Bách Luyện Thành Thần

Chương 891





Chỉ thấy đóa hoa trong mắt cô gái tóc bạch kim kia nhẹ nhàng xoay tròn, sau đó nàng ta lạnh lùng nói: “Thông qua Hồn Hạch để dùng được thi thể, chỉ cần nhiễu loạn sức mạnh của Hồn Hạch là có thể giam cầm những người này. Đây nhất định là số mệnh của lão đại, khiến trời cao để đám mồi nhử này xuất hiện trước mặt chúng ta. Ha ha, vận may của lão đại thật là không gì sánh nổi!”

Tiếng cười như tiếng chuông ngân của nàng ta vừa mới vang lên thì từ bên trong đóa hoa kia bỗng bay ra từng luồng sương mù màu hồng.

“Hương hội, giam giữ linh năng!”

“Vù vù vù!”

Một làn hương thơm thoang thoảng nhanh chóng tản ra, bao trùm lên tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh.

Cũng chính2vào lúc này, mọi người chợt phát hiện ra thi thể mình đang khống chế không thể nào nhúc nhích được!

“Hồn Hạch, Hồn Hạch mất tác dụng rồi! Sao có thể!”

“Hẳn là bị kỹ nữ kia làm nhiễu loạn rồi!”

“Ta không thể nào thoát khỏi đầu óc của thi thể này!”

Các đại năng Thần Hải Cảnh này mượn dùng sức mạnh của Hồn Hạch để có thể dùng được các thi thể. Nhưng cô gái tóc bạch kim kia dường như có thể dễ dàng làm nhiễu loạn sức mạnh của Hồn Hạch!

Chẳng khác nào nàng ta có thể dễ dàng chặt đứt liên lạc giữa linh hồn những đại năng Thần Hải Cảnh này và thi thể!

Nhưng đó cũng không phải là chuyện đáng sợ nhất, cùng lắm thì vứt bỏ thi thể, rời đi là được. Nhưng một vài7đại năng Thần Hải Cảnh đã thử nhưng lại phát hiện ra linh hồn mình bị giam cầm luôn trong đầu của thi thể, căn bản không thể nào thoát ra được.

“Đừng thử nữa, một đám Chiến Hồn Cảnh nhỏ nhoi, không thoát được đâu.” Giống như cảm nhận được hành động của những đại năng Thần Hải Cảnh kia, cô gái tóc bạch kim lạnh nhạt nói.

Giờ phút này, cho dù là La Chinh thì cũng không thể nào nhúc nhích nổi!

Mặc dù hắn chiếm cứ thân thể của Phong Niệm Vân, không phải là thi thể đã chết, nhưng hắn vẫn cần thông qua Hồn Hạch để khống chế thân thể này. Bởi vì đại pháp Phong Hồn nên căn bản không thể cưỡng ép điều khiển thân thể này của Phong Niệm Vân được. Dù sao thì ngay9cả linh hồn của chính Phong Niệm Vân cũng không thể nào khống chế được thân thể của mình, nên lợi dụng Hồn Hạch cũng chỉ là biện pháp thay thế nhất thời mà thôi.

“Bây giờ, quay về phía sau.” Cô gái tóc bạch kim cười nhạt, đi qua trước mặt mọi người. Mà toàn bộ thi thể cũng đồng thời quay người về sau, tất cả mọi người đều hoàn toàn nằm trong sự thao túng của nàng ta.

“Ồ? Sao vẫn còn một cơ thể còn sống thế này?” Lúc này cô gái tóc bạch kim bỗng chú ý đến La Chinh ở trong đám người, ngay sau đó nàng ta đi thẳng về phía La Chinh: “Hơn nữa còn là Thần Cực Cảnh, thế mà cũng dùng Hồn Hạch để khống chế. Thật kỳ lạ.”

Cô gái tóc bạch kim5quan sát La Chinh một lúc, thực sự nghĩ mãi không ra. Tất nhiên nàng ta không thể nào đoán được rằng Phong Niệm Vân bị đại pháp Phong Hồn giam cầm tự do của linh hồn, sau đó lại bị La Chinh chiếm cứ.

