Nghe Cưu Thánh giải thích một phen này trong bóng tối, La Chinh xem như đã có thể gắn kết đầu mối trước sau lại với nhau.
Từ khi hắn lấy được phần đầu của Thái Thượng Luyện Khí Pháp rồi đến khi tu luyện bí thuật Hỗn Độn, tất cả nguyên nhân trước sau đều hiện ra...
Cố Bắc, cũng chính là chủ nhân của Tiên Phủ, không phải ngẫu nhiên mà sư phụ của La Chinh nghĩ ra bí thuật Hỗn Độn. Theo suy đoán của bọn họ, trên thế giới này có tồn tại sinh linh và văn minh cao hơn, nhưng sinh linh đẳng cấp đó khó mà xác định được, thậm chí bọn họ còn không thể nhận biết được hình thái của sinh linh đó.
Sau khi La Tiêu bị các Thánh Đường hạ lệnh giết chết liền rơi vào trạng thái nửa tử vong...
Trong thánh nhân lưu truyền cách nói vũ trụ bất diệt, thánh nhân bất tử. Nhìn ở một mức độ nào đó, điều này quả thực là chính xác.
Nhưng vũ trụ không phải là một thế giới biệt lập. Cho dù cấu tạo của một vũ trụ tinh vi đến mức nào, chân nguyên trong đó cũng sẽ không ngừng chảy ra ngoài. Dưới tình huống không được thánh nhân bổ sung chân nguyên, cuối cùng vũ trụ vẫn sẽ suy kiệt, tiêu tan.
Nhưng Bắc Thánh, Cố Bắc, người có đại trí tuệ nhất trong ba người bọn họ lại giúp La Tiêu nghĩ ra một biện pháp, làm cho vũ trụ Đại Diễn của La Tiêu trường tồn mãi mãi!
Đó chính là kiếp ba tỉ sáu trăm triệu năm!
Trong những vũ trụ khác không hề tồn tại cách nói ba tỉ sáu trăm triệu năm là một diễn kỷ, đồng thời cũng không có một lần tận diệt sau ba tỉ sáu trăm triệu năm!
Sau khi thánh nhân xây dựng vũ trụ, thì vũ trụ khá vững chắc, chỉ cần định kỳ bảo vệ, phun ra nuốt vào chân nguyên là có thể duy trì vận hành của cả vũ trụ.
Nhưng dưới trạng thái này, La Tiêu lại không thể nào làm được. Vì vậy ông nghe theo ý tưởng của Cố Bắc, bố trí kiếp ba tỉ sáu trăm triệu năm... Cứ cách ba tỉ sáu trăm triệu năm, vũ trụ sẽ tiến hành một lần tận diệt.
Ngoại trừ Cửu Tinh ra, tất cả ngôi sao đều sẽ rơi xuống, tất cả sinh linh đều sẽ tàn lụi, núi sông đổ nát, biển hồ chảy ngược. Từ Đại Thế Giới đến Đại Giới, không có bất kỳ nơi nào có thể may mắn tránh khỏi tai họa!
Mà vào thời điểm tận diệt, cả vũ trụ sẽ bắt đầu thu hẹp lại!
Không gian trong cả vũ trụ sẽ co rút chỉ còn kích cỡ hai phần ba.
Trong tình trạng thu nhỏ này, vũ trụ sẽ tiến hành tận diệt. Mà sau khi tận diệt xong, cả vũ trụ sẽ bắt đầu bành trướng...
Bởi vì vũ trụ bám vào rìa Thần Vực, khi thu nhỏ lại rồi phình to ra, nhờ không gian khổng lồ trong vũ trụ, một lực bơm hút mạnh mẽ được sinh ra, việc tự động giãn nở liên tục có thể giúp hấp thu chân nguyên từ Thần Vực và đẩy vào trong vũ trụ!
Vũ trụ Đại Diễn này giống như một trái tim không ngừng co bóp giãn nở, cứ ba tỉ sáu trăm triệu năm lại đập một lần, dùng việc này để hấp thu chân nguyên.
Chân nguyên thu vào mỗi một lần đủ để cả vũ trụ sử dụng trong suốt ba tỉ sáu trăm triệu năm.
Mà việc thu hẹp rồi bành trướng như vậy đã diễn ra tổng cộng mười bốn lần.
Mười bốn diễn kỷ đã qua đi...
