Bách Luyện Thành Thần

Chương 890





Một vị đại năng Thần Hải Cảnh nghiêm mặt, ngay sau đó gật đầu nói: “Đúng vậy, ta cũng cho là như vậy!”

Vật này giống như rồng mà lại không phải là rồng, chỉ là thú chưa trưởng thành đã kinh khủng như vậy, sau này lớn lên sẽ còn như thế nào?

Nhưng điểm mấu chốt là, cho dù những con quái thú hình rồng này là thú chưa trưởng thành thì dù sao cũng phải có một con thú mẹ sinh ra chúng, như vậy con thú mẹ này cũng ở trong bí cảnh Thiên Thần ư?

Quan trọng là con thú mẹ đã sinh ra những con quái thú hình rồng này rốt cuộc là thứ gì? Có thực lực cỡ nào? Mọi người có thể chống lại hay không?

Mấy vị Quốc chủ cũng nhíu mày. Quốc2chủ Thiên Vận nói: “Hay là việc thám hiểm bí cảnh Thiên Thần năm nay liền chấm dứt ở đây đi, sau này còn có rất nhiều cơ hội.”

Thật ra điều Quốc chủ Thiên Vận muốn nói là, đã có La Chinh thì con đường phi thăng cũng đã được mở ra, sớm muộn gì mọi người cũng có thể phi thăng, hoàn toàn không cần liều mạng trong bí cảnh Thiên Thần.

Bốn vị Quốc chủ dẫn theo đám đại năng Thần Hải Cảnh trong thần quốc, lao tâm lao lực như thế chẳng phải cũng chỉ vì muốn kiếm lợi từ con đường Nghịch Linh sao?

Nếu có thể phi thăng lên Thượng Giới, dựa vào chính mình còn có thể thu được nhiều hơn bây giờ vô số lần, cần gì phải sống chết với trứng rồng7tổ kia?

“Nhưng nếu đốc công hỏi tới, chúng ta phải trả lời như thế nào đây?” Một đại năng Thần Hải Cảnh thận trọng hỏi.

“Hừ, tại sao đốc công không tự mình vào bí cảnh Thiên Thần? Thực lực của ông ta vượt xa đám người chúng ta cơ mà. Chẳng phải là vì chúng ta không có cách nào phi thăng, nên mới lấy chút rác rưởi trên Thượng Giới tới lừa chúng ta bán mạng cho ông ta sao!” Một đại năng Thần Hải Cảnh khác tức tối nói.

Mặc dù tứ đại thần quốc luôn nghe lệnh Mật Giáo, nhưng tuyệt đối không phải là thái độ thần phục, ai cũng có tính toán cho tiền đồ của chính mình.

Tất cả mọi người đều đã bước vào Thần Hải Cảnh, chờ tin tức của La Chinh9được báo lên trên, con đường phi thăng kia được tu sửa thì mọi người chỉ cần chờ ngày phi thăng là được!

Về phần trứng rồng tổ kia? Đó quả thực là thứ tốt, nhưng có liên quan gì tới bọn họ đâu?

Thấy tất cả mọi người đều có chung thái độ, trên mặt Chiến Hoàng Thiên Phong cũng lộ vẻ dao động. Hắn trầm ngâm một hồi, rồi mới lên tiếng: “Được. Nếu đã như vậy thì chờ đến khi đốc công hỏi tới, mọi người đều trăm miệng một lời nói rằng đã thất bại là được. Trong thánh địa Thiên Thần này đã có biến hóa kỳ lạ, cân nhắc đến vấn đề an toàn, chúng ta vẫn nên trở về thôi!”

Chiến Hoàng Thiên Phong vừa nói xong liền nhận được hưởng ứng tích cực5của các đại năng Thần Hải Cảnh còn lại. Tính mạng của mọi người không phải nhặt bừa là được, có lẽ trong bí cảnh Thiên Thần vẫn có thể gặp được một số cơ duyên và lợi ích, nhưng so với tính mạng bản thân thì cũng không quan trọng đến vậy.

Có điều, ngay khi mọi người vừa mới chuẩn bị rút lui thì bỗng nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển.