“Nhưng thân thể này thật đẹp!” Trong mắt cô gái tóc bạch kim kia lóe ra ánh sáng kỳ dị, sau đó nàng ta áp sát gương mặt tới, hôn một cái lên mặt La Chinh rồi cười nói: “Nếu lát nữa không dùng tới thân thể này, ta sẽ giữ ngươi lại.”

Bị một cô gái tự nhiên hôn một cái, vậy mà La Chinh lại chẳng có cảm giác gì, còn Phong Niệm Vân trong thân thể thì nổi hết cả da gà: “Ghê chết mất! La Chinh, ta muốn giết chết cô ta!” Phong Niệm3Vân gào thét trong thân thể. Giờ phút này, trong thân thể Phong Niệm Vân sấm chớp rền vang, sóng linh hồn của nàng dao động dữ dội, giống như vô cùng chán ghét hành động này của cô gái tóc bạc.

La Chinh bất đắc dĩ nói: “Bây giờ ta cũng không cử động được, đến bản thân còn khó bảo toàn thì giết cô ta thế nào được?”

Không ngờ trong bí cảnh Thiên Thần vốn trống trải không người, vậy mà lại bỗng xuất hiện nhiều sinh linh như vậy. Lúc đầu là những con quái vật hình rồng kia, sau đó chẳng hiểu sao lại đụng phải ba cường giả này.

Rốt cuộc trong bí cảnh Thiên Thần này đã xảy ra biến hóa gì? Những người này cũng đến vì trứng rồng tổ sao?

“Tóm lại thì những người này có thân phận gì? Ngươi biết không?” La Chinh hỏi.

Phong Niệm Vân hừ lạnh một tiếng, sau đó mới hết sức khó chịu nói: “Đám người này là Thiên Vị tộc! Hơn nữa còn là thợ săn của Thiên Vị tộc!”

“Thiên Vị tộc!” Ánh mắt La Chinh chợt sáng lên. Đây không phải là lần đầu tiên La Chinh tiếp xúc với Thiên Vị tộc, bởi tháp Tội Ác trên đại lục Hải Thần kia chính là của Thiên Vị tộc!

Lúc trước, khi thông qua kiểm tra trên bia thiên phú, hắn còn được Thiên Vị tộc thừa nhận. Nhưng rốt cuộc Thiên Vị tộc này là thứ gì, có năng lực thế nào thì cho đến bây giờ hắn cũng không biết.

“Rốt cuộc Thiên Vị tộc là cái gì?” La Chinh lại hỏi.

Phong Niệm Vân nói: “Ngươi cũng tò mò gớm nhỉ? Mặc dù không biết bọn họ muốn bắt chúng ta đi nhử thứ gì, nhưng chắc chắn không phải chuyện gì tốt. Mà có vẻ như ngươi cũng không quan tâm chuyện này lắm!”

“Không phải cô gái kia nói sẽ bỏ qua cho ngươi sao?” La Chinh khẽ mỉm cười.

“Ta thà chết cũng không muốn rơi vào tay cô ta!” Phong Niệm Vân giận dữ nói. Ngay sau đó nàng lại nói tiếp: “Thiên Vị tộc là một chủng tộc hoạt động biệt lập, đồng thời cũng là một đám ngu ngốc!”

“Ngu ngốc?” Trên mặt La Chinh lộ ra vẻ khó hiểu: “Dựa vào đâu mà nói như vậy?”

Phong Niệm Vân lạnh nhạt nói: “Thiên Vị tộc, hay còn gọi là người Quy Linh. Nghiêm túc mà nói thì Thiên Vị tộc cũng không được coi là một chủng tộc, mà là do thiên tài siêu cấp của các chủng tộc khác liên hợp lại, tạo thành một tập thể. Ngoại giới gọi Thiên Vị tộc là người Quy Linh là bởi vì bọn họ vẫn luôn vạch kế hoạch để quy linh toàn bộ vũ trụ này!”

La Chinh tỏ vẻ hiếu kỳ: “Quy linh là cái gì?”

“Hủy diệt Thiên Đạo, chấm dứt luân hồi!” Phong Niệm Vân nhanh chóng trả lời.

