Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2134: Huyền Vũ Thất Kiệt Trận



Tiếng gầm của những tên đồng giáp luyện thi vang lên.Dung mạo bọn chúng dữ tợn vô cùng,người tinh thần yếu nhìn thấy chắc không tránh khỏi một thời gian dài gặp ác mộng a.
Hơn nữa số lượng luyện thi cũng phải vài vạn.yêu hóa giả ở phụ cận nhìn mà nghẹn họng,trân trối.
"Sao có nhiều Đồng giáp thi đến như vậy?"
Những quái vật này, tu vi thấp nhất cũng tương đương Ngưng Đan hậu kỳ.Nguyên Anh, Ly Hợp cũng chiếm lượng lớn.Mạnh nhất là mấy Thi Vương,hơi thở phát ra cũng đủ thấy không phải hạng bình thường,muốn liều mạng cùng các lão quái vật Động Huyền Kỳ cũng không thành vấn đề.
Ở nơi xa,Lâm Hiên trốn trong đám người, ánh mắt híp lại đánh giá đại chiến đang nổ ra, trên mặt cũng hiện lên vài phần kinh ngạc, nhưng mà vừa nghĩ tới thân phận của đối phương,liền bình thường trở lại.
Hắn là Thiên Thi môn Thái Thượng trưởng lão,lại còn là tu sĩ Phân Thần kỳ, trời mới biết đa sống bao nhiêu vạn năm, nuôi được có ngần ấy luyện thi cũng chẳng có gì lạ.Thực lực lão này thật đúng là vượt xa các tồn tại cùng giai, đem Thiên Phong thành san bằng đối với lão mà nói cũng không phải không có khả năng.
Trong lòng Lâm Hiên thêm vài phần kiêng kị, nhưng cũng không có hành động gì thiếu suy nghĩ.
Có câu nói, người nổi danh tất có vài phần bản lĩnh.
Nơi này là thánh địa của yêu hóa giả nơi Thiên Sương Quận ,cao thủ tụ tập như mây, Lâm Hiên không tin thành này không có sức hoàn thủ.Cho nên chính mình cũng không cần phải làm gì, yên lặng xem kỳ biến rồi tính sau.
"Các ngươi có thể đi chết rồi."
Tiếng cười Cổ Lão Ma kiêu ngạo truyền ra, hắn vừa dứt lời, những tên đông giáp luyện thi gầm lên một tiếng rồi biến thành từng đạo hôi quang bắn về phía thành lâu.
Nhất thời, tiếng kinh hô vang lên không ngớt.Số lượng yêu hóa giả tại Thiên Phong thành hơn đám luyện thi rất nhiều nhưng bọn hắn lại đang phân tán ở các ngả.Lấy thế cục trước mắt mà nói, ngược lại là đám luyện thi đang chiếm thượng phong.
Huống chi lại có Cổ Lão Ma trấn giữ nơi này,yêu hóa giả cảnh giới hơi cao đều bị lão quái vật này diệt trừ.Số còn dư lại đương nhiên ngăn cản không nổi, chỉ trong giây lát, đoạn tường thành này đã bị đám luyện thi chiếm lĩnh.
"Phàm nhân chính là phàm nhân, có chút thực lực mà đã nghĩ có thể ngang hàng cùng với tu tiên giả chúng ta."
Trên mặt Cổ Lão Ma tràn đầy dữ tợn cùng đắc ý, hắn quay đầu lại, ánh mắt tập trung vào Lâm Hiên."Thật kỳ lạ,khoảng cách gần thế này mà ta vẫn không thể cảm nhận chút pháp lực ba động nào trên người tiểu tử kia.Chẳng lẽ hắn chính là dựa vào thần thông này mà ẩn giấu được thân phận tu sĩ."
Liễm Khí Thuật thật huyền diệu a!
Trong lòng Cổ Lão Ma có chút nói thầm, nhưng mà rất nhanh đã bị nụ cười lạnh thay thế.
Huyền diệu thì như thế nào?
Thực lực mới là vương đạo, ta xem ngươi hiện tại chạy trốn nơi đâu?
Trong mắt của hắn hiện lên một đạo quang mang kỳ lạ,chung quanh thân thể bị sát khí bao phủ.Mà đúng lúc này,lão dường như cảm ứng được điều gì đó,nghiêng người nhìn lại.
"Nhất,nhị ,tam. . . Thất, tổng cộng là bảy tên yêu hóa giả cấp bậc Động Huyền Kỳ đang nhanh chóng đến đây." Vẻ mặt Cổ Lão Ma cũng có chút ngưng trọng.
Vốn thực lực của yêu hóa giả không cách nào tra xét được bằng thần niệm, nhưng giây phút này, bảy vị trưởng lão lại cố ý đem khí thế toàn bộ tỏa ra.
