Bách Luyện Thành Thần

Chương 889





Vậy mà chỉ gầm thét một tiếng đã trực tiếp biến thi thể một đại năng Thần Hải Cảnh thành bụi?

Rốt cuộc đây là cái quỷ gì?

Linh hồn của đại năng Thần Hải Cảnh kia nằm ở trong đầu thi thể, chỉ một tiếng rống này đã khiến cả nửa người hắn đều biến thành mảnh vụn, nên có lẽ linh hồn cũng đã biến mất rồi.

“Bắt lấy vật kia! Ta muốn báo thù cho Ô Hiền!” Một đại năng Thần Hải Cảnh tức giận bừng bừng, bay thẳng về phía quái vật hình rồng kia!

“Cẩn thận! Con vật này có chút quái đản!”

“Đừng để tiếng rống của nó đâm trúng!”

Mặc dù tiếng rống của quái vật hình rồng này rất đáng sợ, vừa xuất hiện liền “rống” chết một đại năng Thần Hải Cảnh, nhưng phần lớn những võ giả ở đây đều là đại năng Thần Hải Cảnh,2dưới cái nhìn của bọn họ, mặc dù tiếng rống của quái vật hình rồng này thật sự lợi hại, nhưng chỉ cần chú ý một chút thì cũng không quá đáng sợ, cho nên không có ai chạy trốn.

Nhưng đại năng Thần Hải Cảnh kia vừa mới vọt tới bên cạnh quái vật hình rồng, bước chân nhẹ nhàng xê dịch một cái, lại quay đầu chạy trở về!

“Chạy! Chạy mau!” Đại năng Thần Hải Cảnh kia lớn tiếng hét lên với mọi người.

Trên mặt mọi người vốn còn có một chút nghi hoặc, nhưng tiếp theo liền thấy trong ngõ hẻm bên ngã tư đường kia chợt xuất hiện hơn một trăm con quái vật hình rồng.

Một con quái vật hình rồng nhỏ này còn không khó đối phó, mặc dù thứ này nguy hiểm trí mạng, nhưng cũng không khó khống chế. Vấn đề là hơn một7trăm con quái vật hình rồng cùng lúc tràn ra, vậy chỉ có đường chết.

Trong nháy mắt, vẻ ngạc nhiên trên mặt mọi người liền biến thành vẻ sợ hãi. Ngay sau đó, Chiến Hoàng Thiên Phong liền ra lệnh: “Mọi người chạy mau!”

Nhưng lời còn chưa dứt thì hắn đã phát hiện mọi người xung quanh đều chạy đi hết rồi, kể cả La Chinh cũng đột nhiên lao nhanh về phía trước!

Mọi người vừa mới xông ra theo đường chính thì liền nghe thấy từng tiếng rống truyền tới!

Hơn mười tiếng rống từ trong ngõ hẻm vang lên, ngay lập tức biến mười tòa nhà trong suốt lung linh bên cạnh thành mảnh vụn. Tiếng rống của quái vật hình rồng này có uy lực thật sự quá đáng sợ.

Những quái vật hình rồng này nhanh chóng đuổi kịp đến đường chính, từng con đều dồn sức lấy9hơi, giống như muốn phát ra một tiếng rống trí mạng kia lần nữa.

“Tách ra! Không nên ở đây! Mọi người chạy về hai bên, sau đó tập hợp ở bên hồ Linh Lung kia!” Chiến Hoàng Thiên Phong ra lệnh, toàn bộ các đại năng Thần Hải Cảnh liền lập tức tách ra, rối rít chạy về hai đường trái phải.

“Grào grào grào grào!”

Mọi người vừa mới tiến vào bên đường thì liền có mấy chục đợt sóng âm đánh thẳng tới. Phương hướng của các sóng âm không giống nhau, có sóng âm hướng lên trời nên không có ảnh hưởng gì, còn một vài sóng âm có góc độ khá thấp thì trực tiếp tạo thành một rãnh lớn trên đường chính!

Thậm chí những kiến trúc tinh xảo xung quanh cũng bị làn sóng âm này phá hủy!

“Vèo!”

La Chinh nhíu mày, nhảy lên một cái, sau đó5đứng trên nóc một tòa nhà, nhìn chằm chằm vào đám quái thú đang không ngừng nhảy lên, hưng phấn đến lạ thường kia.

