cùng, ánh mắt của ông không thể xuyên thấu thế giới trong cơ thể của La Chinh, ánh mắt này đã bị ngăn cản.

Đan điền của võ giả bình thường nối liền với thế giới trong cơ thể, chính là cái gọi là một hoa một thế giới. Một đan điền có thể chứa Đại Thế, thế giới trong cơ thể kia quả thực được chứa trong đan điền!

Nhưng thế giới trong cơ thể của La Chinh lại hoàn toàn khác, thế giới trong cơ thể hắn tồn tại ở trong hỗn độn, tất nhiên là nằm ngoài Thần Vực!

Trừ khi La Chinh dùng chiêu thức khó tin - thần thông Khoa Thế ra, thì không có biện pháp thứ hai liên hệ với nó.

Cưu Thánh thân là cường giả đỉnh cao, cũng sở hữu thần thông Khoa Thế. Chẳng qua thần thông Khoa Thế của ông chỉ có thể liên hệ với cấm địa Luyện Thần mà ông xây dựng, chứ không có tác dụng gì với thế giới trong cơ thể La Chinh.

Đây cũng là nguyên nhân Cưu Thánh nhìn không thấu thế giới trong cơ thể La Chinh...

Với ánh mắt của Cưu Thánh, trong toàn bộ Thần Vực, cũng chỉ có thế giới trong cơ thể của những thánh nhân kia thì ông mới không thể nhìn thấu. Cho nên việc các thánh nhân trong Thần Vực nhìn trộm vũ trụ đối phương là không thể thực hiện được.

“Thực sự là một thế giới trong cơ thể kỳ diệu, thế giới xây dựng trong hỗn độn có thể xưng là Thần Vực mới.” Trong lời nói của Cưu Thánh có phần vui mừng.

La Chinh đã có nhận định bước đầu đối với thế giới trong cơ thể mình, hắn không hề ngạc nhiên với kết luận này của Cưu Thánh. Xem ra quả thực Cưu Thánh có biết chuyện của hắn, hơn nữa thông tin ông biết còn vượt xa sức tưởng tượng của mình.

Cái La Chinh cảm thấy hứng thú là tin tức liên quan tới La Tiêu, “Ông và cha ta có quan hệ như thế nào?”

Cưu Thánh khoát tay trong bóng tối, “Có một số việc nói ra thì rất dài dòng, phải giải thích từ đâu đây nhỉ?”

Ngay vào lúc này, cách đó không xa lại có mấy đường ánh sáng vàng kim lóe lên. Cưu Thánh quay đầu lại đánh giá một chút, rồi tiếp tục nói: “Được rồi, ngươi có biết vì sao ta phải bỏ hoang Cửu Tinh ở đây rồi xây dựng ra quy tắc hắc ám mạnh như thế này không?”

“Không biết.” La Chinh lắc đầu.

“Ta đang quan sát đánh giá một thứ.” Cưu Thánh nói.

“Những Phạn văn kia à?” La Chinh trả lời.

Cưu Thánh gật đầu, “Đúng, mà cũng không đúng... Nói một cách chính xác thì ta đang quan sát đánh giá một số sinh linh. Sự tồn tại của những sinh linh này vượt qua sức tưởng tượng thông thường. Những Phạn văn phức tạp này chính là chữ viết của bọn họ, cũng chỉ trong bóng tối tuyệt đối mới có khả năng tìm được một chút đầu mối bọn họ để lại. Ta cũng phải tốn không ít tâm tư mới xây dựng được lực quy tắc hắc ám hoàn mỹ thế này.”

Tuy rằng La Chinh nghe hiểu lời Cưu Thánh nói, nhưng vẫn thấy mơ hồ.

Quy tắc hắc ám trong quả cầu màu đen này dày đặc, lại có sinh linh nào sẽ ở cái nơi đen như mực căn bản nhìn không thấy gì này chứ?

Huống hồ Cưu Thánh này chính là chủ nhân của cấm địa Luyện Thần, nếu những sinh linh này tồn tại trong cấm địa Luyện Thần, tại sao ông có thể không biết?

Cưu Thánh cũng biết đại khái nghi ngờ trong lòng La Chinh, ông tiếp tục nói: “Những sinh linh kia không phải là sinh linh trên ý nghĩa thông thường. Nếu như gọi sinh linh ra đời ở thế giới trong cơ thể là sinh linh thứ cấp, võ giả trong Thần Vực có thể gọi là sinh linh trung cấp, thế thì sinh linh mà ta tìm kiếm này lại là sinh linh vượt cấp.”

“Sinh linh vượt cấp?” La Chinh hơi sững sờ.

