Bách Luyện Thành Thần

Chương 842: ĐÀO MỎ QUẶNG!





Chỉ có điều, dù sao Lưu Tú cũng là Thái tử thần quốc, hơn nữa còn là người ưu tú nhất trong bốn vị Thái tử của tứ đại thần quốc!

Sự nhẫn nhịn của hắn cũng có giới hạn. Có thể làm cho hắn, đường đường đệ nhất Thái tử phải nhẫn nhịn một tên dân thường nhỏ nhoi đã là vô cùng hiếm thấy rồi. Nhưng tên này lại vẫn cứ ngông cuồng như vậy, làm sao Lưu Tú hắn có thể tiếp tục nhẫn nhịn được nữa?

Một luồng lửa giận vô hình xông thẳng lên não hắn!

Nếu đổi lại là người khác, cho dù là tiểu quái vật thì có lẽ Lưu Tú cũng đã ra tay. Nhưng nghĩ2đến thực lực biến thái của La Chinh, Lưu Tú vẫn phải cắn răng nói: “Nếu như ta không trả thì sao? Ngươi muốn thế nào? Ngươi dám ra tay với ta?”

“Đúng, đúng là ta không dám ra tay với ngươi. Nhưng cũng không cần thiết phải ra tay!” La Chinh cười nhạt, trong mắt hiện vẻ lạnh lùng, đồng thời một luồng uy áp linh hồn vô hình từ từ khuếch tán ra!

Với linh hồn đã sắp đạt đến Bích Hồn Cảnh của La Chinh, uy áp phát ra cũng đủ để nghiền ép những thiên tài cấp Thần này, bao gồm cả Lưu Tú! Huống chi bây giờ trong linh hồn La Chinh còn dung hợp thêm ý chí9của Đại Thế Giới!

Bởi vì mâu thuẫn bên này nên không ít võ giả sau khi rời khỏi cây mỏ cũng không tiến vào trong kim tự tháp nữa mà vây xung quanh xem bọn họ.

Thật ra, trong lòng đại đa số võ giả đều biết, cho dù giữa Lưu Tú và La Chinh có mâu thuẫn thì có lẽ cũng khó mà ra tay.

Nguyên nhân rất đơn giản là bởi khi ở bờ sông Tây Long, La Chinh đã nhận một đòn của Chiến Đế Đại Vũ mà vẫn bình yên vô sự. Nói cách khác, đại năng Thần Hải Cảnh mà không mở Lĩnh Vực ra thì cũng không thể làm được gì La Chinh.

Như vậy, những võ giả6có tu vi dưới đại năng Thần Hải Cảnh căn bản không có cách nào làm gì được hắn!

Mà La Chinh ắt cũng không dám động vào Lưu Tú. Trước đây hắn đã phạm phải tội chết của thần quốc Đại Vũ.

Nếu bây giờ La Chinh ra tay với Lưu Tú, đánh hắn bị thương hay thậm chí đánh chết hắn thì chờ đến khi đại năng Thần Hải Cảnh tới bí cảnh Vũ Hoàng lấy Hồn Hạch, Chiến Đế Đại Vũ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho La Chinh.

Cho nên mọi người ở chỗ này cũng chỉ là xem náo nhiệt mà thôi.

Nhưng ngay sau khi La Chinh thả ra uy áp linh hồn thì sắc mặt tất cả0các thiên tài cấp Thần cùng lúc đại biến!

Linh hồn La Chinh thả ra ngoài có khí thế hoàn toàn không thua gì đại năng Thần Hải Cảnh, thậm chí còn mạnh hơn cả những đại năng Thần Hải Cảnh bình thường, hơn nữa còn có cả ý chí Đại Thế Giới thì bọn họ làm sao có thể ngăn cản được?

Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều có cảm giác như không phải đang đối mặt với một con người mà là đối mặt với thiên địa, biển cả, là cả một loạt những dãy núi lớn.

Khí thế này lớn mạnh như vậy, khó chống cự như vậy, cho dù là Chiến Hoàng Chiến Đế thì có lẽ7lúc này cũng phải cúi đầu xưng thần!

Ban đầu, những thiên tài cấp Thần sau lưng Lưu Tú còn cắn răng chống đỡ uy áp của La Chinh. Bị uy áp của một tên nhãi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ ép tới mức phải lui lại, sao bọn họ sao có thể cam lòng cho được?

