Bách Luyện Thành Thần

Chương 1563





Hắc Hỏa giống như những con rắn nhỏ, từng đốm lửa cứ thế theo vòng quay bát quái mà bơi vào trong cơ thể La Chinh, sau đó lại bị La Chinh nôn ra.

Nghe đâu hỗn độn sẽ hóa thành âm dương trước, sau đó âm dương lại hóa thành vạn vật!

Trận Đại Âm Dương Chuyển Hỏa là do đại âm dương suy diễn ra. Thuật Đại Âm Dương vốn có uy lực kinh người, là đạo luyện khí không cần bỏ ra công sức nhiều nhưng lại có thành quả...

Nhưng không ít vị thần trong Thần Vực thi triển thuật Đại Âm Dương theo hướng “thuận chuyển”.

Bởi vì đặc tính của chân nguyên và hỗn độn vô cùng giống nhau. Nếu như hỗn độn được ví với “năng lượng cấp trung” thì chân nguyên được ví với “năng lượng cấp thấp”.

Thuật Đại Âm Dương chuyển thuận đã thay thế hỗn độn bằng chân nguyên, biến chân nguyên thành hai phần bát quái. Dưới sự trấn áp của bát quái, chúng có thể phá hủy trời đất, vô cùng bá đạo.

Nhưng trận Đại Âm Dương Chuyển Hỏa của Tượng Thánh lại là “chuyển nghịch”…

Thực ra đây là một trong những điểm mấu chốt của luyện chế hỗn độn chí bảo.

Nghịch chuyển là lấy hỗn độn hóa âm dương, chứ không phải lấy chân nguyên hóa âm dương.

Nếu Tượng Thánh tự mình luyện hỗn độn chí bảo, đương nhiên sẽ tự chuẩn bị khí hỗn độn. Lần này ông “luyện chế” La Chinh nên đương nhiên không cần chuẩn bị khí hỗn độn nữa. Dù sao thì trong đan điền của La Chinh đều là khí hỗn độn cả...

Cùng lúc trận Đại Âm Dương Chuyển Hỏa vận chuyển, thế giới trong cơ thể La Chinh cũng không ngừng diễn hóa!

Khái niệm thời gian trong cơ thể La Chinh trở bên rất nhỏ bé.

Sau khi hắn rơi vào trạng thái ngủ say, cơ thể cũng dần dần già đi.

Tuổi thọ của võ giả Thần Hải Cảnh là vài chục nghìn năm, võ giả Thần Cực Cảnh là vài trăm nghìn năm, thậm chí lên tới hàng triệu năm. Tiêu hao mất tám mươi nghìn năm không đến nỗi khiến La Chinh trở nên quá già mà rơi vào thiên nhân ngũ suy...

Sau khi Huân ở bên cạnh La Chinh được một khoảng thời gian khá dài, nàng cũng sẽ rơi vào trạng thái vô cùng chuyên chú.

Trong linh hồn của nàng trôi nổi một cây trâm dài nhỏ. Đó là cây trâm khảm sâu trong linh hồn. Trên bề mặt nó được khắc hoa văn vô cùng thần bí, kỹ nghệ ẩn chứa trong đó là một phương pháp chế tạo vô cùng cao thâm, ít nhất là trong vũ trụ cấp thấp này không thể tạo được.

Mỗi một vị Vương của Yêu Dạ tộc chuẩn bị được phong cấp, chuẩn bị được đăng Vương vị thì đều được tổ chức nghi thức tương đối thần bí.

Nghi thức này được bảo mật ở cấp cao nhất của Yêu Dạ tộc. Trừ một số ít người Yêu Dạ tộc ra thì không còn ai biết được chuyện này nữa.

Nhưng nghi thức này là từ Yêu Dạ tộc thượng cổ truyền lại. Còn tác dụng và mục đích của nghi thức này là gì thì chính Huân cũng không rõ.

Không chỉ là Huân, cả Dao và Khinh Ngữ cũng không rõ.

Nhưng từ sau khi chiến trường mộng ảo kết thúc, cây trâm dài trong linh hồn Huân bắt đầu hoạt động. Hai đoạn trên dưới của cây trâm, một bên hướng về bên trái, một bên hướng về bên phải, không ngừng xoay chuyển, đồng thời tỏa ra một chút tin tức.

Những tin tức này bắt đầu chi phối tu duy của Huân, thậm chí nàng còn không thể chống cự lại.

Lúc đầu, tin tức được truyền ra từ trong cây trâm không hoàn chỉnh, nhưng do chúng cứ liên tục truyền ra như vậy nên trong lòng Huân sinh ra cảm giác chán ghét mãnh liệt.

