Lời giải thích mà Dao đưa ra cũng không thể làm cho người ta tin phục.
Dù sao trong linh hồn của người Yêu Dạ tộc ở đây không hề có châm phong linh hồn, các nàng cũng không hiểu rõ lai lịch của Yêu Dạ tộc.
Nhưng với tư cách là người đứng đầu Yêu Dạ tộc, không thể để đồ đằng tín ngưỡng bị phá vỡ. Dao chỉ cần đưa ra một lời giải thích như vậy là đủ rồi. Về phần lời giải thích này có thật hay không, có hoang đường hay không thì đã không còn quan trọng nữa, bởi vì người Yêu Dạ tộc không có quyền nghi ngờ Vương.
“Cho dù các ngươi thấy khó hiểu như thế nào, nghi ngờ, hoang mang hay thậm chí căm phẫn ra sao, cũng sẽ không thay đổi được quyết định của ta và Doanh. Các vị Giới Chủ nghe lệnh, sắp xếp lại biên chế đội ngũ của các ngươi, rồi đóng quân ở Hình Danh giới đợi lệnh, ta sẽ dẫn dắt các vị tạo ra thời đại hưng thịnh của Yêu Dạ tộc!”
Nói xong, Dao quay đầu đi, cổng lưu ly ngũ sắc ầm ầm đóng lại, nàng ta còn cần giải thích với vài vị Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc.
Đương nhiên, những Thiên Tôn kia không dễ nói chuyện như con dân của Yêu Dạ tộc, nhưng Dao có thể cho bọn họ điều tra châm phong linh hồn, vấn đề này không khó giải quyết. Tiếp theo, việc Yêu Dạ tộc cần làm là chờ đợi, tới thời điểm mấu chốt nhất thì cho Nhân tộc một đòn trí mạng…
…
Trong thời gian ngắn, liên minh Nhân Đạo đã bị mất hai trăm Đại Giới.
Đại quân của Thánh tộc thế như chẻ tre, chưa từng gặp phải sự chống cự nào ra hồn. Với tốc độ như vậy, lâu nhất là hai năm, Thánh tộc có thể nuốt chửng cả liên minh Nhân Đạo.
Đại Giới trung tâm của Thiên Vị tộc.
Trong cung điện to lớn bỗng nhiên phát ra một luồng khí thế mạnh mẽ.
Luồng khí thế kia giống như vô số lưỡi dao mỏng, thổi quét mọi thứ trong đại điện này…
“Soàn soạn soàn soạt soàn soạt…”
Dưới sự bào mòn của luồng khí thế này, tòa cung điện tráng lệ đã bị cắt ra vô số dấu vết nhỏ.
Trên vách tường, trên sàn nhà, trên trần nhà, còn có trên người những pho tượng được làm từ các loại vật liệu quý hiếm. Gần như trong nháy mắt, bề mặt của chúng đều bị phủ đầy vết cắt nhỏ…
Nếu như có ai đó ở trong cung điện này, tiếp xúc với những lưỡi dao khí thế này, sợ là sẽ thành một đống máu thịt be bét, có thể so với lăng trì.
“Chúng ta… còn phải nhịn tới khi nào.” Một giọng nữ tinh tế và dễ nghe vang lên.
Người nói chuyện chính là Thần Dụ Thiên Tôn của liên minh Nhân Đạo. Trong đôi con ngươi giống như đá quý màu đen kia dường như bùng cháy hai ngọn lửa. Luồng khí thế vừa rồi chính là do bà vô tình phát ra trong cơn tức giận.
Trong đại điện này, ngoài Thần Dụ Thiên Tôn ra, còn có hơn hai mươi vị Thiên Tôn Nhân tộc, giờ phút này cũng không nói được một lời.
Sau khi Thánh tộc vượt qua bức tường than thở, điểm dừng chân đầu tiên của họ là Thang Thần tộc. Khi đó, người trong liên minh Nhân Đạo đã nhận ra rằng nếu Thánh tộc phát động chiến tranh, người đầu tiên bị đánh sẽ là liên minh Nhân Đạo.
Thực lực của liên minh Nhân Đạo không yếu, bản thân Thần Dụ Thiên Tôn chính là một trong bốn Thiên Tôn cấp cao trong vũ trụ. Ngoài bà ra, phần số trời của đám người Huyễn Hải Thiên Tôn, Vân Hồ Thiên Tôn gánh vác cũng không tệ…
Nếu bọn họ liều mạng chống lại, sẽ không đến mức bị mất hơn hai trăm Đại Giới trong thời gian ngắn.