Nhưng La Chinh không ngừng tăng cường uy áp của mình khiến những thiên tài cấp Thần kia cuối cùng cũng không nhịn được nữa. Một tên, hai tên, ba tên... Hai chân bọn họ đang run lẩy bẩy, đồng thời gần như không tự chủ được mà lui về phía sau!

Chỉ còn lại một mình Lưu Tú vững vàng đứng tại chỗ, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào La Chinh, cắn răng nói: “La Chinh! Ngươi đừng có khinh người quá đáng!”

Đúng là La Chinh không ra tay, chẳng qua hắn chỉ lợi dụng uy áp linh hồn để áp chế Lưu Tú mà thôi. Nhưng vấn đề là lấy uy áp cường hãn như vậy để ép người ta thì có khác gì đã ra tay đâu?

Trên người Lưu Tú có một sợi dây chuyền là thánh khí thượng phẩm, tên là “dây chuyền Ngưng Tâm”. Sợi dây chuyền này có thể loại bỏ sáu phần công kích linh hồn của đối phương! Nói cách khác, uy áp linh hồn La Chinh thả ra ngoài có thể bị dây chuyền của hắn tiêu trừ hết khoảng sáu phần.

Vốn dĩ mấy món đồ phòng ngự cấp thánh khí vô cùng hiếm hoi, mức độ quý giá vượt xa các thánh khí thượng phẩm thông thường. Còn bảo vật giúp ngăn chặn công kích linh hồn thì lại càng hiếm thấy, cho nên giá trị của sợi dây chuyền Ngưng Tâm này cũng đủ để sánh ngang với bán thần khí rồi.

Có điều, sợi dây chuyền này có kiểu dáng khá nữ tính, ở giữa sợi dây còn được khảm một viên bảo thạch Ngưng Tâm màu tím. Chính tác dụng của viên bảo thạch Ngưng Tâm này phát ra mới là điều cực kỳ quan trọng! Bởi vì sợi dây chuyền này được chế tạo riêng cho nữ võ giả, cho nên Lưu Tú vẫn luôn đeo ở bên trong, không cho người ngoài thấy!

Chính dựa vào nó nên Lưu Tú mới có thể tận lực chống đỡ trước mặt La Chinh.

“Ồ?” Trên mặt La Chinh hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười, “Linh hồn ngươi kém Chiến Hồn Cảnh rất xa, vậy mà lại có thể đối chọi với uy áp của linh hồn ta. Thú vị! Để ta xem ngươi có thể chống đỡ được đến mức nào!”

Nói xong, La Chinh nhấc chân bước một bước về phía Lưu Tú.

Hắn vừa bước ra một bước thì trên mặt Lưu Tú đã bắt đầu đỏ ửng lên. Nhưng chỉ một khoảng thời gian sau, vẻ đỏ ửng ấy liền dần dần tiêu tán, thay vào đó là sắc mặt trắng bệch, vậy mà Lưu Tú vẫn cắn răng gắng gượng.

Thật ra thực lực của La Chinh đã hoàn toàn tương đương với Thần Hải Cảnh tầng đầu tiên rồi! Chẳng qua hắn chưa trải qua Sinh Tử Kiếp nên chưa mở ra Thần Hải, cũng không có Lĩnh Vực của chính mình!

Nhưng Lưu Tú lại không chịu thừa nhận sự thật này, hắn vẫn xem La Chinh như những nhân vật cùng thế hệ với mình, chẳng qua La Chinh xuất sắc hơn một chút mà thôi!

Cũng bởi vì điểm này nên Lưu Tú tuyệt đối không cúi đầu trước La Chinh! Nếu đổi La Chinh thành bất kỳ một vị đại năng Thần Hải Cảnh nào thì có lẽ Lưu Tú đều sẽ nhượng bộ, cũng sẽ cúi đầu.

Một bước…

Hai bước…

Ba bước…

Mỗi khi La Chinh bước ra một bước, áp lực ép xuống người Lưu Tú lại tăng lên một phần, sắc mặt hắn cũng trắng bệch thêm!

Sau khoảng sáu bảy bước, gương mặt Lưu Tú đã trắng như tờ giấy.

“Ta, ta liều mạng với ngươi!”