“Phong Niệm Vân, những thứ này rốt cuộc là cái gì?” La Chinh hỏi.

Chuyến đi đến bí cảnh Thiên Thần lần này dường như rất không bình thường. Từ lúc La Chinh ở bí cảnh Vũ Hoàng kia, độ khó của khu vực Mũi Tên Chậm đã vượt xa bình thường, bây giờ lại nhảy ra những thứ không giải thích được này nên hắn cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

La Chinh cũng không biết quá rõ về thân phận của Phong Niệm Vân, nhưng có một điểm có thể khẳng định, rằng nàng là người của Long mạch tộc, hẳn sẽ biết những thứ này.

Nhưng Phong Niệm Vân đang trôi lơ lửng trong cơ thể lại lắc đầu một cái: “Dường như trên người những con3quái vật nhỏ này có huyết mạch của Chân Long tộc, nhưng huyết mạch của bọn chúng cũng không thuần túy. Ta cũng không thể kết luận, rốt cuộc bọn chúng là thứ gì!”

Đúng vào lúc này, một con quái vật hình rồng đã chú ý đến La Chinh đang đứng ở mái nhà. Nó sải đôi cánh không quá rộng ra, giẫm lên mái hiên, dùng sức bật kinh người nhào về phía La Chinh, đồng thời há mồm ra!

“Grào!”

Một luồng sóng âm vô hình đánh thẳng về phía La Chinh.

Con ngươi màu vàng của La Chinh lóe lên, bóng người nhẹ nhàng vụt một cái, tránh khỏi sóng âm rồi xuất hiện ở sau lưng quái vật hình rồng. Ngay sau đó, hắn dùng cùi chỏ đánh mạnh một cái, trực tiếp đánh trúng bụng con quái vật này.

“Vèo!”

Cơ thể quái vật hình rồng kia bị La Chinh đánh bay lên!

Thân thể Thần Cực Cảnh có sức mạnh hết sức kinh khủng, hẳn là tương đương với lúc La Chinh mở ra lực của bốn nghìn tấm vảy rồng. Dính một đòn này, con quái vật nhỏ kia bị đánh bay ra xa khoảng nghìn trượng, sau đó ngã xuống.

“Bịch!”

Quái vật hình rồng nặng nề nện xuống đất.

La Chinh tập trung nhìn con vật kia. Đáng lý ra, cùi chỏ vừa rồi của hắn hẳn có thể đánh nó nát vụn. Nhưng bây giờ nó không chỉ không bị đánh nát, mà sau khi rơi xuống mặt đất còn xoay mình một cái rồi bò dậy, giống như không hề bị thương!

“Sao có thể?”

Cho dù La Chinh có thân thể thánh khí thì khi phải chịu một đòn nặng ký như thế này từ thân thể Phong Niệm Vân, mặc dù không tới mức chết, nhưng có lẽ cũng không thể bò dậy nổi ngay lập tức!

Về phần những đại năng Thần Hải Cảnh khác, nếu chịu một đòn này thì sợ rằng đã đi đời rồi. Càng về sau, chênh lệch giữa các cảnh giới càng lớn, chênh lệch giữa Thần Cực Cảnh và Thần Hải Cảnh cũng không phải là một chút một ít.

“Chạy mau!”

La Chinh thấy lại có bảy, tám con quái vật hình rồng chạy thẳng tới, nên bóng người chợt tung bay, lao vút về phía trước.

So với những người khác, La Chinh còn đã thoải mái hơn rất nhiều. Dù sao thì hắn cũng chiếm cứ được thân thể của Thần Cực Cảnh. Còn những người khác, chẳng qua họ chỉ chiếm cứ thi thể đã chết đi nhiều năm mà thôi, không thể nào bay được mà chỉ có thể dựa vào thi thể rồi chạy như điên trên mặt đất.

“Grào!”

“Grào!”

“Grào!”

Qua từng tiếng rống, nhà cửa khắp nơi xung quanh không ngừng sụp đổ!

Hơn nữa, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Có lẽ cũng không ít người đã bỏ mạng vì tiếng rống của quái vật hình rồng này.

“Cứu với!”

Ngay lúc La Chinh đang bay vút lên, hắn liền nghe thấy giọng của Hỏa Thần.