Cưu Thánh gật đầu, “Chúng ta khó có thể tưởng tượng ra hình thái tồn tại của bọn họ.”

“Họ xây dựng nên Thần Vực ư?” La Chinh buột miệng nói ra.

Đây là cách nghĩ theo suy luận đơn giản. Thánh nhân của Thần Vực xây dựng ra vũ trụ, thế thì sinh linh trong vũ trụ chính là sinh linh thứ cấp. Nghiêm túc mà nói, bản thân La Chinh cũng là sinh linh thứ cấp. Sinh linh của thế giới trong cơ thể sinh linh thứ cấp xem như là sinh linh thứ thứ cấp.

Ngược lại, nếu sinh linh vượt cấp vượt lên trên võ giả Thần Vực, thế thì nhất định là sinh linh bên ngoài Thần Vực.

“Suy luận của ngươi có đạo lý nhất định.” Cưu Thánh lắc đầu, “Bây giờ vẫn chưa thể biết có phải là những sinh linh này xây dựng nên Thần Vực hay không. Song, cấp độ sinh mệnh của bọn họ cao hơn chúng ta. Những thứ mà sinh linh vượt cấp này thể hiện ra, chúng ta cũng không thể dễ dàng hiểu được... Ví dụ như Phạn văn mà ngươi thấy.”

Vừa dứt lời, trong bóng tối lại có một ánh sáng vàng kim lóe lên, Phạn văn lại thoáng hiện ra.

“Giống như trong loạt Phạn văn này có ẩn chứa hàng loạt thông tin, nhưng ngươi chỉ có thể nhìn đến mặt ngoài của Phạn văn chứ không thể hiểu tin tức trong đó.” Cưu Thánh nói.

La Chinh cau mày, tuy rằng lúc này hắn rất muốn hỏi thăm tin tức của cha mình, song cũng bị lời của Cưu Thánh thu hút.

Quả thực...

Có lẽ việc cấu tạo của Phạn văn này vô cùng phức tạp, nhưng muốn vẽ và mô phỏng lại không hề khó khăn. Nhưng khi vừa nhìn những văn tự này lại luôn có một chút cảm giác khó hiểu, giống như phía sau con chữ này cất giấu một số thứ hắn không thể tưởng tượng ra.

“Chủng tộc tạo ra Phạn văn này lại có thể tùy ý giải mã chúng.” Cưu Thánh cảm thấy hơi hưng phấn, nói: “Bởi vì cách thế giới hiện ra trong mắt họ hoàn toàn khác với chúng ta! Ta có một hình dung khá thỏa đáng! Một đóa hoa mà chúng ta nhìn thấy chỉ là một đóa hoa, một hạt cát vẫn chỉ là một hạt cát. Nhưng trong mắt những sinh linh vượt cấp này, họ liếc mắt một cái là có thể thấy mỗi một chi tiết của đóa hoa, kinh mạch trong đóa hoa, tất cả mọi thứ của đóa hoa...”

“Chuyện này khó lắm sao?” La Chinh buồn bực hỏi, hắn cũng cảm thấy mơ hồ trước một loạt lý luận của Cưu Thánh, huống hồ đối với một số võ giả thì việc thấu thị cũng không khó.

“Khá là khó đó!” Giọng của Cưu Thánh càng lúc càng kích động, “Bọn họ là sinh mệnh cấp cao hơn, thậm chí là sự tồn tại mà chúng ta hoàn toàn không thể hiểu nổi. Trước kia khi cha ngươi, ta và Bắc Thánh truyền dạy bí thuật Hỗn Độn cho ngươi thì tình cờ tìm được tung tích của sinh linh này, liền tiến hành thăm dò...”

Từ lúc Cưu Thánh nói đến việc này, ông đã hoàn toàn mất đi phong độ mà một cường giả nên có, trái lại trở nên hết sức kích động.

“Bắc Thánh?” Ánh mắt La Chinh ngưng lại.

Qua tự thuật của ông, La Chinh mới biết tên của sư phụ mình - Cố Bắc, hay còn được người trong vũ trụ gọi là Bắc Thánh, còn phụ thân La Tiêu lại được gọi là Tiêu Thánh trong Thần Vực. Nguồn :

Cưu Thánh chính là thánh mới, so ra thì Tiêu Thánh và Bắc Thánh đều xem như là tiền bối của ông, quan hệ của ba người họ vô cùng tốt!

Hồi đó, sau khi họ phát hiện ra tung tích của sinh linh vượt cấp liền bắt đầu thăm dò liên tục. Thái Thượng Luyện Khí Pháp của La Chinh ngày đó cùng với một tờ Phạn văn sấm sét và Băng Phách Ma Diễm của Cưu Thánh đều được phát hiện trong quá trình thăm dò đó.