Lưu Tú quả thực không nhịn được nữa, vào giờ khắc này, trong tay hắn đã xuất hiện một cái kích nhỏ, ngắn!

Thấy cái kích nhỏ trong tay Lưu Tú, khóe miệng La Chinh hơi cong lên: “Nghe nói mặc dù Thiên Lôi Chiến Kích này chỉ là hàng dùng một lần, nhưng lại là bảo vật bán thần khí, giá trị khó mà lường được, hẳn là cha ngươi cho ngươi để bảo vệ tính mạng nhỉ?”

“Cái kích này mà không có ba bốn trăm nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm thì có lẽ chẳng thể nào mua được. Ta chỉ muốn ngươi trả lại chín nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm kia cho Hỏa Thần mà thôi. Đường đường Thái tử mà khoản này ngươi cũng không biết tính? Chẳng lẽ ngươi chưa từng học cách tính toán?”

“Ta biết ngươi sĩ diện, nhưng cho dù ngươi là Thái tử thần quốc thì cũng nên học cách nhận định tình hình. Đường đường là thần quốc nhưng chẳng qua cũng chỉ là một cái thần quốc nhỏ bé mà thôi, trong Đại Thế Giới thì cũng chẳng là gì, nếu ở Thượng Giới lại càng là nhỏ bé như hạt bụi. Nếu ngươi có thể hiểu rõ điểm này, hẳn cũng biết nên làm như thế nào.”

Ánh mắt La Chinh trong trẻo lạnh lùng, trong lời nói xen lẫn uy nghiêm khó mà kháng cự!

Nghe thấy lời nói của La Chinh, ánh mắt Hỏa Doãn Nhi cũng hơi lóe lên. Một mặt, nàng cảm kích La Chinh thay hai tỷ đệ nàng ra mặt, nhưng đồng thời cũng tự đánh thức bản thân!

Nàng vẫn luôn sống trong vòng tay bao bọc của phụ hoàng, cho nên mới có thể bĩnh tĩnh, thanh nhã như thế, thậm chí còn vô cùng tùy hứng! Nhưng dù phụ hoàng chính là Quốc chủ thần quốc thì chắc chắn cũng không thể che chở nàng cả đời được, huống chi tương lai nàng còn có thể phát triển rộng hơn. Có lẽ nàng đã nghĩ mục tiêu cuộc đời mình quá mức đơn giản.

La Chinh cũng không quan tâm lắm đến chín nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm, bởi chỉ riêng việc Nguyệt Doanh bán khoáng thạch thôi cũng đã tích lũy được một lượng lớn đá chân nguyên rồi.

Lúc đó, điều mà Lưu Tú quan tâm cũng không phải là chín nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm này. Nếu hắn thật sự trả lại số đá chân nguyên này thì như vậy chính là cúi đầu trước La Chinh. Đây là chuyện dù như thế nào hắn cũng không muốn!

Cho nên dù La Chinh nói có căn cứ, nhưng Lưu Tú vẫn không đồng ý với đề nghị của hắn. Chân nguyên trong tay Lưu Tú chợt lóe lên, từng đường sấm sét màu tím bao quanh Thiên Lôi Chiến Kích dài hai thước kia!

Phù văn trên Thiên Lôi Chiến Kích bắt đầu không ngừng lóe lên, rõ ràng đã bị Lưu Tú kích hoạt!

Thấy cảnh tượng này, sắc mặt toàn bộ các võ giả đều đại biến. Không ít võ giả đã được biết đến uy lực của Thiên Lôi Chiến Kích này. Gần như chỉ trong nháy mắt, uy lực của nó đã có thể giết chết nhiều oán linh như vậy thì cũng đã có thể so với chiêu khi đại năng Thần Hải Cảnh ra tay rồi!

Không ít võ giả rối rít lui về phía sau, kể cả mấy người Nguyệt Doanh, Hỏa Doãn Nhi và Hỏa Thần cũng kéo dài khoảng cách với La Chinh. Dính phải uy lực của Thiên Lôi Chiến Kích thì có lẽ không chết cũng sẽ trọng thương!

“Ài, Không giỏi tính toán đúng là bi kịch...” La Chinh khẽ thở dài một hơi, sau đó lại bước thêm một bước về phía Lưu Tú.