Bách Luyện Thành Thần

Chương 1891





Chương 1891NẰM NGOÀI TẦM KIỂM SOÁT

Lại như Sinh Mệnh Vương - Doanh, lực tín ngưỡng mà nàng ta thu thập chứa đựng sức sống của sinh mệnh, cho nên tượng thần của nàng ta là màu xanh lá cây. Lực tín ngưỡng cũng là màu xanh là cây, trong đó chứa đựng lực sinh mệnh vô tận…

Nếu như Tà Thần thành lập tà giáo thì trái lại có thể sinh ra lực tín ngưỡng màu đen tuyền này.

La Chinh vừa hỏi như vậy, Tà Thần lập tức hiểu được ý của hắn, liền lắc đầu nói: “Điều này tuyệt đối không thể. Mật Giáo được thành lập dựa theo phương thức trước kia, tuyệt đối không thể có sai lầm gì. Vả lại ngài cũng thấy đấy, những tín đồ kia hoàn toàn không phải là kẻ gian ác, bọn họ không thể mang đến những lực tín ngưỡng màu đen này. Hơn nữa, tượng thần của cả thế giới đều là như thế.”

La Chinh gật đầu, nhìn chằm chằm vào tượng thần của mình: “Ừ, ta cũng không cảm nhận được ý niệm tà ác gì trong này, nhưng vì sao lại như vậy…”

Những lực tín ngưỡng này ngấm vào tượng đá không thể tách rời, vậy làm thế nào để sử dụng?

Dựa theo quy trình ngưng tụ lực tín ngưỡng của thần nói chung, sau khi tích lũy, lực tín ngưỡng sẽ tự động chảy vào thần cách và được dự trữ. Thần cách tương đương với hồ tín ngưỡng.

Nhưng những tảng đá đen tuyền này, làm sao lưu trữ được đây…

“Hẳn vẫn là vấn đề do tu luyện ‘bí thuật hỗn độn’ gây ra.” La Chinh cau mày, thầm nghĩ trong lòng.

Tu luyện bí thuật hỗn độn có thể mang lại cho La Chinh không ít lợi ích, nhưng trong quá trình tu luyện cũng có va chạm, gặp phải không ít phiền phức. Vất vả lắm mới đánh bậy đánh bạ ngưng tụ được thần cách, hiện tại lại gặp phải vấn đề mới.

La Chinh còn đang suy nghĩ, hình như Tà Thần lại nghĩ tới gì đó, lập tức nói: “Chủ, trong thế giới này còn xảy ra một số chuyện kỳ lạ, với lại trong đó cũng xuất hiện một số thứ… Thật ra hơi giống hòn đá màu đen này.”

“Nói.” La Chinh nói.

“Chủ, mời đi theo ta.” Tà Thần nói xong liền đi xuyên qua không gian.

Thân hình La Chinh lập tức biến mất, đi theo Tà Thần đi tới một đại lục khác.

Thế giới trong cơ thể hắn có tổng cộng bảy đại lục tách rời nhau. Mấy chục nghìn năm trước, đại lục trước mặt này được gọi là đại lục Trảm Ma. Bởi vì rất lâu trước kia, nó nối liền với cây thế giới, các võ giả trên đại lục này gọi sinh linh màu xanh lá trên cây thế giới là ma vật, vì thế bèn phát động chiến tranh dài đến vô số năm. Đây cũng là nguồn gốc của cái tên “đại lục Trảm Ma”.

“Chủ, chính là nơi đó.” Tà Thần chỉ về phía trước nói.

Trên một vùng đồi núi của đại lục Trảm Ma được bao phủ bởi một tầng ánh sáng rực rỡ màu vàng nhàn nhạt, phạm vi bao phủ của tầng ánh sáng này giống như một hồ lô lớn.

Thấy cảnh tượng này, La Chinh lộ vẻ kinh ngạc: “Màn sáng màu vàng này được sinh ra thế nào?”

Trong thế giới này, hắn có năng lực không gì không biết, vậy mà khi dùng ý nghĩ truy tìm một hồi, hắn vẫn không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về nguồn gốc của nó. Nói cách khác, phạm vi bị ánh sáng màu vàng bao phủ, xem như là nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.