Nhận thấy đám luyện thi đang chiếm thượng phong,bọn họ tăng nhanh tốc độ độn quang chỉ thoáng chốc đã đến cửa thành.Phía sau còn có rất nhiều yêu hóa giả đang chạy tới nơi này.
Phân Thần kỳ lão quái vật thì như thế nào, chẳng lẽ mình hắn có thể địch lại cả thành?
Lão quái vật ngang ngược càn rỡ khiến đám yêu hóa giả phẫn nộ vô cùng.Về phần đám phàm nhân bình thường, tất nhiên không dám tới gần.
Xem ra bọn họ rất hiểu đạo lý "trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết" (^^!)
Những phàm nhân này tuy không giúp được gì nhưng lại đứng từ xa cổ vũ cho đám yêu hóa giả.Trong lúc nhất thời, Cổ Lão Ma biến thành chuột chạy qua đường,người người hô đánh.
Nhưng lão quái vật mặt không đổi sắc, bảy tên Động Huyền thì như thế nào, ở trước mặt thực lực tuyệt đối,bọn chúng chỉ là đám rác rưởi mà thôi.
Tiếng cười quái dị truyền vào tai, Cổ Lão Ma tay trái biến đổi pháp quyết,bắn ra một cột sáng thô to,đen nhánh như mực,mang theo linh áp tràn ngập không gian.
"Không tốt, mau tránh "
Ngân phát lão giả quá sợ hãi, nhưng muốn tránh đã không kịp , mắt thấy Đại Hán đầu trọc sẽ bị đánh trúng, người này chợt quát to một tiếng,hai tay nắm thành quyền,giơ ngang trước ngực rồi hung hăng đụng vào nhau.
Theo động tác của hắn,một hào quang màu vàng đất từ bên ngoài thân thể hắn tỏa ra khắp nơi,sau đó hội tụ thành một hư ảnh hình dáng kỳ lạ, nhìn qua lại có chút giống như xác ô quy
Oanh!
Tiếng bạo liệt không ngừng vang lên, Cổ Lão Ma dùng thủ đoạn đánh lén lại thu được cái kết quả ngoài ý liệu.Bất quá Đại Hán đầu trọc cũng đã bị thương, bên khóe miệng chảy ra vết máu đỏ sẫm.Nhưng bất kể như thế nào, hắn đã đở được đòn công kích này.
"Di!"
Trên mặt Lão ma toát ra mấy phần kinh ngạc, đối phương là một Động Huyền trung kỳ yêu hóa giả,vậy mà phòng ngự cúng thái quá rồi, chẳng lẽ hắn dung hợp với tinh hạch của Huyền Quy.
Trong các loại yêu thú,huyền quy có sức phòng ngự không phải chuyện đùa,cũng chỉ như thế mới đúng a.
Bảy vị trưởng lão Thiên Phong thành đều lộ ra vẻ mặt khó coi đến cực điểm, sự tình đã đến mức này, tự nhiên không thể thương lượng,chỉ có thể quyết chiến một trận.
"Không tốt, đơn đả độc đấu, chúng ta cũng không phải đối thủ của lão ma, không thể để hắn tiêu diệt từng bộ phận được, nhanh bố trí Huyền Vũ thất Kiệt trận, chỉ có nhờ trận pháp chi lực, mới có thể liều mạng cùng lão quái vật." Ngân phát lão giả sắc mặt đại biến nói.
Lời còn chưa dứt, hắn đã sờ tay vào ngực, rất nhanh, một cây tiểu kỳ màu xanh biếc xuất hiện trong lòng bàn tay.
Mấy người trưởng lão khác cũng không dám chậm trễ, bất quá đồ vật bọn họ lấy ra không giống nhau, có phù triện, có kim bát, có trường kiếm, thậm chí còn có một chiêu hồn phiên .
Mặc dù tạo hình khác nhau, nhưng sau khi lấy ra, cư nhiên lại có thanh âm cộng minh vang lên, sau đó mấy tên yêu hóa giả đem bảy kiện bảo vật cùng nhau tế lên.
Oanh!
Cả bầu trời, nhất thời âm trầm xuống, tuy không phải là đưa tay không thấy được ngón, nhưng ánh sáng từ mặt trời cũng ảm đạm vô cùng, sau đó, một Đóa Đóa ô vân từ hư không hiện ra .
Cũng nhanh chóng tụ hợp,cuồn cuộn không ngừng hướng bốn phương tám hướng bao phủ phạm vi hơn mười dặm.Đây cũng mới chỉ là bắt đầu,đám mây không ngừng biến hóa.
"Cái này. . ."
Ngay cả Lâm Hiên đứng lẫn trong đám người lúc đầu lộ ra vẻ hoài nghi,sau đó biến thành giật mình .
Đám ô vân kia cư nhiên có thể huyễn hóa ra một quái vật hình linh quy ,nhưng mà cái đuôi uốn lượn lại có điểm giống với bính xà.
Huyền Vũ!