“Ầm!”

Cơn chấn động kia dường như được truyền từ dưới đất lên, giống như có một con vật khổng lồ nào đó trong lòng đất đang gõ lên vậy.

“Tiếng động gì vậy?” Sắc mặt Chiến Đế Đại Vũ trầm xuống. Hắn vốn là một người vô cùng cẩn thận, nên lần này sắc mặt cũng trở nên khó coi.

“Ầm ầm!”

Chấn động trên mặt đất lại kéo3dài, dường như bỗng nhiên có một cơn địa chấn lớn, toàn bộ kiến trúc của thánh địa Thiên Thần đều rung chuyển không ngừng, bắt đầu sụp đổ từng mảng từng mảng!

“Đi mau! Cho dù có là cái gì thì chắc chắn cũng không phải thứ tốt, không liên quan gì tới chúng ta!” Chu Hoàng nghiêm nghị quát một tiếng, sau đó liền dẫn đầu cả đám bắt đầu chạy như điên.

Trong lòng mọi người cũng hơi hối hận. Lần này tiến vào bí cảnh Thiên Thần, đáng lẽ lúc gặp con rối cung thủ kia thì nên lui ra ngoài ngay.

Nhưng chủ yếu là bởi mọi người đều đã xông vào bí cảnh Thiên Thần nhiều năm như vậy rồi, mặc dù không lấy được trứng rồng tổ, nhưng đối với các loại nguy hiểm trong thánh địa Thiên Thần đều đã nắm rõ như lòng bàn tay. Hơn mười năm qua cũng không có bất kỳ ai bỏ mạng trong bí cảnh Thiên Thần. Chính điểm này đã khiến mọi người mất cảnh giác. Bây giờ lại lui ra ngoài, e là sẽ gặp phải phiền toái tương đối lớn.

“Vèo vèo vèo!”

Tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh đều hóa thành từng vệt sáng, bắt đầu lao điên cuồng về phía đường cũ. Về phần trên đường đi còn có những quái vật hình rồng kia hay không thì bây giờ cũng không quan tâm được nữa rồi.

La Chinh theo sát phía sau mọi người. Mục đích của hắn và những đại năng Thần Hải Cảnh này đều giống nhau, đều đến vì trứng rồng tổ, nhưng về bản chất thì lại khác nhau. La Chinh muốn lấy trứng rồng tổ là bởi vì Thanh Long, còn đám đại năng Thần Hải Cảnh bỗng nhiên bỏ cuộc giữa chừng này là vì gặp chút phiền phức!

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng thấy ánh đao màu đen xuất hiện ở một tòa nhà phía trước!

“Vèo!”

Ánh đao màu đen kia khuếch tán ra với tốc độ cực kỳ nhanh.

“Xì xì!”

Thi thể một đại năng Thần Hải Cảnh đang xông xáo ở ngay phía đầu tiên bỗng nhiên bị cắt thành hai khúc. Ngay sau đó linh hồn của đại năng Thần Hải Cảnh kia cũng rời khỏi đầu, trôi lơ lửng một bên.

Các đại năng Thần Hải Cảnh phía sau nhìn thấy tình huống này thì có người nhảy lên một cái, có người ngã nhào xuống đất. Tất cả đều đã tránh được vết chém của ánh đao này, tuy vậy sắc mặt ai nấy đều không tốt lắm.

“Ai?”

Chiến Hoàng Thiên Phong cảm nhận được khí tức của chân nguyên trong ánh đao này, rõ ràng đối phương không phải là mãnh thú, cũng không phải là con rối.

Bên phải đám người là một tòa tháp tinh xảo, dường như tòa tháp này có nền móng vô cùng vững chắc, cho dù vừa rồi đã xảy ra động đất, nhưng cũng không sụp đổ.

“Két!”

Cửa lớn trên tầng hai của tòa tháp kia bỗng nhiên mở ra, một người trẻ tuổi mặc đồ đen từ trong đi ra. Người trẻ tuổi kia có mái tóc dài, trên cằm râu mọc dày rậm, trên mặt là dáng vẻ lười biếng, trong tay xách một thanh đao lớn màu đen tuyền.