Nàng bắt đầu chán ghét La Chinh.

Lúc đó Huân khá hoang mang, không hiểu làm sao nàng lại bắt đầu chán ghét La Chinh?

Nhưng cảm giác chán ghét, thậm chí còn coi La Chinh như kẻ thù trời sinh luôn luôn ảnh hưởng đến Huân, khiến nàng không thể xem nhẹ nó.

Thế nhưng từ lý trí thì tình cảm của nàng đối với La Chinh đã ngày càng sâu sắc hơn. Hai cảm giác mâu thuẫn này đan xen lại với nhau khiến tính tình của nàng trở nên nóng nảy. Để kìm nén cảm giác này, thậm chí đã có lần nàng khiến cho bản thân chìm vào trong giấc ngủ say.

Tin tức mà cây trâm tỏa ra càng lúc càng nhiều, nàng cũng hiểu được nhiều hơn.

Sau đó Huân phát hiện, bản thân mình không chỉ chán ghét La Chinh, mà còn chán ghét tất cả Nhân tộc.

Chiếc trâm trong linh hồn nàng chính là một phương pháp truyền thừa, giống như thay máu của Thiên Vị tộc mà La Chinh đã trải qua.

Nhưng việc Thiên Vị tộc thay máu chính là đặt một vài tin tức quan trọng đặt vào trong máu vàng, đồng thời khiến cho người đặc biệt sở hữu máu vàng có sẵn năng lực ẩn giấu nào đó. Nhưng nghi thức này của Yêu Dạ tộc, lại là đặt truyền thừa nào đó vào trong linh hồn.

Phương pháp này càng bá đạo hơn. Bởi vì Huân không chỉ có thêm năng lực mà nàng còn bị cây trâm ảnh hưởng, thậm chí tư duy của bản thân cũng bị cây trâm này thay đổi.

Nàng cảm thấy bản thân mình và truyền thừa này chẳng khác gì con chuột và con rắn trong tự nhiên. Từ lúc sinh ra, bọn chúng đã là kẻ thù trời sinh. Truyền thừa đến từ linh hồn này căn bản không thể chống lại được...

Sau khi nhận thức được điều này, khi đối mặt với La Chinh Huân lại càng trầm mặc.

Nàng không muốn rời khỏi cơ thể La Chinh, càng không muốn trở thành kẻ địch của La Chinh, cho nên nàng luôn cuộn tròn, luôn khiến cho bản thân ngủ say… Đồng thời trong tim nàng cũng khá kinh hoàng, bởi vì nàng không biết rằng nếu tiếp tục bị cây trâm này ảnh hưởng như vậy thì bản thân cuối cùng sẽ biến thành như thế nào.

Thực ra với sự thông minh của nàng thì nàng cũng đã lờ mờ hiểu rõ. Lập trường của Yêu Dạ tộc và Dạ tộc không giống nhau. Sự tồn tại của cây trâm này đã nói lên tất cả.

Nội ứng trong không gian Đại Diễn không chỉ có Vu tộc thượng cổ mà có khả năng Yêu Dạ tộc cũng là một phần, thậm chí Ma tộc cũng có khả năng… Mà dường như Thiên Vị tộc cũng đã thầm có phòng bị. Lúc triệu tập các Thiên Tôn để ra phương án chống lại, dường như vô tình đều loại bỏ Yêu Dạ tộc và Ma tộc.

Cây trâm dài đâm vào sâu trong linh hồn Huân giờ đây đã hoàn toàn trở thành ác mộng của nàng. Thậm chí nàng không dám kể chuyện này với La Chinh mà chỉ có thể khiến bản thân mình không ngừng ngủ say.

Lần này, sau khi La Chinh tiến vào trong cánh cổng tu luyện, Huân lại thức tỉnh.

Nhưng sau khi thức tỉnh, cây trâm lại bắt đầu xoay chuyển. Tin tức từ trong đó truyền ra khiến cho Huân có được nhận thức toàn diện.

Tại sao phải khiến không gian Đại Diễn sụp đổ, tại sao đột nhiên các thánh nhân lại tạo ra Yêu Dạ tộc, hơn nữa còn dùng phương pháp đặc thù nào đó để đưa bọn họ vào trong không gian Đại Diễn. Đây chính là một đòn trả thù đã được chôn giấu hơn ba mươi tỉ năm.



Nhưng vì quá cẩn thận nên họ không dám gióng trống khua chiêng như Thiên Vị tộc công khai lấy huyết mạch màu vàng để truyền truyền thừa vào máu, mà họ lại dựa vào phương pháp “châm phong linh hồn” để tiến hành truyền thừa.