Lâm Hiên tuy chưa từng thấy tận mắt linh thú này nhưng danh tiếng của nó lại như sấm bên tai.
Một trong tứ linh thú,đại danh đỉnh đỉnh.
Huyền Vũ tất nhiên là cường đại,bất quá trước mắt chỉ là ô vân biến ảo hình dáng mà thôi. Cũng không biết trận pháp này có quan hệ gì với Huyền Vũ không.
Hoặc là nói Huyền Vũ thất Kiệt trận đến tột cùng ẩn chứa điều gì huyền bí.
Lâm Hiên không hiểu được, giây phút này,hắn căn bản không có thời gian đi tra cứu cái gì.
Trên mặt Cổ Lão Ma cũng lộ ra vẻ giật mình,dưới đáy ô vân đột nhiên xuất hiện một dòng nước xoáy.
Đường kính chừng bảy tám trượng, sâu không thấy đáy.
Từ bên trong tuôn ra hấp lực kinh người,nhìn qua có vài phần tương tự với hắc động,hướng về lão Ma mà nuốt lấy.
Lão quái vật tự nhiên không chịu bó tay chịu trói, nhưng mà hấp lực quá mức khủng khiếp,lão Ma thi triển hết vốn liếng cũng chỉ kiên trì được mấy lần hít thở,rất nhanh liền bị hút vào giữa đám mây.
"Chúng ta cũng đi."
Bảy vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau gật đầu, sau đó bọn họ nắm lấy bảy kiện bảo vật đã mở ra Huyền Vũ thất Kiệt trận.Từ đầu,bộ ngực, tứ chi cùng phần đuôi của Huyền Quy phân biệt có ánh sáng hiện lên, hóa thành bảy cái Thái Cực đồ, bọn họ không chút do dự liền bay vào giữa đồ hình Thái Cực,biến mất trong ô vân.
Tám người trước sau biến mất, Nhưng chỉ một lúc sau,bên trong Huyền Vũ thất kiệt trận không ngừng truyền ra tiếng nổ bạo liệt,thân hình Huyền Quy không ngừng rung động,ẩn ẩn lưu chuyển không ngừng các màu linh quang .
Nhưng bởi vì có trận pháp che chắn,nên không ai có thể biết được tình hình chiến đấu như thế nào.
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ vui mừng, ngoại trừ xem náo nhiệt,hắn cũng nhìn ra những chỗ ảo diệu của trận pháp này,bất quá uy lực cụ thể như thế nào thì không rõ. Bảy tên yêu hóa giả cấp bậc Động Huyền mượn uy lực trận pháp không chừng có thể đánh ngang tay với Cổ Lão Ma.
Cho dù không địch lại, hẳn là cũng có thể tiêu hao rất nhiều pháp lực của đối phương.
Điểm này tuyệt không thể nghi ngờ.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ buông lỏng, tình huống hôm nay tương đối có lợi với mình a. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong đám ô vân, bát đại cao thủ đánh đến bất diệt nhạc hồ, mà bên cạnh thành lâu, luyện thi cùng với yêu hóa giả khác cũng đang rời vào thế giằng co.
Đám đồng giáp luyện thi thực lực không phải chuyện đùa, hơn nữa căn bản không cần lão ma thao túng,có thể tự mình chiến đấu, hơn nữa hung hãn không sợ chết,đấu với đám đông yêu hóa giả gấp mình nhiều lần nhưng cũng không rơi xuống thế hạ phong.
Ánh mắt Lâm Hiên quét qua giữa sân, trên mặt càng đắc ý.
Sau đó,hắn thấy không có người chú ý tới mình, liền lặng yên không một tiếng động biến mất tại chỗ.
Tất nhiên không phải là chạy trốn, điều này căn bản là không cần thiết, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, Lâm Hiên hiện tại lại không vội, tình huống hiện giờ rất có lợi cho hắn.
Trong thành đang vô cùng nhốn nháo, Lâm Hiên lẳng lặng đi đến một góc khuất..
Ánh mắt quét qua phụ cận lại không thấy phàm nhân hay yêu hóa giả.
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng , hai tay nắm chặt, thanh âm bùm bùm cách cách vang lên, cả người linh quang chợt lóe, vài đạo Phù Văn thần bí hiện ra.Chợt lóe rồi biến mất, Lâm Hiên đã đem Thiên Ma hóa Anh đại pháp giải khai.
Lâm Hiên sở dĩ dám làm như thế là có nguyên nhân.
Cấm chế của Thiên Phong thành cũng có sơ hở, phàm là tu sĩ từ bên ngoài vào thành sẽ bị phát hiện, nhưng sau khi đi vào,cấm chế này sẽ mất hiệu quả.
Cho nên dù Lâm Hiên giải trừ bí thuật cũng không có phương hại gì.Đương nhiên,không muốn bại lộ thân phận nên Lâm Hiên vẫn thi triển Liễm Khí Thuật.