Bách Luyện Thành Thần

Chương 1781





Sau khi đoản kích đụng vào chỗ vô hình kia, bầu trời phía trên phủ Hàm Thiên dần dần biến ra màu sắc mê hoặc, giống như các loại mực màu sau khi bị đổ được hòa vào nhau.

Đúng như lời người con cháu Hàm gia kia nói, lực ràng buộc của bầu trời phủ Hàm Thiên đã mượn sức mạnh của bảng đá thiên giới để bố trí ra một kết giới quy tắc.

Kết giới lơ lửng trên bầu trời phủ Hàm Thiên, bình thường không thể nhìn thấy, chỉ khi có kẻ thù bên ngoài đến xâm phạm, chạm vào nó thì kết giới mới được kích hoạt!

Nhưng trong thần thành Lục Nhâm, các vị thần có tư cách ra tay thì ít nhất cũng phải là thần cấp cao, chứ những vị thần cấp bậc như Cực Ác lão nhân thì cũng không có sức chống lại bảng đá thiên giới.

Suốt hai kỷ nguyên thần qua, kết giới trên bầu trời phủ Hàm Thiên chưa được kích hoạt lần nào…

Trong cả phủ Hàm Thiên, từ các vị thần truyền đạo đến các võ giả chứng thần đều ngơ ngác nhìn lên bầu trời. Một số vị thần đã sống nhiều năm đương nhiên từng thấy kết giới này được kích hoạt. Nhưng với những võ giả chứng thần trẻ tuổi thì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy cảnh tượng lạ như vậy!

“Không, không hay rồi!”

Hàm Mạnh thấy màu sắc không ngừng lan ra, dường như nhớ tới chuyện gì đó quan trọng, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Đồng thời quay đầu hét lớn: “Trần lão! Mau! Mau dùng lệnh phủ quyết! Ta chắc chắn sẽ đền lại cho ngươi cái khác!”

Các vị thần truyền đạo trong phủ Hàm Thiên hiện đều tập trung ở một góc khác của quảng trường, kể cả ông già họ Ngô cũng ở trong đó. Những vị thần truyền đạo này cũng để ý tới nhất cử nhất động của La Chinh…

“Như vậy thì, phương pháp Huyền Kim phá kỵ kia của lão Ngô ngươi thật sự là do hắn truyền cho?” Một vị thần truyền đạo hỏi.

Ông già họ Ngô gật đầu. “Lúc ấy, ta cũng không có gì báo đáp, chỉ xin cho hắn tấm lệnh bài bạch ngọc, cũng không nghĩ hắn thật sự có ý định vào phủ Hàm Thiên bằng thực lực của bản thân. Thế nên hơi áy náy, hôm nay vốn còn muốn bồi thường cho hắn một chút. Không ngờ… Khà khà, năng lực của tên nhóc này thật sự khiến người ta bất ngờ.”

Đang nói đến đó thì giọng Hàm Mạnh bên kia đã truyền tới.

“Lão Trần” trong miệng Hàm Mạnh chính là vị thần truyền đạo dày dặn kinh nghiệm nhất trong phủ Hàm Thiên, đồng thời cũng là có uy tín nhất.

Lão Trần vừa nghe thấy lời nói của Hàm Mạnh thì vẻ mặt cũng đột nhiên thay đổi. Trong nháy mắt, lão cũng nhớ tới một chuyện cực kỳ quan trọng đang bị mọi người bỏ qua!

Có quy tắc của bảng đá thiên giới bao phủ, không ai có thể hành động trong cả thần thành Lục Nhâm, thậm chí chỉ cần sóng năng lượng hơi mạnh thôi cũng có thể bị bảng đá thiên giới trừng phạt nghiêm khắc.

Nhưng trong kỳ thi của phủ Hàm Thiên, quy tắc trong phủ sẽ được thả lỏng hơn rất nhiều, cho nên những võ giả chứng thần này mới có thể lấy chân nguyên của thế giới trong cơ thể ra, ném lệnh bài bạch ngọc mà không bị bảng đá trừng phạt.

Nhưng La Chinh ném đoản kích màu đen kia lên không trung, trực tiếp đánh trúng kết giới của phủ Hàm Thiên, như vậy chẳng khác nào trực tiếp kích hoạt kết giới này! Mặc dù lực đoản kích đụng vào tầng kết giới kia không lớn, nhưng sẽ bị bảng đá thiên giới nhận định là “xâm phạm”, do đó phát ra phản kích cấp bậc cao nhất.

Với uy thế của bảng đá thiên giới, khi nó đã dốc toàn lực phản kích lại thì cho dù là Hàm Mạnh có lẽ cũng phải tan thành mây khói. Tuy thực lực và thiên phú của La Thiên Hành này rất tốt, nhưng chắc chắn không thể chịu được công kích ở mức độ kia, sợ rằng sẽ tan thành mây khói chỉ trong nháy mắt!

Từ trước đến nay, chưa từng có võ giả chứng thần nào có thể ném lệnh bài bạch ngọc đến độ cao chín mươi chín trượng!

