Thiên Vị tộc rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Ban đầu, cho dù là Tinh Vĩ đại nhân, hay là lão tộc trưởng đều định dùng không gian đổi lấy thời gian, muốn cố gắng hết sức trì hoãn bước đi của Thánh tộc.
Vũ trụ lớn như vậy, cho dù tham vọng của Thánh tộc có lớn đến mấy thì muốn thôn tính hết cũng không phải là chuyện dễ dàng…
Nhưng hậu quả là phải hy sinh liên minh Nhân Đạo.
Bởi vì sự xâm lược của Thánh tộc, ba thế lực lớn của Nhân tộc phải buộc chặt với nhau. Ân oán trước kia giữa Thần Dụ Thiên Tôn và Nguyên Tội Thiên Tôn cũng được xóa bỏ. Nhưng, nếu bảo đám người Thần Dụ Thiên Tôn chịu nhìn lãnh thổ của mình bị xâm chiếm từng chút một, thì thế nào họ cũng không làm được.
Nhưng nếu để cho một mình liên minh Nhân Đạo chống lại Thánh tộc thì hậu quả sẽ chỉ càng tồi tệ hơn. Theo tình trạng hiện nay, so với bị tiêu diệt từng bộ phận, không bằng hợp tác với nhau dốc sức cùng đánh một trận!
Nhưng đây là một lựa chọn khó khăn.
“Tinh Vĩ đại nhân.” Phong lão đầu tiến vào trong bí cảnh, chắp tay một cái về phía đối phương.
Trong bí cảnh, một ông lão ngồi xếp bằng lơ lửng trên không trung. Bên cạnh ông lão này có một vài ánh sao không ngừng lướt qua, giống như vô số ngôi sao băng liên tục rơi xuống bên cạnh ông ta.
Tinh Vĩ không nói lời nào, từ đầu đến cuối ông chỉ luôn nhắm mắt suy nghĩ, dường như ông đang sử dụng những ánh sao kia để liên lạc gì đó.
Thấy thế, Phong lão đầu bèn đứng sang một bên, không cắt ngang suy nghĩ của Tinh Vĩ.
Chỉ chốc lát sau, càng lúc càng nhiều ánh sao hiện ra xung quanh Tinh Vĩ. Mỗi một ánh sao đều biến thành một đường thẳng màu trắng sáng, phác họa nên từng đường hoa văn phức tạp.
Số lượng hoa văn càng lúc càng nhiều, cuối cùng hội tụ ở đỉnh bí cảnh, tạo thành một luồng sáng màu trắng, chậm rãi xuyên qua đỉnh đầu Tinh Vĩ!
Theo dải sáng kia lan ra, toàn bộ sao trời của vũ trụ đều bắn ra ánh sáng cùng một lúc!
Bây giờ, trong vũ trụ đang là buổi tối, tất cả ánh sao tỏa ra, liền chiếu sáng đêm tối giống như ban ngày!
Mặc dù Phong lão đầu ở trong bí cảnh, nhưng rõ ràng cũng nhận ra những thay đổi đang diễn ra trong vũ trụ. Có vẻ như Tinh Vĩ đại nhân đang thi triển một bí thuật nào đó.
Tinh Vĩ là thần duy nhất trong Thiên Vị tộc, thậm chí huyết mạch của Thiên Vị tộc cũng là do tự tay ông kích hoạt. Cộng thêm bản thân ông lại là đồ đệ của thánh nhân, đứng ở góc nhìn của ông, hẳn là thế cuộc trong vũ trụ này sẽ càng thêm rõ ràng.
Ánh sáng phía trên không ngừng tới gần đỉnh đầu của Tinh Vĩ đại nhân, tốc độ kéo dài của dải sáng kia cũng càng lúc càng chậm, càng lúc càng khó khăn!
Tinh Vĩ nhắm chặt hai mắt, lông mày khẽ nhíu lại, hai tay bỗng nhiên mở ra, từ trong đan điền của ông đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng chói lọi. Bất thình lình, một tinh thể màu xanh nhạt bắn ra, không ngừng lượn vòng ở trước mặt Tinh Vĩ.
Tinh thể kia có hình bát giác, nhìn qua giống như một cái bùa Bát Quái, nhưng tấm bùa Bát Quái này lại khiến người ta cảm thấy vĩnh hằng bất diệt.
“Đây là thần cách của Tinh Vĩ đại nhân! Thần cách rời khỏi cơ thể!” Phong lão đầu khẽ nhíu mày, đây là lần đầu tiên lão tộc trưởng tận mắt nhìn thấy thần cách.
