Trong thần điện, La Chinh được các bia đạo nhanh chóng thừa nhận chính là bởi đôi con ngươi của hắn!
Lúc đó có người còn cho rằng La Chinh sở hữu Hỏa Thần Nghĩa Đồng.
Mặc dù Hàm Đạo Chi không có mặt tại đó nhưng cũng đã nghe nói về đôi mắt có chứa hai vòng tròn của La Chinh. Bây giờ tận mắt nhìn thấy, ông cũng cảm thấy vô cùng khác thường!
Trên mặt Hàm Diệu Chi cũng đầy vẻ kỳ lạ. Ông không hiểu tại sao tên nhóc này có thể đấu với Ngũ Hành Tàn Phá dựa vào đôi con ngươi màu vàng đó?
Tia sáng màu vàng mãnh liệt tỏa ra trên vạch thần đạo Ngũ Hành của thước Vô Lượng!
Phần đạo uẩn tuôn vào đầu La Chinh tập trung hết trên vạch đó!
Vốn dĩ, thước Vô Lượng không hấp thu đạo uẩn của thần đạo Ngũ Hành, mà là đạo uẩn Ngũ Hành Tàn Phá do chính Hàm Diệu Chi tự lĩnh ngộ ra. Cùng lúc thước Vô Lượng hấp thu đạo uẩn, trong đầu La Chinh dường như cũng xuất hiện một dòng chảy trong sạch, truyền sinh khí vào trong đó.
“Theo bản chất của trời, đa số thắng thiểu số, nên Thủy thắng Hỏa. Tinh chất thắng kiên cố, vì vậy Hỏa thắng Kim. Cương thắng nhu, vì thế Kim thắng Mộc...”
Trong chốc lát, nhờ có thước Vô Lượng, La Chinh đã thực sự hiểu được Ngũ Hành Tàn Phá của Hàm Diệu Chi.
“Ngũ Hành Tàn Phá dùng một cặp tính chất tương khắc mà tạo ra lực tàn phá, vậy thì ta lấy một cặp tương sinh toàn vẹn là có thể phá giải rồi!”
Nếu bảo La Chinh thật sự có thể phá giải thần thông của vị thần cấp cao rõ ràng không thực tế.
Mặc dù Hàm Diệu Chi đã sử dụng tuyệt kỹ bí truyền của ông ta, nhưng dù sao cũng không dùng toàn bộ sức lực, coi như cũng cho La Chinh chút cơ hội!
Thân hình La Chinh đột nhiên lắc lư. Khí hỗn độn ở thế giới trong cơ thể nhanh chóng lưu chuyển, lập tức hóa thành lực ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, giống như năm dòng sông tuôn ra từ cơ thể La Chinh.
“Thần đạo Ngũ Hành?” Một vị Chi chủ khẽ cau mày.
“Đúng là hắn thi triển thần đạo Ngũ Hành. Nhưng rốt cuộc hắn muốn làm gì?” Một vị Chi chủ khác nhìn chằm chằm vào La Chinh nói.
Thần đạo Ngũ Hành là thần thông phổ biến nhất trong Thần Vực, rất nhiều người tu luyện. Hàm Diệu Chi có được lĩnh ngộ của chính bản thân trong thần đạo Ngũ Hành thì chắc chắn là nhân vật bậc thầy trong số những người tu luyện. Hiện tại La Chinh lại sử dụng thần đạo Ngũ Hành, như vậy chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ.
“La Chinh định dùng thần đạo Ngũ Hành phá giải... Ngũ Hành Tàn Phá? Có nhầm không vậy?” Trong mắt Hàm Mạnh hiện lên tia nghi hoặc. Nếu không nhìn thấu cơ sở của Ngũ Hành Tàn Phá thì việc phát huy ra thần đạo Ngũ Hành không những không thể phá được Ngũ Hành Tàn Phá mà còn bị Hàm Diệu Chi lợi dụng. Dù sao ngũ hành gặp ngũ hành cũng là tương khắc, Hàm Diệu Chi rất dễ quấy nhiễu thần đạo Ngũ Hành của La Chinh, hóa thành lực Ngũ Hành Tàn Phá!
“Chưa chắc.” Hàm Đạo Chi lắc đầu. Trong mắt ông, sức thực lực của La Chinh có lẽ không đáng nhắc đến. Nhưng chắc chắn hắn sẽ không ngu như vậy. Hắn đã thi triển thần đạo Ngũ Hành thì chắc chắn có nguyên do, chỉ là không biết nguyên do này có thể làm chuyển biến tình huống xấu hiện tại của hắn hay không.