Trong một diễn kỷ mới này, kế hoạch của La Tiêu rốt cuộc đã được thực thi, mà Cố Bắc cũng cống hiến Tiên Phủ của ông, để lại cho La Chinh.
Theo ba người bọn họ thấy, việc đánh bại các Thánh Đường gần như là không thể, cho dù có bồi dưỡng La Chinh trở thành thánh nhân thì vẫn không thể thay đổi được kết cục sau cùng!
Biện pháp duy nhất chính là bồi dưỡng La Chinh thành sinh linh vượt cấp! Sinh linh cao hơn tất cả sinh linh khác một cấp độ từ trên bản chất...
Người xây dựng thế giới trong cơ thể là sinh linh thứ cấp.
Thần xây dựng vũ trụ là sinh linh trung cấp.
Còn người xây dựng nên Thần Vực rất có khả năng chính là sinh linh vượt cấp!
Nếu tu luyện thành công bí thuật Hỗn Độn này, tương đương với xây dựng được một Thần Vực khác, thế thì La Chinh thật sự có tư cách trở thành sinh linh vượt cấp!
Đây là một cuộc thử nghiệm của Cố Bắc và La Tiêu, kết quả cuối cùng có như vậy hay không, không ai nói chính xác được. Bởi vì từ trước đến nay, trong năm tháng vô tận ở Thần Vực, chưa từng xảy ra chuyện điên cuồng như vậy!
Từ khi La Chinh sinh ra đến bây giờ, tư tưởng của họ đang được triển khai một cách vững chắc. Còn cuối cùng La Chinh có thể đạt đến kỳ vọng của ba người bọn họ không, thì chẳng ai nói chính xác được.
Các Thánh Đường cũng không ngờ La Tiêu có thể kéo dài hơi tàn nhiều năm như vậy. Tuy rằng quy tắc thời gian của Thần Vực khác với vũ trụ, tốc độ dòng chảy thời gian của vũ trụ nhanh hơn Thần Vực rất nhiều, nhưng rõ ràng La Tiêu đã sống tạm quá lâu!
Ý thức được cứ chờ đợi tiếp thì cuối cùng La Tiêu cũng sẽ không tự chết đi, vì vậy theo quy tắc, họ điều động một vị thánh nhân khác xuất chiến, phát động chiến tranh vũ trụ, để Thánh tộc trong một vũ trụ khác trực tiếp xâm lược vũ trụ Đại Diễn!
“Vị thánh nhân kia là ai?” Nghe đến đoạn này, La Chinh lạnh giọng hỏi.
Cưu Thánh thản nhiên nói: “Ông ta tên Mục Hải Cực, là Cực Thánh thuộc các Thánh Đường. Vũ trụ mà ông ta xây dựng gọi là vũ trụ Đại Cực.”
“Mục Hải Cực, Cực Thánh!”
La Chinh ghim sâu cái tên này trong đầu mình.
Người này không chỉ xâm chiếm vũ trụ, mà mục đích chính còn là khiến cho La Tiêu chết đi. Dù nhìn từ mặt nào, ông ta đều sẽ là đối thủ lớn nhất của La Chinh.
“Còn có một vấn đề.” La Chinh suy tư một phen rồi tiếp tục hỏi
“Nói đi.” Cưu Thánh đáp.
“Ta từng chạm mặt Thánh tộc trong Chân Tuyệt Lộ của Tiên Phủ. Không phải nói họ đã sớm biến mất ư, tại sao lại xuất hiện trong vũ trụ của vị Cực Thánh này?”
La Chinh vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc về chuyện Thánh tộc bỗng nhiên xuất hiện. Dựa theo cách nói của A Phúc, Thánh tộc này hẳn là chủng tộc lớn mạnh trong Thần Vực, không đến mức là sinh linh thứ cấp trong vũ trụ.”
“Khà khà, đó chỉ là hàng nhái của Mục Hải Cực mà thôi. Thánh tộc thực sự... là dân bản địa của Thần Vực, qua vô số năm tiến hóa, họ đã biến mất rồi.” Cưu Thánh tiếp tục nói.
La Chinh gật đầu, hắn lại rơi vào trong bóng tối im lặng.
Một lần lấy được nhiều thông tin như vậy, La Chinh quả thực cần tiêu hóa một chút.
Cưu Thánh vỗ vỗ vai La Chinh, “Ngươi là hy vọng duy nhất của La Tiêu, cố gắng lên. Hành trình kế tiếp trong cấm địa Luyện Thần này, ta sẽ tạo ra cho ngươi rất nhiều cơ hội, cố hết sức giúp ngươi nâng cao thực lực!”