Hỏa Thần đang bị hai con quái vật hình rồng vây chặt hai bên trái phải, dĩ nhiên là không có đường trốn!

“Cút ngay, súc sinh!”

“Vù vù vù!”

Đúng vào lúc này, Chiến Hoàng Thiên Phong liền rít lên một tiếng, hai chiếc rìu lớn màu vàng bay ra!

Hắn chiếm cứ thân thể của Phong Trảm, thi thể vốn có sức mạnh cực kỳ khủng bố. Trong cơn giận dữ, uy lực khi Chiến Hoàng Thiên Phong ném ra chiếc rìu lớn màu vàng kia là vô cùng lớn!

“Ầm, ầm!”

Chiếc rìu này có thế đi cực nhanh, con quái vật hình rồng kia căn bản không có chỗ trốn, trực tiếp bị rìu lớn cắt trúng. Sức mạnh khổng lồ đánh hai con quái vật hình rồng dạt vào một dãy nhà bên cạnh.

“Rầm!”

Dưới áp lực của hai cây rìu lớn, tòa nhà kia cũng sụp đổ!

“Đi!” Chiến Hoàng Thiên Phong vác Hỏa Thần lên rồi chạy như điên. Nhưng ngay sau đó, hai con quái vật vừa bị chiếc rìu đánh trúng lại bò ra từ trong đống đổ nát.

Thẳng thắn mà nói, dù là tốc độ hay sức mạnh thì những con quái vật hình rồng này cũng không có bất kỳ ưu thế nào. Nhưng thân thể bọn chúng lại cứng đến mức kinh khủng!

Cho dù là Chân Long chưa trưởng thành thì cũng không có khả năng có được thân thể mạnh mẽ như thế. Mọi người hoàn toàn không thể làm gì được con quái vật hình rồng này, ngoài việc chỉ có thể chạy trốn.

Hơn mười đại năng Thần Hải Cảnh trong thánh địa Thiên Thần đều tăng tốc bỏ chạy, tránh né sự truy kích của những con quái vật hình rồng này. Cũng may, tốc độ của đám quái vật này không quá nhanh, nên khi mọi người chạy như điên thì cũng dần dần thoát khỏi sự đuổi giết của chúng.

Mọi người nhanh chóng chạy qua một nửa thánh địa Thiên Thần, cuối cùng dần dần tập trung ở trung tâm thánh địa, bên hồ Linh Lung.

Trên mặt mọi người vẫn còn hiện lên vẻ hoảng loạn. Đã tiến vào thánh địa Thiên Thần nhiều lần như vậy rồi, đặc biệt là đám người Chiến Hoàng Thiên Phong, thế nên họ rất rõ nơi nào nguy hiểm, nơi nào an toàn.

Phần trung tâm của thánh địa Thiên Thần này không chỉ không thể có sinh linh, mà ngay cả con rối phiền toái nhất cũng không tồn tại. Nhưng lần này bỗng nhiên lại nhảy ra đám quái vật hình rồng, đây chắc chắn không phải là dấu hiệu tốt lành gì.

Hỏa Doãn Nhi đứng bên bờ hồ Linh Lung, sắc mặt vẫn trắng bệch. Chiến Hoàng Thiên Phong thấy vẻ mặt con gái như vậy thì cũng không đành lòng, chỉ có thể an ủi: “Doãn Nhi, mặc dù những con quái vật kia lợi hại, nhưng cũng không đáng sợ như vậy!”

Lúc này La Chinh cũng xuất hiện, trong tay hắn xách theo một con quái vật hình rồng. Hắn vừa mới lượn quanh một vòng, trực tiếp bắt một con về!

Mọi người nhìn thấy con quái vật hình rồng này thì ai nấy đều lộ ra vẻ cảnh giác. Nhưng La Chinh đã bịt miệng nó lại, nên có vẻ cũng không có uy hiếp gì quá lớn.

“Con xem, Thiên Hành dùng tay không cũng bắt được một con, không có gì đáng sợ hết!” Chiến Hoàng Thiên Phong cười nói.

Hỏa Doãn Nhi kinh ngạc nhìn La Chinh rồi nói: “Không phải là thứ này, thứ con sợ không phải là thứ này!”