Đừng nói là võ giả chứng thần, cho dù là thần cấp trung cũng khó mà làm được. Bởi vì sau khi tới độ cao chín mươi chín trượng, thì lực ràng buộc ở mỗi trượng tiếp theo sẽ tăng gấp đôi, cứ thế tăng lên theo cấp số nhân. Khi tới chín mươi chín trượng rồi, lực ràng buộc trong không gian kia đã cực kỳ kinh khủng.

Nhưng La Chinh cứ như vậy mà làm ra điều bất ngờ không thể tưởng tượng này. Rõ ràng Hàm Mạnh đã bị giật mình. Trong mắt Hàm Mạnh, có lẽ La Chinh không khác với những thiên tài trong đảo nổi quyền thế kia bao nhiêu, đồng thời cũng là võ giả chứng thần mạnh nhất mà hắn từng thấy kể từ khi giữ chức trong phủ Hàm Thiên.

Nếu như La Chinh thật sự chết vì sự trừng phạt của bảng đá thiên giới, sợ rằng hắn sẽ phải hối hận xanh ruột mất.

“Xì xì…”

Ở giữa thần thành Lục Nhâm, nơi bảng đá màu xanh đang sừng sững ở đây. Trên bảng đá này viết chi chít đầy những chữ nhỏ màu vàng. Có hơn một nghìn chữ nhỏ màu vàng được Thánh Hoàng Hàm gia tự mình viết lên. Đó là quy tắc mà tổ tiên của Hàm gia lập ra!

Sau khi có người kích hoạt quy tắc của bảng đá thiên giới, những chữ nhỏ màu vàng kia sẽ lóe sáng.

Ngay giờ phút này, một đoạn chữ nhỏ ở giữa phiến đá bắt đầu lóe sáng…

Đồng thời, trên khoảng không của bảng đá bỗng xuất hiện một tia sét. Tia sét này không ngừng vờn quanh, sau đó rồi bắt đầu thu hẹp lại về một mối, cuối cùng hình thành một quả cầu sét nhỏ!

Từng đợt ánh sáng vàng không ngừng lóe ra trên bảng đá, quả cầu sét kia cũng không ngừng lớn dần. Lúc đầu nó chỉ cỡ nắm tay, dần dần biến thành cỡ một tòa nhà!

“Đùng đùng đùng…”

Lớp ngoài của quả cầu sét này có màu tím xanh, lớp trong thì là màu đen thẫm, trong đó ẩn chứa lực sấm phạt ở mức độ cao nhất.

Sau khi ngưng kết xong, nó bay thẳng đến phủ Hàm Thiên, để lại một loạt tiếng sấm trên bầu trời khiến người ta kinh hồn bạt vía!

Thấy sắc mặt của Hàm Mạnh, lòng La Chinh cũng cảm thấy bất an. Cực Ác lão nhân ở trong đầu cũng nhắc nhở: “La Chinh, ngươi cẩn thận, hình như ngươi đã chạm đến bảng đá thiên giới.”

Ở thành Kính, La Chinh từng thấy uy lực của bảng đá thập giới. So với bảng đá thập giới, bảng đá thiên giới trong thành Lục Nhâm này mạnh hơn nhiều. Hắn không ngờ phủ Hàm Thiên lại sơ sót như thế, biết rõ chạm đến thứ kia nguy hiểm như vậy mà còn muốn kiểm tra thứ hạng theo cách nhàm chán này?

“Đùng đùng…”

Tiếng sấm chói tai từ xa vọng lại, từ chân trời chạy thẳng tới phủ Hàm Thiên.

Không ít võ giả chứng thần có đầu óc nhanh nhạy dường như đã hiểu được gì đó, ào ào tản ra bốn phía xung quanh, tránh xa La Chinh, sợ bị sự trừng phạt của bảng đá thiên giới ảnh hưởng. Sau đó, quả cầu sét kia ngay lập tức rơi vào kết giới của phủ Hàm Thiên, đập xuống đầu La Chinh!

Uy thế ẩn chứa trong quả cầu sét này đủ khiến thần cấp cao bị thương nặng, thậm chí còn có thể bị giết chết. Trong nháy mắt chui vào phủ Hàm Thiên, lực sấm sét lớn mạnh ẩn chứa trong đó hình thành một vòng điện trường kỳ lạ, đảo lộn hô hấp của một trăm nghìn võ giả chứng thần trong phủ Hàm Thiên.

Trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, tên La Thiên Hành kia gặp tai họa rồi. .

Hầu hết mọi người không có mâu thuẫn gì với La Chinh, sau khi suy nghĩ cẩn thận, trong lòng cũng thầm thương xót cho hắn. Người này dễ dàng lập một kỷ lục không thể tưởng tượng nổi như thế, sau này nhất định sẽ có tiền đồ xán lạn, nhưng không ngờ lại chết dưới sự sơ suất của phủ Hàm Thiên. Ngẫm lại cũng thật đáng buồn.

