Bách Luyện Thành Thần

Chương 926



La Chinh hoàn toàn không ngờ được người của Yêu Dạ tộc lại có thể ra tay với Huân!

Linh hồn Huân đã vô cùng suy yếu, không thể chịu được thêm giày vò gì nữa. Huống chi Dưỡng Hồn Mộc chỉ có một đoạn, nếu bị kẻ này cướp đi rồi bẻ gãy thì e là linh hồn của Huân không thể cứu được nữa!

La Chinh cũng phản ứng cực nhanh, hắn lật tay một cái, Dưỡng Hồn Mộc bị hắn ném lên không trung.

Thân hình Liễu Lam chợt lóe, nàng ta lập tức nhảy lên, chỉ thiếu chút nữa là đã nắm được Dưỡng Hồn Mộc trong tay. La Chinh hừ lạnh một tiếng, nắm lấy chân Liễu Lam, kéo mạnh3xuống dưới.

“Đi xuống!”

“Huỵch!” một tiếng, Liễu Lam trực tiếp bị kéo xuống dưới, sau đó Dưỡng Hồn Mộc lắc lư rơi xuống, rơi trở lại vào trong tay La Chinh.

Mà hai thị vệ bên cạnh Lưu Vũ cũng đã đè Liễu Lam xuống đất.

Ánh mắt Lưu Vũ như có điện, nhìn chằm chằm vào Liễu Lam rồi trầm giọng hỏi: “Liễu Lam, ngươi làm gì vậy hả!”

Liễu Lam lại không thèm quan tâm tới lời nói của Lưu Vũ, nàng ta cười lạnh: “Ngươi tên là La Chinh, đúng không?”

Bởi vì nhóm Lưu Vũ là người của Yêu Dạ tộc, nhưng La Chinh lại không phải, vừa nghĩ đến chuyện vừa rồi nếu mình phản ứng chậm một bước2thôi thì linh hồn của Huân cũng đã tan thành mây khói, vẻ mặt hắn liền trở nên hung ác.

“Đúng, ta chính là La Chinh.” Quá tức giận nên La Chinh ngược lại còn bật cười: “Không biết ngươi tên là gì? Vương cai quản Hình Phạt của Yêu Dạ tộc!”

Liễu Lam thản nhiên nói: “Ngươi không có tư cách biết tên ta, nhưng ta tốt bụng khuyên ngươi một câu, giao Dưỡng Hồn Mộc ra, để linh hồn Huân tiêu tan giữa trời đất này thì ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một cái mạng.”

Nghe nàng ta nói như vậy, La Chinh đứng tại chỗ, yên lặng một lúc rồi bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên “Ha ha ha ha!”

“Ngươi cười cái gì?” Liễu Lam hỏi.

“Giọng nói này...” La Chinh nhướng mày, hắn đã từng nghe thấy giọng nói này. Nó chính là của người đã từng bị La Chinh đánh nát pho tượng vương giả lúc ở trong đại sảnh cây thánh!

“Ngô Vương!”

Nghe được giọng nói này, tất cả mọi người trong Yêu Dạ tộc đều rối rít quỳ một chân xuống đất.

Yêu Dạ tộc có tổng cộng ba pho tượng vương giả, Huân chính người là giữ chức Sát Lục Vương, mà xem ra người giữ chức Hình Phạt Vương này đã thông qua bí pháp, chiếm cứ thân thể của Liễu Lam, muốn dồn Huân vào chỗ chết.

Có lẽ Lưu Vũ cũng có thể9suy đoán được tranh chấp giữa hai vị vương rồi. Nhưng những chuyện tranh chấp này hoàn toàn không phải chuyện mà nàng có thể tham dự, cho nên Lưu Vũ cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể duy trì thái độ trung lập xem chuyện này phát triển như thế nào.

“Đúng, ta chính là La Chinh.” Quá tức giận nên La Chinh ngược lại còn bật cười: “Không biết ngươi tên là gì? Vương cai quản Hình Phạt của Yêu Dạ tộc!”

Liễu Lam thản nhiên nói: “Ngươi không có tư cách biết tên ta, nhưng ta tốt bụng khuyên ngươi một câu, giao Dưỡng Hồn Mộc ra, để linh hồn Huân tiêu tan giữa trời đất này thì3ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một cái mạng.”

Nghe nàng ta nói như vậy, La Chinh đứng tại chỗ, yên lặng một lúc rồi bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên: “Ha ha ha ha!”

“Ngươi cười cái gì?” Liễu Lam hỏi.

