Bách Luyện Thành Thần

Chương 925



Mà Lăng Yên đứng cách đó không xa cũng vô cùng tò mò như hai người bọn họ. Nàng nghĩ kiểu gì cũng không ra, rốt cuộc La Chinh đã làm thế nào mà có thể làm được như vậy. Lúc trước, khi hắn giao đấu với Ma tộc, trong nháy mắt liền có thể nói ra tuổi thọ của đối phương, thậm chí còn chính xác đến cả ngày tháng, giống như trong Đại Thế Giới này không có gì hắn không biết. Chẳng lẽ người này là hóa thân của thần sao?

“Vèo!”

Lưu Vũ mặc trường bào màu tím nhạt, nàng cấp tốc điên cuồng bay về, trong lòng cũng vô cùng sốt ruột!

Nếu mấy tên thánh địa Khủng Ma này dám đuổi giết nàng, vậy chắc chắn thánh địa Viêm Ma3sẽ tấn công thánh địa Thiên Vũ. Dựa vào hai người Lam Băng và Thiên Tuyền thì e là không đủ để ngăn cản sự xâm chiếm của thánh địa Viêm Ma.

Khi cấp tốc trở về, nàng nhìn thấy trên bầu trời thánh địa Thiên Vũ dâng lên từng luồng khói dày đặc. Khuôn mặt thanh tú của nàng liền trở nên nặng nề, nàng cắn chặt hàm răng, trong lòng cũng đã có quyết định. Nếu thánh địa Thiên Vũ bị tiêu diệt, thì dù chỉ còn một mình, nàng cũng phải tiêu diệt toàn bộ Ma tộc trong Song Ma thánh địa!

Nhưng chờ đến khi Lưu Vũ tiến vào thánh địa Thiên Vũ, thấy Lam Băng và Thiên Tuyền vẫn yên lành đứng ở đó. Trong lòng nàng đang2lấy làm lạ thì bỗng dưng ánh mắt lướt qua, dừng lại trên người một thanh niên Nhân tộc mặc cẩm bào màu trắng, con ngươi trong đôi mắt đẹp bỗng lấp lánh ánh sáng, khó nói thành lời.

“La Chinh!”

Nàng vốn còn đang thấy kỳ lạ, bây giờ nhìn thấy La Chinh liền tìm được ngay câu trả lời. Cho dù thánh địa Thiên Vũ đã ngăn cản Ma tộc xâm chiếm bằng cách nào thì trong đó chắc chắn có quan hệ không nhỏ với La Chinh!

“Lưu Vũ đại nhân!”

“Lưu Vũ đại nhân, ngươi không sao chứ! Thánh địa Khủng Ma đã biết động tĩnh của ngươi, muốn thừa dịp ngươi độ kiếp...” Lam Băng và Thiên Tuyền kích động đi tới nói.

Lưu Vũ gật đầu: “Ý ngươi là ba tên3này?” Nói xong nàng nhẹ nhàng vung tay lên, trong tay chính là ba cái đầu lớn, một cái đầu trong đó chính là thủ lĩnh Khủng Ngao của thánh địa Khủng Ma!

Ba vị đại năng Thần Hải Cảnh của Thánh địa Khủng Ma đều đã bị Lưu Vũ chém chết!

Thấy như vậy, La Chinh cũng chỉ cười. Thông qua trí nhớ của Đại Thế Giới, hắn đã tra được kết quả này. Quả nhiên Lưu Vũ vẫn cực kỳ dũng mãnh, không chỉ bình yên trải qua đại Thiên Kiếp, thậm chí còn có thể lấy sức một người mà tiêu diệt ba đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc!

Lưu Vũ tiện tay ném ba cái đầu kia ra rồi đi về phía La Chinh. Nhưng lúc này nàng bỗng phát9hiện ra Cổ Bội Nhi và Vũ Trạch sau lưng La Chinh. Trên người Cổ Bội Nhi và Vũ Trạch tản ra khí thế rất nhẹ, khiến cho Lưu Vũ âm thầm kinh hãi. Nhưng bọn họ đứng phía sau La Chinh, xem ra người nghịch chuyển chiến cuộc hẳn là hai người này?

Phỏng đoán này cũng không khó hiểu. Tuy La Chinh có thiên phú cực cao, nhưng dù hắn đột phá Sinh Tử Cảnh thì cũng không thể nào chống lại được đại năng Thần Hải Cảnh, mà hai người trước mắt này lại là cường giả Thần Cực Cảnh!

“La Chinh! Vừa rồi...” Lưu Vũ đang định mở miệng.

La Chinh lại gật đầu, nói với Lưu Vũ: “Vẫn phải cảm ơn hai vị bằng hữu này tương trợ, nếu không3e là thánh địa Thiên Vũ khó mà vượt qua được kiếp nạn này.”