Thế giới mà bản thân tạo ra lại không thể hoàn toàn kiểm soát, điều này càng khiến La Chinh không thể hiểu nổi…

“Ta cũng không rõ, hình như sau khi Chủ ngưng tụ thần cách không lâu thì xuất hiện. Ánh sáng màu vàng này trời sinh đã có lực bài xích mạnh mẽ, muốn vào trong đó, chỉ có thể tiến vào từ chỗ miệng hồ lô.” Tà Thần nói xong liền bay thẳng xuống dưới, mục tiêu chính là cửa vào của hồ lô này.

“Một vùng hình hồ lô, hơn nữa còn chỉ có một cửa vào…” Dường như La Chinh nghĩ đến điều gì đó, sau đó hắn cũng tiến vào bên trong.

Vừa mới tiến vào, La Chinh liền thấy rừng cây phía trước đung đưa một hồi, có mấy người khổng lồ màu xanh lam, dáng người vạm vỡ chui ra khỏi đó. Người khổng lồ này có ba con mắt, nét mặt dữ tợn, một đôi răng nanh lộ ra ngoài miệng, vô cùng hung ác. Bọn họ gầm lên, cặp đùi thô chắc chạy thẳng về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh, mặt đất cũng không ngừng rung chuyển theo.

Đúng lúc này, một đường ranh giới tuyết hẹp dài lặng lẽ xuất hiện trước người La Chinh. Ranh giới tuyết kia lặng yên không một tiếng động lượn vòng phía trước La Chinh, rồi quấn lên người những người khổng lồ hai đầu kia. Sau đó, một loạt âm thanh “vù vù” vang lên, toàn thân mấy người khổng lồ hai đầu kia đều bị Băng Phách Ma Diễm màu xanh thẳm bao vây, trong nháy mắt liền biến thành một pho tượng khắc băng.

Là Tà Thần ra tay.

“Băng Phách Ma Diễm… khống chế tốt đấy.” La Chinh cười nhạt nói.

“Đa tạ Chủ đã khen ngợi.” Tà Thần chắp tay, hơi lộ vẻ đắc ý. Trên thế giới này, hắn có thể tự cao tự đại, nhưng người duy nhất có thể khiến hắn kính phục chỉ có La Chinh.

Tà Thần lập tức nói: “Lúc trước ta đã tới nơi này một lần. Những người khổng lồ hai đầu này không được tính là lợi hại, nhưng trong đó còn có người khổng lồ mười mắt, người khổng lồ trăm mắt, thậm chí còn có một người khổng lồ nghìn mắt. Ta không địch lại người khổng lồ nghìn mắt kia nên chỉ có thể lui ra.”

“Còn có sinh linh mạnh hơn ngươi?” La Chinh lộ vẻ khó hiểu.

Trong mắt La Chinh, thiên phú của Tà Thần mạnh hơn phần lớn thiên tài hắn đã từng gặp. Hơn nữa, mỗi khi hắn có đột phá, Tà Thần luôn là người đầu tiên có thể tu luyện cảnh giới của mình đến mức cao nhất mà thế giới này có thể chịu được.

Trong thế giới này làm sao có thể còn có sự tồn tại mà Tà Thần không thể chống lại? Nếu như có, cũng chỉ có bản thân La Chinh.

“Dẫn ta đi xem.” La Chinh ra lệnh.

Hai người một trước một sau, liên tiếp xuyên qua khu vực này.

Giống như Tà Thần đã nói, quả thật trong khu vực đặc biệt được bao phủ bởi một vùng ánh sáng màu vàng này tồn tại đủ kiểu người khổng lồ. Những người khổng lồ này đều có nhiều con mắt, thậm chí có một số người khổng lồ còn toàn thân mọc đầy mắt, trông rất kỳ lạ và đáng sợ. Giống như những sinh linh này căn bản không phải là sự tồn tại bình thường…

Người khổng lồ càng nhiều mắt sẽ có kích thước càng lớn, thực lực cũng càng mạnh.

Ban đầu là Tà Thần dẫn đường, hắn có thể dễ dàng ứng phó những người khổng lồ ba mắt, mười mắt kia. Song, sau khi người khổng lồ trăm mắt xuất hiện thì trở nên khó đối phó hơn. Mặc dù số lượng người khổng lồ trăm mắt không nhiều, nhưng thường thì Tà Thần cần đánh hơn trăm hiệp mới có thể giết chết chúng.

“Chết!”