Sau khi thần cách này lượn vòng ra, ánh sao thoát ra từ trong người Tinh Vĩ đại nhân càng tăng lên, mà tốc độ kéo dài của dải sáng trên đỉnh đầu lại tăng lên gấp nhiều lần!
“Ngưng tụ!”
“Vèo vèo vèo…”
Một ít ánh sao kia không hẹn mà cùng vọt mạnh về phía đỉnh đầu của Tinh Vĩ, hội tụ ở trong dải sáng. Xem ra Tinh Vĩ đại nhân muốn kéo dải sáng kia vào trong đầu ông.
Khi dải sáng kia chỉ cách đỉnh đầu của Tinh Vĩ còn có hai tấc, đột nhiên trong dải sáng truyền đến tiếng nổ tung.
“Vụt…”
Dải sáng kia đột nhiên co lại, giống như một con thú dữ bị thương, đỉnh đầu lùi về trong hoa văn. Chẳng mấy chốc, hoa văn do những ánh sao kia phác họa đều biến mất sạch sẽ!
Sắc mặt của Tinh Vĩ trở nên khá khó coi.
“Vì, vì sao…” Trong mắt Tinh Vĩ lộ chút thất vọng.
Có thể khiến một vị thần cảm thấy thất vọng, rõ ràng là những chuyện ông vừa mới làm khá quan trọng!
“Tinh Vĩ đại nhân, ngài đây là…” Thấy Tinh Vĩ mở hai mắt, Phong lão đầu vội vàng hỏi.
Tinh Vĩ thản nhiên nhìn Phong lão đầu, nhưng lại than thở một tiếng: “Ta vừa mới thi triển Đại Tinh Thần Thuật, có thể điều động tất cả sức mạnh của các vì sao.”
Đại Tinh Thần Thuật này, thuộc về thần đạo Tinh Thần trong ba nghìn thần đạo.
“Điều động sức mạnh của các vì sao, Tinh Vĩ đại nhân muốn làm gì?” Phong lão đầu có chút khó hiểu.
Tinh Vĩ tiếp tục nói: “Ta muốn tiếp quản toàn bộ vũ trụ Đại Diễn, nếu ta có thể khống chế cả vũ trụ, có thể thay thế một trăm nghìn Đại Giới trong vũ trụ, thì thực lực có thể tăng lên rất nhiều. Nếu như thành công, cho dù là vị thần kia của Thánh tộc cũng không làm gì được ta.”
“Tiếp quản quyền khống chế vũ trụ, mưu đoạt Thiên Đạo ư?” Phong lão đầu lộ vẻ kinh hãi.
Tinh Vĩ gật đầu, trên mặt tỏ vẻ khó hiểu: “Hiện giờ thân thể của sư tôn đã suy yếu một nửa, ngay cả ý thức cũng không còn. Theo lý thuyết, hiện tại ông ấy không thể kiểm soát cả vũ trụ, nhưng vì sao ta vừa mới thử nghiệm, lại bị một luồng sức mạnh bài xích, việc này thật sự rất kỳ quái.”
Đây không phải là lần đầu tiên ông thử.
Ánh mắt của Phong lão đầu lóe lên, lập tức nói: “Trước đây Vu tộc thượng cổ bí mật bày trận ở mặt sau của Đại Thế Giới, cũng vì muốn âm mưu cướp đoạt Thiên Đạo, nhưng cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc! Hình như cũng bị một sức mạnh nào đó ngăn cản!”
Lúc trước, khi bọn họ chém giết Chúc Cửu Âm, Vu tộc thượng cổ đã khởi động trận pháp kia, muốn dung hợp ý chí của Đại Thế Giới.
Nhưng không ngờ, đến một bước cuối cùng lại bị một lường sức mạnh thần bí bài xích ra ngoài.
Lúc ấy, bọn họ nghi ngờ có phải trong Vu tộc thượng cổ xuất hiện kẻ phản bội hay không. Nhưng theo tàn dư của Vu tộc thượng cổ bị treo cổ, Thiên Đạo cũng không xuất hiện vấn đề gì, suy đoán này đã tự động bị phá vỡ. Nhưng đến tận bây giờ, bọn họ vẫn chưa tìm được nguyên nhân.
Hiện tại, Tinh Vĩ đại nhân lấy Đại Tinh Thần Thuật, muốn dung nhập vào trong Thiên Đạo, lại vẫn thất bại.
Ông cũng bị một luồng sức mạnh bài xích, dường như ở trong Thiên Đạo này sớm đã ẩn núp một người kiểm soát, nên hoàn toàn ngăn cản những người khác ở bên ngoài.