Lưu Vũ gật đầu, thân hình nhoáng lên, bay thẳng đến chỗ Cổ Bội Nhi và Vũ Trạch. Nàng quỳ một chân xuống: “Ân tình này, Yêu Dạ tộc ta chắc chắn sẽ ghi khắc vào bia, mãi mãi cảm kích!”

Vẻ mặt Cổ Bội Nhi lạnh nhạt, không có phản ứng gì, Vũ Trạch luôn không nóng không lạnh kia thì ngược lại cười ha ha một tiếng: “Chuyện nhỏ mà thôi! Nhắc tới mới nhớ, hình như ngươi cũng được Thiên Vị tộc ta thừa nhận?”

“La Chinh! Vừa rồi...” Lưu Vũ đang định mở miệng.

La Chinh lại gật đầu, nói với Lưu Vũ: “Vẫn phải cảm ơn hai vị bằng hữu này tương trợ, nếu không e là thánh địa Thiên Vũ khó mà vượt qua được kiếp nạn này.”

Lưu Vũ gật đầu, thân hình nhoáng lên, bay thẳng đến chỗ Cổ Bội Nhi và Vũ Trạch. Nàng quỳ một chân xuống: “Ân tình này, Yêu Dạ tộc ta chắc chắn sẽ ghi khắc vào bia, mãi mãi cảm kích!”

Vẻ mặt Cổ Bội Nhi lạnh nhạt, không có phản ứng gì, Vũ Trạch luôn không nóng không lạnh kia thì ngược lại cười ha ha một tiếng: “Chuyện nhỏ mà thôi! Nhắc tới mới nhớ, hình như ngươi cũng được Thiên Vị tộc ta thừa nhận?”

“Thiên Vị tộc?” Sau khi Lưu Vũ đứng dậy, nghe thấy lời nói của Vũ Trạch thì ánh mắt chợt lóe lên: “Ngươi nói bia thiên phú sao?”

Vũ Trạch gật đầu một cái: “Ta cảm nhận được dấu ấn của Thiên Vị tộc trên người ngươi. Nếu như ta đoán không lầm, ngươi hẳn là được liệt vào thiên phú hàng thứ hai đúng không?”

Lưu Vũ “Ừ” một tiếng. Trừ La Chinh ra, Lưu Vũ là người duy nhất có thể được liệt vào nhân vật hàng thứ hai. Mà bên trong tháp Tội Ác, chỉ cần có thể tiến vào hàng thứ hai thì sẽ lưu lại dấu ấn của Thiên Vị tộc.

“Vậy thì dễ nói, ta với ngươi coi như là đồng tộc.”

Nghe thấy Vũ Trạch có thể yên ổn nói chuyện một tràng với Lưu Vũ, La Chinh không nhịn được mà trợn trắng mắt. Hắn cũng được Thiên Vị tộc thừa nhận, nhưng không thấy tên này có sắc mặt tốt như thế.

Sau khi Lưu Vũ biết ý định của La Chinh, nàng liền để Lam Băng và Thiên Tuyền đi xử lý tàn cuộc của thánh địa Thiên Vũ, còn bản thân muốn đích thân giúp bọn họ gom đủ vật liệu. Sau khi chào hỏi Cổ Bội Nhi, năm người trên vòng quay bát quái cũng đi tới, cùng Lưu Vũ tiến vào trong cây thánh.

Cáp Bằng liệt kê tất cả các vật liệu cần thiết, sau khi Lưu Vũ nhìn qua thì trên mặt lộ ra vẻ khó xử. Đa số các vật liệu trong danh sách này thánh địa Thiên Vũ đều có, một vài loại có thể tìm được trong một hai ngày, nhưng có hai ba loại thì thậm chí nàng còn chưa từng nghe nói đến.

“Tài nguyên ở Hạ Giới thiếu thốn, có thể hiểu mà!” Vũ Trạch cười nhẹ: “Cáp Bằng, sửa đổi một chút đi, lấy vật liệu khác thay thế.”

Cũng may trình độ kỹ thuật tạo con rối của Cáp Bằng cũng phi phàm, sau khi nghĩ ngợi một hồi liền liệt kê ra mấy loại vật liệu khác thay thế. Sau khi xem đi xem lại mấy lần, rốt cuộc cũng xác định xong. Nhưng nếu muốn thu thập toàn bộ vật liệu thì ước chừng vẫn phải mất một hai ngày.

Vậy nên bảy người của Thiên Vị tộc cũng chỉ có thể nghỉ ngơi ở Yêu Dạ tộc một thời gian.

Lúc này, Tư Đồ Hạo Thiên của thánh địa Tử Tâm cũng đã chạy tới. Lần này Song Ma thánh địa bất ngờ tấn công Yêu Dạ tộc, lúc Nhân tộc nhận được tin tức chạy tới thì mọi chuyện đã xong hết rồi.