La Chinh đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng chỉ về phía ba người khổng lồ trăm mắt bên cạnh Tà Thần. Chín ngôi sao trên bầu trời hơi lóe lên, sức mạnh vô hình từ chín ngôi sao buông xuống, ngay lập tức xé nát những người khổng lồ trăm mắt này thành mảnh nhỏ…

“Đi.” La Chinh thản nhiên nói. Hiện tại đổi thành hắn đi trước dẫn đường. Nguồn :

Tà Thần khẽ mỉm cười. Lần trước, khi hắn xông vào nơi này từng gặp khá nhiều nguy hiểm. Lúc một mình đối mặt với người khổng lồ nghìn mắt, suýt chút nữa hắn đã không rời đi được.

Không lâu sau, cuối cùng La Chinh đã tìm thấy người khổng lồ nghìn mắt mà Tà Thần nói. Người khổng lồ này cao gần nghìn trượng, đồi núi xung quanh chỉ coi như sườn núi nhỏ so với nó mà thôi!

Vừa nãy ở ngoài khu vực ánh sáng màu vàng bao phủ, La Chinh không hề phát hiện ra có một người khổng lồ như vậy. Điều này chứng minh những ánh sáng màu vàng kia quả thật đã che giấu ánh mắt bọn họ. Nghĩ đến đây, trong lòng La Chinh liền có một cảm giác kỳ lạ không nói nên lời.

“Grào!”

Sau khi người khổng lồ nghìn mắt kia thấy La Chinh và Tà Thần, nó lập tức vung nắm đấm như núi lớn nện qua.

Đối mặt với nắm đấm che khuất cả bầu trời này, La Chinh nhẹ nhàng duỗi một ngón tay ra, nắm đấm kia liền ngừng lại giữa không trung, không thể tiến thêm chút nào nữa. Ngay sau đó, La Chinh búng nhẹ một cái, một luồng sức mạnh mạnh mẽ bá đạo hơn, trực tiếp ném bay người khổng lồ này.

“Ầm…”

Lúc người khổng lồ nghìn mắt ngã xuống đất, khu vực này liền không ngừng rung chuyển. Từ nơi sâu trong rừng cây, những người khổng lồ kia bắt đầu la hét không ngừng.

Người khổng lồ nghìn mắt kia còn muốn bò dậy, song La Chinh đã nhảy lên, đứng trên cái đầu giống như ngọn núi của người khổng lồ nghìn mắt. Hắn giẫm nhẹ một phát, đầu của người khổng lồ nghìn mắt đã bị đạp vào trong đất. Nhất thời, người khổng lồ nghìn mắt không thể rút đầu ra, chỉ có thể vung vẩy hai tay trong vô vọng. Mặc dù người khổng lồ nghìn mắt có một nghìn con mắt, nhưng hình như những con mắt này hoàn toàn không thể nhìn thấy gì.

“Lẽ ra sinh linh này không nên được sinh ra ở thế giới trong cơ thể của ta. Hơn nữa, sinh linh lớn mạnh như thế, không thể hình thành trong một đêm được.” La Chinh nói với Tà Thần. Nhân tộc và sinh linh trí tuệ khác ở thế giới trong cơ thể hắn phải trải qua thời gian tiến hóa không ngừng mới dần đi đến ngày hôm nay.

“Ta cũng cảm thấy như thế.” Tà Thần vượt qua thân thể của người khổng lồ nghìn mắt, tìm kiếm gì đó ở sâu trong rừng rậm. Chỉ chốc lát sau, trong tay hắn liền cầm mấy thứ màu đen đen. Tà Thần dâng mấy thứ này lên trước mặt La Chinh nói: “Chủ, ngài xem, chính là những thứ này, hình như những miếng tròn nhỏ màu đen này cũng chứa lực tín ngưỡng…”

Những thứ màu đen kia là từng miếng nhỏ hình tròn hơi mỏng. Khi thấy những miếng tròn nhỏ này, hai mắt La Chinh chợt lộ vẻ khó tin: “Những thứ này… là Thần vũ tệ!”

Lần này đến lượt Tà Thần lộ vẻ khó hiểu: “Thần vũ tệ? Đó là cái gì vậy?”

La Chinh khẽ thở ra một hơi, lúc này mới hiểu được: “Có lẽ ta đã biết nơi này là chỗ nào rồi.”