Thiên Đạo trong vũ trụ này luôn không ngừng luân hồi. Mỗi lần luân hồi, chính là ba tỉ sáu sáu trăm triệu năm, cũng chính là một diễn kỷ.

Trong vũ trụ, có không ít các sinh linh mạnh mẽ muốn tiêu diệt Thiên Đạo, cuối mỗi diễn kỷ sẽ mở ra đại thế, cạnh tranh với Thiên Đạo!

Nếu Thiên Đạo sụp đổ thì diễn kỷ sẽ kết thúc, sau đó một vòng Thiên Đạo mới được tạo ra, tất cả các quy tắc hạ vị, quy tắc trung vị và quy tắc thượng vị của vũ trụ cũng sẽ được xây dựng lại!

Văn minh của toàn bộ vũ trụ nằm trong một diễn kỷ. Một diễn kỷ không ngừng luân hồi, không ngừng bắt đầu lại, không ngừng thúc đẩy, sản sinh những bước phát triển nên văn minh mới.

Nhưng Thiên Vị tộc lại hết sức kỳ lạ, mục tiêu của tộc bọn họ không chỉ là tiêu diệt Thiên Đạo, mà hơn nữa còn muốn luân hồi dừng lại và kết thúc.

“Kết thúc Thiên Đạo luân hồi? Nếu không sinh ra Thiên Đạo mới, như vậy...” La Chinh càng tò mò hơn.

Phong Niệm Vân cười nhẹ, rồi nói: “Như vậy toàn bộ vũ trụ sẽ biến thành một mảnh đất chết, không có sinh linh sinh ra, không có sinh linh chết đi, cũng không có phân tranh, tất cả quay về con số không.”

La Chinh không còn gì để nói: “Làm như vậy có ý nghĩa gì?”

“Bọn họ cảm thấy có ý nghĩa, cho nên mới là một đám ngu si, hơn nữa còn là vô cùng ngu si.” Phong Niệm Vân bất đắc dĩ nói: “Ta có thể hóa giải sức mạnh nhiễu loạn Hồn Hạch của cô gái kia, lát nữa ta sẽ tìm cơ hội, ngươi chạy đi là được.”

“Nhưng còn bọn họ...” Các cường giả cấp cao của tứ đại thần quốc cũng bị khống chế, bao gồm cả bốn vị Quốc chủ.

“Kệ bọn họ đi!” Phong Niệm Vân tức giận nói.

La Chinh khẽ nhíu mày. Thực sự thì dù là đứng ở góc độ của mình hay là đứng ở góc độ của Phong Niệm Vân, La Chinh cũng không cần thiết phải giúp đỡ tứ đại thần quốc. Nhưng nếu có cơ hội cứu bọn họ một mạng, La Chinh vẫn sẽ không từ bỏ!

Dưới sự thao túng của cô gái tóc bạch kim kia, các thi thể này giống như biến thành cương thi, chậm chạp đi theo phía sau nàng ta!

Linh hồn của tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh bị kẹt trong đầu, không thể nào nhúc nhích, nhưng lại có thể quan sát được mọi chuyện xung quanh. Trong quá trình không ngừng di chuyển, xung quanh cũng có không ít quái vật hình rồng vọt ra.

Nhưng dường như cô gái tóc bạch kim này không hề để ý đến chúng, vẫn đi thẳng về phía trước. Những con quái vật hình rồng kia vừa định nhào tới thì đóa hoa trong mắt cô gái tóc bạch kim nhẹ nhàng chuyển động, một làn hương thoang thoảng bay ra. Ngay sau đó, những con quái vật hình rồng kia liền nhão như bùn, nằm mềm oặt trên đất, không hề nhúc nhích.

Cứ chậm rãi đi như vậy, sau khi đi ngang qua hồ Linh Lung thì bọn họ vẫn tiếp tục đi về phía trung tâm thánh địa Thiên Thần!

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Cách đó không xa, từng tiếng chấn động truyền tới, toàn bộ thánh địa lại giống như một nồi cháo bắt đầu sôi trào.