Nghe vậy, trong lòng La Chinh thấy cảm kích, mở miệng nói: “Cảm ơn người.”
“Ơ hay, quan hệ giữa ta với cha ngươi không tệ, thậm chí ta cũng tham dự vào kế hoạch bồi dưỡng ngươi, cấm địa Luyện Thần cũng là một vòng vô cùng quan trọng. Ta đợi ngươi lâu như vậy, nói cảm ơn cái gì?” Cưu Thánh cười nói, “Nhớ kỹ, nắm chắc hai tiểu cô gái Hàm gia kia đó! Tối thiểu cũng phải chọn một, nếu ngươi có thể lôi kéo được Yểm Thánh, thì sau khi ngươi tiến vào Thần Vực, kế hoạch của chúng ta sẽ thuận lợi hơn nhiều!”
“...”
Nghe thấy câu này, La Chinh lập tức cạn lời.
“Ta không nói đùa đâu, ngươi có thể nghĩ thay cho cha mình. Đặc biệt là Hàm Lưu Tô kia, máu trọc âm của nàng được truyền lại từ thánh nhân thời cổ. Nếu như ngươi muốn báo thù cho cha ngươi, vậy lôi kéo được nàng sẽ khiến ngươi làm ít công to.” Cưu Thánh chân thành nói, “Cho nên, ngươi phải đồng ý với ta.”
Trước đây La Chinh cho rằng Cưu Thánh này chỉ nói đùa một câu mà thôi, không ngờ ông lại nghiêm túc như thế.
Dù có gặp phải khó khăn lớn hơn nữa, La Chinh cũng sẽ không gửi gắm hy vọng vào người khác. Một đời này ngắn ngủi, nhưng hắn không hề có bất cứ do dự gì trước sự tranh đấu trong võ đạo, chỉ liên tục tôi luyện, liên tục trở nên mạnh mẽ.
Nhưng lần này, La Chinh lại thật sự phải lấy lòng một cô bé vì mục đích của mình ư?
Hắn rơi vào do dự...
Cưu Thánh lại vỗ vỗ vai La Chinh, “Đi đi, ta sẽ sắp xếp chặng đường tiếp theo, bây giờ ta còn phải đi gặp một người khác.”
“Ai?”
“Chắc là ngươi biết hắn, Hoa Thiên Mệnh, xuất thân từ cùng một đại lục với ngươi.”
“Hoa Thiên Mệnh?” La Chinh sửng sốt.
Cưu Thánh hơi mỉm cười, “Hắn phải đi một con đường khác, có lẽ con đường kia còn tàn khốc hơn so với ngươi, thậm chí là con đường nhất định phải chết...”
“Vì sao?” Ánh mắt La Chinh trầm xuống.
“Không nên hỏi tại sao nhiều như vậy. Ta vừa mới giải thích một lần, ngươi nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng trên thực tế lại hoàn toàn không đơn giản như vậy. Có một số việc, nói rõ ra sẽ tàn khốc hơn ngươi tưởng nhiều...”
“Nhưng...”
Giọng của Cưu Thánh nọ càng lúc càng nhỏ, khoảng cách với La Chinh cũng không ngừng kéo dài, mãi cho đến khi cuối cùng biến mất...
“Cưu Thánh?”
“Cưu Thánh!”
“Cưu Thánh!”
La Chinh kêu to vài câu trong bóng tối.
Nhưng Cưu Thánh này không hề đáp lại câu nào, ông đã hoàn toàn biến mất...
Vào thời khắc này, bên tai La Chinh lại truyền đến một loạt âm thanh nho nhỏ, cẩn thận lắng nghe, lại là đám người Cung Vũ đang nói chuyện.
“Kỳ quái, lần này mất thời gian lâu hơn lần trước mấy lần, vậy mà vẫn chưa tìm được lối ra.” Cung Vũ lẩm bẩm nói.
“Không phải là chỗ này không có lối ra đó chứ?”
“Chúng ta sẽ không bị nhốt ở trong này...”
Trong bóng tối tuyệt đối này, mọi người đều có vẻ vô cùng áp lực. Có lẽ trong quả cầu đen này không hề có đường đi ra?
Ngay vào lúc này, họ bỗng nhiên cảm giác phía trước xuất hiện một người. Cung Vũ đi đầu chợt quát một tiếng, “Ai, ai ở chỗ đó?”