Nhưng trong mắt Hô Lan Chước và đám người Hàm Chân, La Chinh đúng là đáng đời.

Từ lúc La Chinh kích hoạt bảng đá thiên giới đến lúc nó bắt đầu trừng phạt chỉ một hai nhịp thở…

Lão Trần nghe thấy Phủ chủ muốn dùng lệnh phủ quyết, hơn nữa còn hứa sẽ đền mình một cái nên trong lòng lão tự nhiên cũng bằng lòng. Trên thực tế, cho dù Hàm Mạnh không định đền bù cho lão thì lão cũng sẽ cứu La Chinh một mạng. Thân là thần truyền đạo lớn nhất trong phủ Hàm Thiên, chút giác ngộ ấy vẫn phải có!

Song, khi lão Trần vỗ nhẹ vào bên hông, vẻ mặt lại thay đổi một lần nữa, trên gương mặt già nua kia là nụ cười khổ: “Tấm lệnh phủ quyết kia, ta không mang theo bên người…”

Nghe thấy lời này của lão Trần, lòng Hàm Mạnh cũng đột nhiên trầm xuống. Lần này thật sự xong đời rồi.

Mắt thấy quả cầu sét kia sắp đập về phía La Chinh.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một cô gái mặc quần áo màu lam ở bên góc tường chớp hai mắt một cái, đầu nhỏ khẽ nghiêng, cánh tay như ngó sen trắng nhẹ nhàng đung đưa, từ trong tay nàng liền có thêm một tấm lệnh bài. Lệnh bài kia có hình dáng giống với lệnh bài bạch ngọc, phần trên hơi thô nhưng phần dưới lại rất tinh tế, chẳng qua màu sắc và chất liệu không giống nhau. Hơn nữa, ở giữa lệnh bài có khắc một chữ “miễn” rất to.

Đây là “lệnh phủ quyết” trong thần thành Lục Nhâm!

Những lệnh bài này đều được người Hàm gia làm ra. Tấm lệnh phủ quyết này có thể phủ nhận phần lớn quy tắc trên bảng đá thiên giới.

Nhưng người trong Hàm gia cũng biết, nếu như để “lệnh phủ quyết” tràn lan thì sợ rằng bảng đá thiên giới kia sẽ trở thành vật trang trí. Chuyện này liên quan đến sự an nguy của thần thành Lục Nhâm, cho nên người Hàm gia làm ra rất ít lệnh phủ quyết. Hiện tại, giá của một tấm lệnh phủ quyết ở trong thần thành Lục Nhâm đã bị đẩy đến mức giá trên trời, với hơn hai mươi nghìn Thần vũ tệ!

Nhưng cho dù có bỏ ra hơn hai mươi nghìn Thần vũ tệ thì lệnh phủ quyết vẫn khó tìm như trước. Bây giờ, ngay cả trong tay chi thứ của Hàm gia cũng chỉ có ba tấm lệnh phủ quyết, hơn nữa ba tấm lệnh phủ quyết này đều không ở trong tay Hàm Mạnh.

Năm xưa lão Trần từng lập được công lao hiển hách cho phủ Hàm Thiên, lại từng phát hiện được hai đệ tử cho Thánh Hoàng nên người trong Hàm gia mới đích thân tặng cho lão một tấm lệnh phủ quyết. Đáng tiếc, lão Trần lại không mang theo lệnh phủ quyết bên người, nước xa không cứu được lửa gần…

“Đùng đùng…”

Quả cầu sét chỉ còn cách La Chinh ba bốn thước, Hàm Mạnh và một đám thần trong phủ Hàm Thiên đều nhắm hai mắt lại theo bản năng.

La Chinh đã chuẩn bị sử dụng bộ quần áo đồng tâm để hộ thể, sau đó làm hết sức mình để chống lại quả cầu sét này. Mặc dù hắn cũng cảm thấy hy vọng đó là mong manh, trong lòng cũng tự sinh ra một chút cảm giác châm biếm. Không ngờ hắn lại có thể gặp phải chuyện khó mà giải thích bằng lý lẽ thế này!

Ngay giờ phút này, “lệnh phủ quyết” trong tay cô gái áo xanh ở góc tường đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng đỏ, chui ra khỏi phủ Hàm Thiên với tộc độ cực nhanh, vượt qua hơn nửa thần thành Lục Nhâm, đập vào bảng đá thiên giới. Cùng lúc đó, quả cầu sét kia liền đột ngột dừng lại một cách kỳ lạ ở đỉnh đầu La Chinh. Cho dù là những tia chớp chạy rải rác quanh quả cầu sấm sét giống như hàng chục nghìn con rắn nhỏ vướng víu cũng bị đóng băng chỉ trong nháy mắt.

Ánh sáng trên bảng đá thiên giới hơi lóe lên, quy tắc này đã bị “phủ quyết”, quả cầu sét cũng bắt đầu nhanh chóng tan rã, tất cả năng lượng trong đó cũng biến mất không thấy bóng dáng…