Trên mặt Hàm Diệu Chi hiện lên vẻ hơi kinh ngạc. Ông ta lại giễu cợt nói: “Ha, tên nhóc này muốn chết sao?”
Dưới con mắt của mọi người, La Chinh nhẹ nhàng khua đôi tay, lực ngũ hành cuộn trào mãnh liệt rồi phun ra. Nhìn từ góc độ kiểm soát thần đạo Ngũ Hành thì La Chinh đã vượt xa võ giả chứng thần chuyên tu luyện thần đạo Ngũ Hành rồi.
Dù sao lực ngũ hành này cũng được tạo nên từ khí hỗn độn, xét về uy lực thì cũng không yếu hơn thế của lực ngũ hành được những vị thần dùng thần cách ngưng kết ra!
“Ngũ Hành Tàn Phá dùng cặp tương khắc để tạo ra lực huyễn diệt mạnh mẽ. Nếu trước khi cặp ngũ hành tương khắc gặp nhau, ta dùng lực ngũ hành tương sinh thì sex không sinh ra lực tàn phá nữa...”
“Ào ào...”
Đằng sau La Chinh có một con rồng nước lượn vòng, lao về phía một con chim lửa màu vàng, cùng xoắn vào nhau. Đây chính là khoảnh khắc nước lửa tương khắc tạo ra lực huyễn diệt!
“Đi!”
Đôi tay La Chinh đánh ra. Ánh sáng vàng dài tới chục nghìn trượng hiện ra trong tay trái, tay phải lại là bóng dáng mờ mờ của một thanh gỗ!
Trước khi Thủy Long và Hỏa Điểu tương khắc với nhau, La Chinh đã giải phóng lực Kim Hình và lực Mộc Hành trước. Kim và Thủy tương sinh, Mộc và Hỏa tương sinh.
Những luồng lực này trộn lại với nhau, cơ sở của lực ngũ hành sẽ biến đổi. Từ tàn phá hóa thành toàn vẹn, hai bên tự triệt tiêu lẫn nhau!
“Thành công!”
La Chinh khẽ mỉm cười. Tay hắn không ngừng chuyển động, sau đó lập tức rơi vào trạng thái chuyên tâm cực độ.
Chỉ cần trong khu vực này có một cặp lực ngũ hành tương khắc, La Chinh sẽ thi triển ra lực ngũ hành tương ứng, tạo thành một cặp tương sinh...
Đương nhiên La Chinh không biết, lúc này trong sảnh chính phủ Hàm Thiên đã yên lặng như tờ.
Những vị thần cấp trung và cấp cao có mặt đều nhìn chằm chằm cảnh tượng này với ánh mắt kinh ngạc!
Mặc dù La Chinh không triệt tiêu được toàn bộ lực tàn phá, nhưng hắn cũng triệt tiêu đến chín phần. Phần lực tàn phá sót lại đã không còn là mối uy hiếp lớn với La Chinh nữa. Như vậy đồng nghĩa với việc, chỉ trong thời gian ngắn La Chinh đã có thể phá giải thần đạo Ngũ Hành Tàn Phá do Hàm Diệu Chi tự ngộ ra.
Sức mạnh thực sự của Hàm Diệu Chi yếu hơn Hàm Đạo Chi nhiều, nhưng dù sao ông ta cũng là thần cấp cao, mà Ngũ Hành Tàn Phá do chính ông ta tự ngộ ra cũng rất nổi tiếng trong Thần Vực. Trước đây cũng có rất nhiều vị thần tu luyện thần đạo Ngũ Hành đã có lời xin, muốn tu luyện thần thông này của Hàm Diệu Chi. Nhưng từ trước tới nay, Hàm Diệu Chi không truyền lại cho người nào, ngay cả con cháu mình ông ta cũng chưa từng truyền cho!
Nhưng hiện tại La Chinh đã phá giải được Ngũ Hành Tàn Phá. Hơn nữa còn phá vỡ Ngũ Hành Tàn Phá bằng phương pháp cực kỳ đơn giản, thậm chí có thể nói là cực kỳ sơ sài...
“Ha ha, ha ha...”
Khuôn mặt vốn u ám của Hàm Đạo Chi cuối cùng cũng đã hiện lên ý cười ngây ngô.
Hàm Mạnh và những người khác nhìn chằm chằm vào La Chinh, trong lòng cũng có nhiều suy nghĩ. La Chinh có thể làm được như vậy thì chỉ có một nguyên nhân, chính là hắn đã lĩnh ngộ được Ngũ Hành Tàn Phá.
Nhưng Ngũ Hành Tàn Phá này không giống các bia đạo bình thường!
Bia đạo tỏa ra đạo uẩn để mọi người đến quan sát, lĩnh ngộ!