“Ha? Kỳ lạ, sao lại có một đám thi thể chạy tới chạy lui ở đây vậy?” Người trẻ tuổi kia ngửi ngửi: “Hình như không phải là cương thi, mà là vứt bỏ thân thể của mình, chiếm cứ thi thể của Long mạch tộc? Kỳ lạ, kỳ lạ. Kỳ lạ thật đấy tiểu sư tỷ, chuyện gì xảy ra vậy?”

Tiếng nói của người trẻ tuổi mặc đồ đen vừa dứt thì từ trong đống đổ nát cũng có một người nữa đi ra. Đó là một cô gái có mái tóc màu bạc, nếu bỏ qua cái mái tóc màu bạc kia, chỉ nhìn vẻ ngoài thì cũng xem như là một cô gái tuyệt sắc! Nhưng trong mắt phải của cô gái này lại có một đóa hoa màu hồng nhạt mọc ra, rễ cây của đóa hoa kia đâm sâu vào trong hốc mắt, nhìn hết sức kinh khủng!

“Hừ! Chẳng phải rất đơn giản sao? Ngay cả lực huyết tế mà đám người này cũng không chống cự được nên nghĩ ra cách làm như vậy, lợi dụng Hồn Hạch để khống chế thi thể của Long mạch tộc, chui vào trong bí cảnh Thiên Thần này. Đây hẳn là dân bản xứ của Đại Thế Giới này!” Cô gái tóc bạch kim kia lạnh nhạt đáp lại.

Tiếng nói của nàng ta vừa dứt thì từ con đường ở trước mặt lại có một gã đàn ông cao lớn đi ra, trên vai hắn vác một cái lưỡi hái lớn màu đỏ rực.

Gã đàn ông cao lớn vừa đi về phía đám người Chiến Hoàng Thiên Phong vừa thản nhiên nói: “Xem ra vận may cũng không tệ lắm, đúng lúc đang không có mồi nhử để dẫn vật kia đi ra. Mặc dù những người này là thi thể, nhưng linh hồn vẫn còn sống, lấy bọn họ làm mồi nhử thật quá thích hợp!”

Lời nói của ba người tựa như hoàn toàn không xem một đám đại năng Thần Hải Cảnh này ra gì, nên cho dù là Quốc chủ Thiên Vận, Chiến Hoàng Thiên Phong, hay là Chu Hoàng thì giờ phút này, sắc mặt bọn họ đã rất khó coi!

“Anh bạn này có ý gì vậy?” Chiến Hoàng Thiên Phong lạnh giọng hỏi.

Cô gái tóc bạch kim khẽ mỉm cười, nhưng lại nói: “Ai là bạn với ngươi? Ý tứ còn chưa rõ ràng sao? Chúng ta đang bắt tà long, muốn mượn thi thể và linh hồn của các ngươi dùng một chút!”

“Khẩu khí cũng lớn đấy nhỉ! Chỉ bằng các ngươi mà có thể giữ chân chúng ta sao?” Chiến Đế Đại Vũ lạnh giọng nói.

Mặc dù bởi vì chiếm cứ thi thể nên những đại năng Thần Hải Cảnh này không thể phát huy được hết sức mạnh của mình, nhưng dù sao bọn họ cũng là đại năng Thần Hải Cảnh, dâu bắt nạt như vậy.

“Ha ha ha! Khẩu khí lớn? Từ xưa tới nay chưa từng có ai nói như vậy đấy!” Một tràng cười như tiếng chuông ngân của cô gái tóc bạch kim truyền tới.

Gã đàn ông cao lớn vác lưỡi hái đi về một hướng khác, giống như chẳng quan tâm lắm đến đám người La Chinh. Chẳng qua hắn vẫn thản nhiên nói: “Bội Nhi, bắt bọn họ lại, lão đại không đợi được nữa rồi!”

Cô gái tóc bạch kim khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười mỉm mê người, đóa hoa trên mắt phải chậm rãi xoay tròn.