Hiện giờ, liên minh Nhân Đạo phải mang tiếng xấu, tất cả sinh linh trí tuệ trong vũ trụ đều cười nhạo sự yếu đuối của bọn họ.
Đặc biệt là một số Giới Chủ bị Thánh tộc đánh chết, trước khi chết thậm chí đã dùng Thét Lệnh, mở miệng nhục mạ Thiên Tôn Thần Vực chưa chiến đấu đã sợ hãi trước, thấy thẹn cho thủ lĩnh của liên minh Nhân Đạo, vân vân.
Đừng nhìn Thần Dụ Thiên Tôn là phụ nữ mà lầm tưởng, vốn dĩ bà cũng rất nóng tính.
Từ sau khi Thánh tộc tuyên chiến, Phong lão đầu ba lần bốn lượt dặn dò liên minh Nhân Đạo, cố gắng hết sức đừng phản kháng, hơn nữa còn không ngừng rút quân chủ lực của liên minh Nhân Đạo về.
“Thiên Vị tộc nợ chúng ta một lời giải thích.” Thần Dụ Thiên Tôn nhìn chằm chằm Phong lão đầu nói.
Phong lão đầu khẽ thở dài một tiếng: “Giai đoạn hiện tại chúng ta chỉ có thể nhịn…”
“Vẫn là lời giải thích này?” Thần Dụ Thiên Tôn cười lạnh.
Nguyên Tội Thiên Tôn đột nhiên mở miệng nói: “Hy vọng của chúng ta vừa mới được đưa đi, có thể dùng không gian đổi lấy thời gian…”
“Đổi lấy thời gian nào? Thời gian chờ đợi mười Đạo Tử lớn lên sao?” Thần dụ Thiên Tôn chất vấn.
Nguyên Tội Thiên Tôn á khẩu không trả lời được…
Có thể nói, mười Đạo Tử này là thiên tài mà phải tập hợp toàn bộ tài nguyên trong vũ trụ mới sinh ra được. Ở Lĩnh Vực của mình, bọn họ gần như đều có thiên phú hoàn mỹ. Ngay cả rất nhiều Thiên Tôn ở đây, lúc còn trẻ cũng phải thua xa.
Nhưng mà thiên phú của Đạo Tử mạnh đến mấy đi nữa, cũng cần thời gian để lớn lên!
Nếu cho những Đạo Tử này một trăm năm để trưởng thành, thì chỉ sợ thế cuộc bây giờ có thể đã rất khác.
Nhưng lúc này mới qua hơn một năm, Thánh tộc đã triển khai hành động.
Những Đạo Tử kia có thể trở thành Thần trong vài năm sao?
Quả thực là nằm mơ giữa ban ngày. Cho dù là Thần Dụ Thiên Tôn có coi trọng La Chinh bao nhiêu thì cũng biết đây là chuyện không thể.
Cho nên trong lòng không ít Thiên Tôn cũng biết rõ, lời giải thích dùng không gian đổi lấy thời gian chỉ là sách lược một bên tình nguyện thôi. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn vũ trụ bị Thánh tộc xâm chiếm từng chút từng chút một.
“Chủ của ta đã sắp xếp như thế thì tất nhiên là có lý do của người. Chúng ta thân là hậu duệ của chủ nhân, cần phải chọn tin tưởng người. Nếu cuối cùng vũ trụ sống sót qua cuộc khủng hoảng này, những gì chúng ta nợ liên minh Nhân Đạo, chúng ta sẽ báo đáp lại gấp mười lần!” Phong lão đầu tiếp tục nói.
Thần Dụ Thiên Tôn còn chưa nói gì, một chàng trai tướng mạo tuấn tú bên cạnh bà đã cười lạnh một tiếng: “Không thể đợi đến lúc đó, liên minh Nhân Đạo chúng ta không thể hy sinh bản thân, để cho Thiên Vị tộc các ngươi tranh thủ thời gian! Tại hạ xin lỗi không tiếp chuyện được!”
Dứt lời, chàng trai kia quay đầu đi, bản thể hóa thành hai cái ảo ảnh tách sang hai bên rồi biến mất trước mặt mọi người trong nháy mắt…
Đó chính là Huyễn Hải Thiên Tôn của liên minh Nhân Đạo!
Điểm xuất phát của Thiên Vị tộc và liên minh Nhân Đạo khác nhau. Thiên Vị tộc là suy xét toàn diện, đứng ở trên lập trường của toàn bộ vũ trụ để nhìn nhận vấn đề.