Còn đạo uẩn trong Ngũ Hành Tàn Phá lại bị đóng kín. Ngoại trừ bản thân Hàm Diệu Chi, người khác vốn không thể nhìn thấy quy luật trong đó...
Đừng nói võ giả chứng thần, cho dù là Hàm Mạnh hay Hàm Đạo Chi cũng không làm được. Thậm chí Hàm Mạnh còn nghĩ rằng, dù là một vị thánh nhân cũng không thể lý giải hoàn toàn đạo uẩn của Ngũ Hành Tàn Phá trong thời gian ngắn như vậy.
Nhưng chuyện vô lý này cuối cùng vẫn xảy ra.
Đương nhiên Hàm Mạnh không biết thước Vô Lượng là một báu vật thần kỳ phá giải được đạo uẩn.
Bất kỳ đạo uẩn nào được đưa vào trong cây thước ngọc này đều được thước Vô Lượng ghi chép lại, đồng thời chuyển hóa thành một vạch nhỏ trên thước Vô Lượng. Huống hồ, đứng trước thước Vô Lượng, các đạo uẩn đều không có bí mật gì, tất nhiên sẽ bị thước Vô Lượng dễ dàng phá giải...
Hàm Diệu Chi sững sờ đứng yên tại chỗ, dường như vẫn chưa hoàn hồn.
Ông ta là người đã tạo ra Ngũ Hành Tàn Phá, đương nhiên càng hiểu rõ sự phức tạp trong đó. Ngũ Hành Tàn Phá này chính là bản lĩnh nổi danh độc nhất của ông ta, chỉ có một trong Thần Vực, không tìm đâu ra thứ hai.
Bởi vì quanh năm đều ở đảo nổi, nên Hàm Diệu Chi cũng rất ít khi đụng chạm với người khác. Trong những năm này lại càng không có ai phá giải được Ngũ Hành Tàn Phá của ông ta. Nhưng không thể nói thần thông này là bất khả chiến bại được. Có rất nhiều thần thông còn lợi hại hơn Ngũ Hành Tàn Phá, cũng có rất nhiều vị thần cấp cao có thể đánh bại Hàm Diệu Chi. Nhưng vẫn chưa có ai phá giải được thần thông này của ông ta!
“Không ngờ tên nhóc này lại hiểu được đạo uẩn trong Ngũ Hành Tàn Phá! Nhưng rốt cuộc tại sao có thể làm được…? Kẻ phá được đạo uẩn của ta, không thể giữ lại!”
Trong số những vị thần cấp cao, Hàm Diệu Chi không được coi là mạnh. Đừng nói trong Thần Vực, ngay trong Hàm gia thôi ông ta cũng còn không được xếp hạng.
Một người như vậy thì sẽ càng quý trọng thế lực của mình. Ngũ Hành Tàn Phá chính là niềm tự hào của ông ta. Không cần biết La Chinh làm thế nào để phá giải đạo uẩn kia, nhưng ông ta tuyệt đối không thể tha thứ cho La Chinh được!
Thật khó để kiềm chế những ý nghĩ xấu xa!
Lúc này, những sinh linh ở thế giới cơ thể của Hàm Diệu Chi đều đang lặng lẽ hiến dâng lực tín ngưỡng của bản thân. Những lực tín ngưỡng đó đan xen với nhau, tạo thành những đường mỏng, tập trung vào thần cách của ông ta. Trước đây Hàm Diệu Chi sử dụng vô cùng ít “thế” của bản thân. Nhưng hiện tại, sau khi có ý định giết người thì mọi chuyện đã khác.
Một vị thần cấp cao mà muốn giết chết La Chinh thì quả thật quá dễ dàng!
Khi loại thế đó vừa phát ra, La Chinh đã cảm nhận được điều khác thường...
Trong không gian hư ảo này, lực ngũ hành ở bốn phía xung quanh đã có biến hóa về chất.
Nếu trước đây La Chinh chỉ phải đối mặt với một con rắn nhỏ thì hiện giờ hắn đang phải đối mặt với một con rồng lớn tới mức có thể che phủ bầu trời. Không cần Ngũ Hành Tàn Phá, chỉ đơn giản là lực ngũ hành thôi cũng đủ để nghiền nát La Chinh. Đây chính là sức mạnh của thần cấp cao!
“Đây...” Mắt La Chinh sững lại, hắn không ngờ Hàm Diệu Chi sẽ động thần cách!
“La Chinh, lão già đó định giết người!” Cực Ác lão nhân cũng nhìn ra được. Có lẽ việc làm của La Chinh đã chọc giận ông già kia.