La Chinh cười lạnh đi về phía Liễu Lam, nhìn hai luồng sáng màu xanh thẳm trong mắt Liễu Lam rồi nói: “Khó trách, khó trách!”

“Khó trách cái gì?” Liễu Lam lại hỏi.

“Khó trách Huân nói ngươi là một ả tiện nhân, bây giờ linh hồn nàng ấy ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, ngươi lại một lòng muốn đẩy nàng ấy vào chỗ chết. Ngươi, quả thực là rất ti tiện!” La Chinh mắng một cách trắng trợn.

Theo lý mà nói, bây giờ đang ở trong thánh địa của Yêu Dạ tộc, nhục mạ Vương của Yêu Dạ tộc như thế là rất bất kính. Nếu đổi thành bất cứ ai khác, Lưu Vũ ắt sẽ ra tay tiêu diệt. Thế nhưng chuyện này lại liên quan đến tranh chấp giữa hai vị vương, nên Lưu Vũ chỉ quỳ một chân trên đất, không hề đứng dậy, không giúp bên nào.

Bị La Chinh nhục mạ như thế, nhưng Liễu Lam chỉ cười khẩy: “Lá gan của ngươi không nhỏ, mạng cũng thật dai. Cho dù ngươi nắm giữ mệnh Đại Thế Chi Tranh thì đã sao? Đại thế mở ra cũng không phải thiết lập cho một mình ngươi. Mỗi khi đại thế mở ra đều có không ít người có mệnh Đại Thế Chi Tranh. Tin ta đi, ngươi nhất định sẽ là một trong những kẻ mất mạng...”

Ánh mắt La Chinh trầm tĩnh, lạnh nhạt nhìn Liễu Lam. Lúc này hắn mới lạnh lùng nói: “Ta có phải một trong số đó hay không, chuyện này không quan trọng. Quan trọng là, ngươi là một ả tiện nhân.”

“Nếu ngươi chịu giao Dưỡng Hồn Mộc ra, ta có thể sử dụng sức mạnh của Yêu Dạ tộc, cho ngươi...” Liễu Lam cau mày một cái tiếp tục dụ dỗ La Chinh.

“Ngươi là một ả tiện nhân!”

“Địa vị của ta cao hơn Huân, năng lực cũng vượt xa tưởng tượng của ngươi.”

“Ngươi là một ả tiện nhân!”

“Ta...”

“Ngươi là một ả tiện nhân!”

Cho dù Hình Phạt Vương kia nói cái gì, La Chinh cũng chỉ đáp trả lại bằng một câu này. Sau khi nói bảy tám câu liên tiếp, rốt cuộc Hình Phạt Vương cũng bùng nổ. Nàng ta điều khiển thân thể của Liễu Lam gào thét lên: “Lưu Vũ, giết hắn cho ta!”

Lưu Vũ không ra tay, nàng vẫn cung kính quỳ dưới đất như trước. Những người khác trong Yêu Dạ tộc cũng quỳ một chân trên đất, không hề nhúc nhích.

Không trông cậy được vào những người khác, Hình Phạt Vương chỉ có thể tự mình ra tay. Nhưng tu vi của Liễu Lam chỉ là Chiến Thánh cấp ba, không thể nào làm gì được La Chinh. Huống chi vì nàng ta thao túng cơ thể của Liễu Lam, nên thực lực vốn đã giảm đi nhiều. Giống như La Chinh dựa vào Hồn Hạch để thao túng cơ thể Phong Niệm Vân vậy, hắn không thể nào phát huy được hết thực lực của Phong Niệm Vân.

“Ầm ầm!”

Sau mấy chiêu, Liễu Lam liền bị La Chinh thu phục. Nhưng vẫn chưa xong, thân hình La Chinh thoắt một cái đã bay về hướng đại sảnh cây thánh.

Thấy La Chinh một mình tiến vào đại sảnh cây thánh, một người trong Yêu Dạ tộc hạ giọng hỏi Lưu Vũ: “Lưu Vũ đại nhân, La Chinh vào đại sảnh...”

Lưu Vũ nhún vai một cái, chỉ có thể nói: “Làm như không nhìn thấy là được.”

La Chinh tiến vào đại sảnh cây thánh, đi thẳng về phía pho tượng vương giả màu xanh thẳm kia, tùy tiện vỗ hai cái lên trên, cười hỏi: “Còn muốn nói điều gì không?”