Phong lão đầu chưa từng nghĩ đến, người đã hợp nhất với Thiên Đạo lại chính là La Chinh!
Sau khi hắn dung hợp với ý chí của Đại Thế Giới, những ý chí đó liền không ngừng lan dọc về phía vũ trụ theo con đường phi thăng. Tuy nói bây giờ La Chinh đã rời khỏi vũ trụ Đại Diễn, bản thể ở trong cấm địa Luyện Thần, nhưng Tinh Vĩ muốn xâm nhập, thậm chí kiếm soát Thiên Đạo là điều hoàn toàn không có khả năng.
Sau khi Tinh Vĩ thất bại, ông lộ vẻ thất vọng.
Nếu ông thật sự thành công trong việc dung hợp Thiên Đạo, nắm cả vũ trụ Đại Diễn trong tay, như vậy tình thế sẽ trở nên ổn định. Cho dù Thánh tộc có phái vài vị thần tới cùng lúc cũng không có cách nào để bắt ông.
“Ngươi có chuyện gì?” Tinh Vĩ nhìn chằm chằm vào Phong lão đầu hỏi.
Phong lão đầu liền báo cáo chi tiết phản ứng của vài vị Thiên Tôn trong liên minh Nhân Đạo cho Tinh Vĩ.
Nghe Phong lão đầu nói xong, Tinh Vĩ không nhịn được lắc đầu: “Thật hoang đường, liên minh Nhân Đạo bọn họ chỉ có không đến mười Thiên Tôn, cho dù tập hợp tất cả Giới Chủ của liên minh Nhân Đạo thì muốn chống lại Thánh tộc cũng chỉ là lấy trứng chọi đá.”
“Nhưng để bọn họ trơ mắt nhìn Thánh tộc xâm lược quê hương của mình quả thật quá tàn khốc.” Phong lão đầu lắc đầu nói.
Thành thật mà nói, đừng nói bọn Thần Dụ Thiên Tôn không làm được, cho dù là chính Phong lão đầu cũng không làm được…
Tinh Vĩ làm sao không hiểu lời của Phong lão đầu, ông chỉ khẽ thở dài nói: “Thôi, nếu bọn họ muốn đi, chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Lần này ta sẽ mở phương pháp Chư Thiên Tinh Thần, cố hết sức giúp đỡ các ngươi tiến hành phản kích.”
“Không đợi các Đạo Tử quay về ư?” Phong lão đầu hỏi.
Truyền thuyết về Đạo Tử, thậm chí là việc đưa họ vào cấm địa Luyện Thần, đều là do Tinh Vĩ cung cấp. Dựa theo lời nói của Tinh Vĩ, cấm địa Luyện Thần kia quả thật không giống một thánh địa tu luyện bình thường, nhưng vội vàng đưa bọn họ đi như vậy, lại không biết lúc nào có thể trở lại.
“Chúng ta không thể ngồi chờ như vậy, phải làm một chút gì đó, phối hợp với liên minh Nhân Đạo và giao thiệp qua lại với Thánh tộc, ít nhất có thể làm chậm tiến độ của Thánh tộc.” Trên mặt Tinh Vĩ lộ ra vẻ lo lắng.
Tinh Vĩ là đồ đệ của La Tiêu, có niềm tin phi thường với sư tôn.
Tính toán và sắp đặt của sư tôn chắc chắn có thể giúp chuyển nguy thành an, đây là tín ngưỡng chung của tất cả các đồ đệ.
Cho dù rơi vào tình trạng tồi tệ hơn nữa, Tinh Vĩ cũng chưa từng mất đi lòng tin.
Nhưng lần này, Tinh Vĩ không hề có lòng tin.
Thân là thần, ông biết rõ về cấm địa Luyện Thần, nơi đó thật sự là một thánh địa tu luyện, được Cưu Thánh xây dựng trong Thần Vực.
Nhưng dù cấm địa Luyện Thần có thần thánh đến mấy, cũng không thể nâng cao thực lực của những Đạo Tử kia lên đủ để cứu vớt vũ trụ Đại Diễn trong khoảng thời gian ngắn, đây là điều không tưởng…
Tốc độ dòng chảy thời gian của vũ trụ Đại Diễn và cấm địa Thần Luyện thuộc trạng thái đồng bộ.
Ngay khi Tinh Vĩ đưa ra quyết định này, đồng thời mí mắt của La Chinh khẽ run lên. Ngay sau đó hắn đột nhiên mở hai mắt ra, một luồng sáng màu vàng còn sót lại nhanh chóng xoay tròn trong con ngươi của hắn, rồi dần dần tan biến.