Truyền thừa huyết mạch chỉ có thể ẩn giấu tin tức quan trọng trong máu, nhưng không thể thay đổi tư duy của người đã thay máu.

Vào lúc thích hợp, thức tỉnh được dòng máu đó, La Chinh cũng hiểu được những tin tức ẩn giấu ở bên trong. Nhưng nếu hắn không muốn làm theo thì dòng máu ấy cũng không thể cưỡng ép hắn. Quyền lựa chọn vẫn ở trong tay hắn. Những người Thiên Vị tộc khác cũng vậy.

Nhưng châm phong linh hồn thì lại có thể trực tiếp khống chế người đã nhận trâm.

So sánh ra thì châm phong linh hồn khó khống chế hơn nhiều. Số lượng người có thể bị ảnh hưởng cũng có giới hạn, không thể thay máu trên diện rộng giống như Thiên Vị tộc.

Thế là Yêu Dạ tộc bắt đầu xuất hiện khung xã hội đặc thù.

Yêu Dạ tộc trên có Thiên Tôn, dưới có dân chúng, tất cả đều rất sùng tín vị Vương vô thượng của mình. Lấy ba vị Vương làm trung tâm, bất kỳ người nào trong tộc cũng nghe lệnh ba vị Vương này.

Như vậy, họ chỉ cần cài châm phong linh hồn vào ba vị Vương là đủ rồi. Tự bản thân ba vị Vương này cũng không rõ sứ mệnh thực sự của mình là gì, nhưng đến lúc thích hợp, châm phong linh hồn sẽ bắt đầu khởi động, sau khi ba vị Vương chịu ảnh hưởng nhất định thì sẽ đủ để khống chế toàn bộ Yêu Dạ tộc.

Để hủy diệt một vũ trụ, họ đã tạo ra một chủng tộc. Phải dùng tới thủ đoạn và tâm cơ cấp này, chẳng lẽ để giết chết một thánh nhân thực sự phiền phức như vậy sao?

“Ta… muốn hủy cây trâm này!”

Lúc này, trong lòng Huân chỉ có một suy nghĩ, nàng định rút cây trâm này ra.

Nhưng cây trâm này đã ăn sâu vào trong linh hồn nàng, thậm chí đã dung hợp với linh hồn nàng mất rồi, căn bản không thể rút ra. Cũng chính vì vậy, nếu như cây trâm linh hồn này muốn khống chế hoàn toàn tư duy của Huân thì nàng cũng không thể kháng cự.

Đã không thể rút ra, vậy thì hủy diệt.

Trên khuôn mặt hoàn mỹ của nàng lộ ra vẻ mặt quyết liệt...

Nàng có đủ thời gian. Tám mươi nghìn năm chắc chắn thừa thời gian để nàng phá hủy cây trâm linh hồn này, quan trọng là cần phải có nghị lực.

Linh hồn của Huân từng bị phá hủy một lần. Lúc đó nàng cũng chỉ sở hữu tàn hồn mà thôi. Đã có thể hồi phục một lần thì lần này nàng cũng có thể.

Linh hồn của nàng vốn thay thế cho kiếm linh của La Chinh, muốn tách nàng và kiếm linh ra thì vô cùng dễ dàng.

Nhưng việc phá hủy cây trâm linh hồn vượt qua tưởng tượng của Huân nhiều.

Lần trước, linh hồn của Huân bị phá hủy, nhưng ký ức của bản thân lại không bị ảnh hưởng. Cây trâm linh hồn này đã liên kết với ký ức linh hồn của nàng.

Lúc Huân chịu đựng nỗi khổ bị phá hủy linh hồn, phá hủy cây trâm linh hồn này thì ký ức của nàng cũng nhanh chóng suy giảm.

Tốc độ suy giảm khá kinh người. Về sau, Huân thậm chí còn không thể nhớ được tại sao lại phải giày vò bản thân như vậy. Trong linh hồn nàng chỉ còn lại một chấp niệm, chính là muốn rút cây trâm này ra.

Nhưng lúc linh hồn Huân bị tổn hại, trong Yêu Dạ tộc thuộc không gian Đại Diễn, bức tượng của Huân lại có biến đổi kỳ lạ, ánh sáng trong bức tượng lại yếu đi.

Nhưng người Yêu Dạ tộc lúc này lại không hề chú ý đến những thay đổi trên bức tượng vương giả của Huân. Bởi vì toàn bộ các cường giả của Yêu Dạ tộc đều đang kinh hoàng. Khi Thánh tộc xâm nhập vào, các nàng đã nhận được một mệnh lệnh mới, một mệnh lệnh khiến họ khó mà hiểu được.