Cho dù Thánh tộc có mạnh mẽ xâm lược thì trong khoảng thời gian này cũng mới chỉ chiếm cứ được hơn hai trăm Đại Giới. Nếu muốn chiếm cứ hoàn toàn cả mấy nghìn Đại Giới của liên minh Nhân Đạo thì cần phải tốn một khoảng thời gian.
Nhưng trong mắt liên minh Nhân Đạo, chuyện này khó mà chịu đựng nổi.
Hưởng ứng lời triệu tập của Thiên Vị tộc, mọi người hợp sức chống lại Thánh tộc. Kết quả Thánh tộc đánh tới, người Thiên Vị tộc lại đứng một bên xem kịch? Xem kịch thì cũng thôi, còn muốn chúng ta từ bỏ chống cự, thật quá đáng.
Mặc dù các Thiên Tôn biết, ân oán của Thánh tộc là đến từ ân oán của Thần Vực, đó là cuộc đấu giữa các sinh mệnh cấp cao hơn, mà Thiên vị tộc thì đại diện cho một phe trong các thế lực đó. Đây xem như là một cách thức tự cứu mình của chủ nhân Đại Diễn. Nhưng về mặt tình cảm, bọn họ rất khó chấp nhận phương pháp này.
“Ha ha ha, hôm nay đánh chết bốn Giới Chủ, theo thứ tự là Hạ Thủy Minh, Nhan Khai… Thần Dụ Thiên Tôn, ngày đó ta và nàng có duyên gặp mặt, ta chưa từng quên sắc đẹp của nàng. Nếu nàng có thể ra mặt uống rượu ca hát với ta, ta có thể sắp xếp binh mã, tạm hoãn ba tháng, thế nào?”
Vào lúc này, giọng nói của Ma Ha lại vang lên một lần nữa thông qua Thét Lệnh. Tất cả Thiên Tôn đều nghe rõ ràng, Phong lão đầu nhíu mày, sự khiêu khích của vị Thánh Tử này càng ngày càng quá đáng.
“Khinh người quá đáng, ông nói chúng ta còn có thể nhịn sao?” Thần Dụ Thiên Tôn nở một nụ cười quái dị, rõ ràng là đã rất tức giận. Bà hung hăng trừng mắt nhìn các vị Thiên Tôn ở đây một cái rồi lập tức xoay người bước vào trong hư không.
Ngay sau đó, Vân Hồ Thiên Tôn của liên minh Nhân Đạo cũng rời đi theo…
Thấy ba nhân vật đại diện của liên minh Nhân Đạo rời đi, Nguyên Tội Thiên Tôn không nhịn được thở dài một cái: “Có lẽ, quyết định của chúng ta là sai lầm.”
Lôi Phạt Thiên Tôn vẫn luôn trầm mặc cũng lắc đầu: “Thời gian thực sự quá ngắn, gửi gắm hy vọng vào mấy đứa nhóc kia quả thật không thực tế…”
Sắc mặt lão tộc trưởng cũng hết sức phức tạp.
Mặc cho Thần Dụ Thiên Tôn dẫn dắt liên minh Nhân Đạo đi chống lại Thánh tộc, kết quả ra sao là điều có thể tưởng tượng được. Nếu như đội quân tinh nhuệ của liên minh Nhân Đạo bị tiêu diệt hoàn toàn, sẽ là một tổn thất to lớn đối với Nhân tộc.
Lão tộc trưởng lại thở dài một cái.
Đã rất nhiều năm, biểu cảm này chưa từng xuất hiện ở trên mặt ông.
Từ khi ông trở thành người đứng đầu Thiên Vị tộc cho tới nay, mọi thứ đều phát triển vô cùng thuận lợi.
Thiên Vị tộc nhanh chóng vùng dậy, mười Đạo Tử nhận chức thuận lợi, La Chinh nhanh chóng trưởng thành… Dường như mọi thứ đều được tiến hành từng bước một.
Thậm chí ông còn cho rằng tất cả những điều này đều là chuyện đương nhiên. Bởi vì Thiên Vị tộc bọn họ được hình thành từ kế hoạch của đồ đệ thánh nhân, từ sự sắp đặt của chính chủ nhân Đại Diễn, hoàn toàn không thể xuất hiện sai lầm!
Không ngờ cuối cùng lại xuất hiện một sai lầm trí mạng, Thánh tộc đã phá vỡ bức tường than thở trước thời hạn, khiến những Đạo Tử được tuyển chọn ra kia không có đủ thời gian để trưởng thành.
“Có lẽ đã đến lúc phải phát động phản kích, ta đi cầu kiến Tinh Vĩ đại nhân.” Phong lão đầu lập tức biến mất ở trong cung điện.