Đứng trên một cành cây khô trên đỉnh cây thánh, nhìn thánh địa Thiên Vũ cháy đen phía dưới, trên mặt Lưu Vũ cũng đầy vẻ thương tiếc.

Sau khi an ủi mấy câu, trên mặt Tư Đồ Hạo Thiên mới hiện vẻ tàn khốc: “Bước tiếp theo, trực tiếp xóa tên Song Ma thánh địa ở đại lục Hải Thần đi.”

Tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh trong Song Ma thánh địa đều đã chết rồi, mà trước khi đại năng Thần Hải Cảnh mới chưa sinh ra, cho dù là thánh địa Tử Tâm thì cũng đã đủ để tiêu diệt Song Ma thánh địa!

Lưu Vũ hơi gật đầu, sau đó mới quay sang hỏi: “La Chinh, ta muốn biết tình hình Vương của chúng ta bây giờ của như thế nào?”

Thời gian trước, ánh sáng trên pho tượng vương giả của Huân gần như hoàn toàn tiêu tan, suýt chút nữa Lưu Vũ cho rằng Huân đã mất rồi. Nhưng đúng lúc tia sáng kia gần biến mất thì bỗng nhiên lại dần dần được củng cố, bây giờ vẫn đang dần dần khôi phục. Nàng rất lo lắng cho tình huống bây giờ của Huân!

Nếu không phải bản thân sắp đối mặt với đại Thiên Kiếp, lúc ấy suýt chút nữa Lưu Vũ đã định đi Trung Vực tìm La Chinh.

La Chinh gật đầu, lấy một cành khô màu nâu từ trên người ra.

“Dưỡng Hồn Mộc!” Ánh mắt Lưu Vũ bỗng run rẩy.

Trong tình huống bình thường, Dưỡng Hồn Mộc chẳng qua chỉ là cách để kéo dài hơi tàn, nếu không phải tình huống hết sức nguy hiểm thì không thể nào cần dùng đến Dưỡng Hồn Mộc này.

Trên mặt La Chinh cũng lộ vẻ bi thương: “Huân giúp ta ngăn cản một đòn công kích linh hồn. Linh hồn nàng đã sắp tiêu tan, bất đắc dĩ ta mới phải đưa linh hồn nàng vào trong Dưỡng Hồn Mộc.”

Lưu Vũ cắn răng, trên mặt lộ ra vẻ do dự: “Hay là, thử dùng lực sinh mệnh của cây thánh một lần đi. Ít nhất thì cũng có thể đánh thức được ngô Vương.”

Nghe nói như vậy, La Chinh lại lắc đầu: “Ta thấy vẫn là thôi đi.”

Trận loạn chiến với Song Ma thánh địa vừa rồi đã biến toàn bộ thánh địa Thiên Vũ thành một mảnh hỗn độn, muốn tu sửa lại tất cả thánh địa thì cần phải mượn sức mạnh của cây thánh này!

Đứng ở góc độ của La Chinh dõi mắt nhìn xuống, cây thánh to lớn kia cũng đã tan hoang lắm rồi, huống chi lúc trước cây thánh đã từng dùng sức mạnh của nó bổ sung cho Huân. Nếu lấy đi quá nhiều sức mạnh của cây thánh thì e rằng cả cây thánh cũng sẽ khô kiệt.

“Nhưng ngô Vương mới là quan trọng nhất, ta có thể cảm nhận được mong muốn của cây thánh, nó đồng ý dâng hiến chính mình để cứu ngô Vương!” Lưu Vũ kiên trì nói.

La Chinh thở dài một hơi, rồi mới lên tiếng: “Là bởi vì ta nên Huân mới rơi vào tình cảnh như vậy. Huống chi muốn hoàn toàn chữa trị linh hồn đã bị tổn thương của nàng, dựa vào cây thánh thì cũng không đủ. Ta sẽ nghĩ cách để nàng hồi phục.”

Thật ra tác dụng của Dưỡng Hồn Mộc trong tay La Chinh cũng không kém cây thánh, chẳng qua Dưỡng Hồn Mộc có tính ôn hòa, hiệu quả rất chậm, chỉ đủ để giữ được linh hồn của Huân.

Đúng lúc này, từ trên cành khô trên cây thánh lại có một cô gái Yêu Dạ tộc mặc quần áo màu vàng đi tới, hành lễ với Lưu Vũ.

“Có chuyện gì vậy Liễu Lam?” Liễu Lam là một Chiến Thánh cấp ba trong tộc, bây giờ xuất hiện ở đây không biết là có chuyện gì, Lưu Vũ cũng cảm thấy khó hiểu.