Pho tượng Hình Phạt Vương chợt run lên, hai mắt lại lần nữa mở ra. Ả đang chuẩn bị mở miệng thì La Chinh lại cướp lời, nói: “Ngươi là một ả tiện nhân!”

Bởi vì tức giận nên gương mặt của pho tượng tinh xảo kia giờ phút này cũng bắt đầu vặn vẹo: “La Chinh, ngươi dám nhục mạ ta như vậy. Nếu có một ngày ngươi phi thăng lên Thượng Giới, ta...”

“Loảng xoảng!”

Không đợi pho tượng kia nói xong, La Chinh lại đánh ra một quyền, lập tức đập nát pho tượng kia. Ngay sau đó, hắn lắc lắc quả đấm trong tay, mỉm cười nói: “Tiện nhân già mồm!”

Sau khi đập nát pho tượng của nữ nhân này, La Chinh thong dong trở lại bên cạnh Lưu Vũ. Mọi người trong Yêu Dạ tộc cũng không nói gì, chỉ coi cảnh tượng vừa rồi chưa từng xảy ra. Nhưng chuyện này lại khiến đám người Tư Đồ Hạo Thiên bên cạnh trợn mắt há mồm. Bọn họ quả thực không ngờ ở Yêu Dạ tộc lại diễn ra vở tuồng này.

Mặc dù vẻ mặt La Chinh rất thoải mái nhẹ nhàng, nhưng trong lòng hắn cũng thầm nghĩ, chờ sau khi hắn chữa trị xong linh hồn cho Huân, tìm được một cơ thể khác, tất nhiên hắn sẽ giúp nàng khôi phục địa vị của mình, giúp nàng ấy đoạt lại tất cả những thứ thuộc về nàng. Về phần tiện nhân kia, hắn cũng sẽ phải cho nàng ta thưởng thức mùi vị của việc bị coi thường!

Năng lực khôi phục của thánh địa Thiên Vũ thật đáng kinh ngạc.

Dù sao thì toàn bộ thánh địa đều xây dựng quanh cây thánh. Tuy nhìn vết thương của cây thánh cũng tương đối nặng, đến cả thân chính cũng bị thiêu đốt không ít, nhưng rễ của nó lại không hề bị tổn thương.

Rễ cây thánh này đâm sâu xuống lòng đất đến mấy trăm trượng, có vài cái rễ còn vươn ra hàng trăm dặm, không ngừng hấp thu chất dinh dưỡng trong đất. Mới qua một ngày, vết thương bên ngoài cây thánh cũng đã lành lại kha khá.

Không chỉ như thế, trong lúc cây thánh tự chữa lành, nó vẫn đồng thời nuôi dưỡng toàn bộ thánh địa Thiên Vũ. Cho nên trong thánh địa Thiên Vũ cũng đã xuất hiện không ít mầm non màu xanh. Xem ra, thánh địa sẽ sớm khôi phục hoàn toàn lại như bình thường thôi.

Về phần đám người Tư Đồ Hạo Thiên của thánh địa Tử Tâm, bọn họ đã liên kết với các đại năng Thần Hải Cảnh như Lam Băng để tiêu diệt Song Ma thánh địa. Những chủng tộc khác trong đại lục Hải Thần cũng bị chấn động.

Trước đây, khi Ma tộc bị đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, những chủng tộc khác đều biết rõ Ma tộc nhất định sẽ sụp đổ. Nhưng bọn họ không ngờ lại sụp đổ nhanh như vậy. Thời gian còn chưa đến một năm, Song Ma thánh địa hùng mạnh một thời đã bị tiêu diệt!

Nhưng đối với những chủng tộc khác mà nói, chuyện Ma tộc bị diệt tộc cũng không phải là một chuyện xấu. Chủng tộc này vừa ngang ngược lại vừa vô cùng độc ác, trong khi đó Nhân tộc và Yêu Dạ tộc thì lại ôn hòa hơn không ít. Điển hình là Nhân tộc đã hoàn toàn khống chế tháp Tội Ác, nhưng lại không tùy tiện phá hỏng quy tắc, tiêu diệt những chủng tộc khác giống như Ma tộc trước đây.

Hai ngày sau...

Yêu Dạ tộc đã gom đủ vật liệu mà Cáp Bằng yêu cầu.

Đối với Cáp Bằng mà nói, việc chế tạo loại con rối cấp bậc này hoàn toàn là một chuyện cỏn con. Cho nên ngay sau khi nhận được vật liệu, Cáp Bằng chỉ cần nửa ngày đã tạo được tám con rối.