Đám Yêu hóa giả cùng lũ Đồng giáp luyện thi đánh nhau đến thiên hôn địa ám, đã từ từ lấy được thượng phong, nhưng còn cách thắng lợi rất xa, căn bản là không có ai chú ý tới Lâm Hiên. "Thật là trời cao giúp ta."Lâm Hiên lẩm bẩm nói nhỏ, sau đó lặng lẽ đem thần thức thả ra,vô cùng cẩn thận. Hắn tìm tòi khắp Thiên Phong thành,không bỏ qua một ngóc ngách nào.Tiên thành bình thường còn có bảo khố,huống chi Thiên phong thành là nơi yêu hóa giả tụ tập nhiều nhất tại Thiên Sương Quận.Bảo bối chắc chắn có không ít. Tu sĩ nào chẳng là không lợi không làm, có tiện nghi dĩ nhiên là muốn chiếm rồi. Lúc này mắt thấy tình thế có lợi, Lâm Hiên lại bắt đầu suy tư tìm cách đạt được ích lợi lớn nhất.Đừng bảo là hèn hạ, con đường tu tiên đầy chông gai, vốn chính là cùng thiên tranh giành, cùng địa tranh giành, cùng người tranh giành, Đã bước vào bảo sơn mà lại tay không ra về thì thiệt không còn thiên lý a . Thời gian ước chừng qua một tuần trà, Lâm Hiên lại ngẩng đầu lên,có chút nhíu mày, tìm tòi lâu như vậy mà lại không chút thu hoạch.Lâm Hiên cũng không có nổi giận.Muốn có được bảo vật, dĩ nhiên không đơn giản như vậy. Lâm Hiên vắt tay lên trán, trên mặt lộ ra mấy phần do dự. Thần thức không phát hiện đầu mối nào, Thiên Phong thành lớn như vậy,mà lại không có một cái kiến trúc đặc biệt một chút để từ từ tìm.Huống chi là những bảo vật trọng yếu sẽ không thể xuất hiện nơi phường thị tầm thường,hay trong những tòa nhà na ná nhau này. Muốn tìm được bảo vật không chỉ cần trí tuệ, mà còn cần vận khí a. Lâm Hiên cũng nghĩ tới dùng Sưu hồn thuật, nhưng những yêu hóa giả bình thường làm sao biết được bảo vất giấu ở đâu,có khi còn đả thảo kinh xà. Cân nhắc thiệt hơn một lúc, Lâm Hiên quyết định không dùng cách này. Đột nhiên, hắn quay đầu nhìn về hướng trung tâm tòa thành. Hiện ra trước mắt là một ngọn núi cao ngất. Nếu như mình không nhớ lầm, bảy tên Yêu hóa giả Động Huyền kỳ chính là từ hướng này bay tới, ngọn núi là động phủ của bọn hắn,có chức năng giống với phủ thành chủ của các Tiên thành? Bảo khố có thể ở đây hay không? Dù sao đem bảo vật giấu vào nơi mà không ai nghĩ đến cũng là một cách thủ hộ.Dĩ nhiên, cái này cũng chỉ là suy đoán, khả năng không cao lắm, nhưng hiện tại không có đầu mối gì,cứ đi thử một lần cũng không tồi. Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Hiên không một tiếng động,lặng yên bay qua.Vì không để ai chú ý,hắn biến thành một đạo Kinh Hồng mờ mờ ảo ảo,pháp lực ba động cũng rất yếu.Làm như vậy tuy bí mật, nhưng lại ảnh hưởng đến tốc độ. Rất chậm, dĩ nhiên là đối với độn quang bình thường của Lâm Hiên mà nói thôi.Một tuần trà qua đi, Lâm Hiên đã dừng lại tại chân núi. Ngẩng đầu nhìn lên, Lâm Hiên ánh mắt híp lại, sau đó hướng đỉnh núi bay đi.Khoảng cách hai ba trăm trượng ,tự nhiên chớp mắt là tới. Rất nhanh, Lâm Hiên đã xuất hiện tại đỉnh núi, ánh mắt quét qua chung quanh, bên khóe miệng lại lộ ra một tia chê cười, chậm rãi mở miệng: "Đạo hữu ẩn ở trong bóng tối, rốt cuộc là muốn làm gì, chẳng lẽ muốn đánh lén Lâm mỗ?" "Di?" Thanh âm có chút kinh ngạc vang lên, sau đó bên trái mấy trục trượng chợt lóe linh quang, một bóng người từ từ hiện ra. Lâm Hiên ánh mắt híp lại, đánh giá đối phương, đây là một yêu hóa tầm hơn tam tuần, dung mạo xấu xí đến cực điểm, lưng còng còng,tai dơi, mũi ưng, giờ phút này lại dùng ánh mắt chim ưng nhìn mồi đánh giá mình . Từ hơi thở của hắn phát ra, tên này là một Động Huyền sơ kỳ Yêu hóa giả. Lâm Hiên mặt ngoài bất động thanh sắc, nhưng trong lòng mừng thầm.Không ngờ lúc này còn xuất hiện một cao cấp Yêu hóa giả, xem ra chính mình chó ngáp phải ruồi,bảo vậy rất có khả năng giấu tại nơi này a. "Tiểu tử, bất kể ngươi làm sao phát hiện được ta, hiện tại ngươi có thể đi du lịch lòng đất bằng tàu ngầm sáu tấm được rồi." Yêu hóa giả lưng còng tràn ngập tự tin, quát to một tiếng, toàn thân bao phủ một tầng hỏa diễm nhưng trên mặt không chút thống khổ lao về phía Lâm Hiên. Đây là pháp thuật gì? Lâm Hiên cùng Yêu hóa giả giao thủ không nhiều lắm, nhưng mà chơi đùa với lửa, hắn lại không sợ bất luận kẻ nào. Khe khẽ thở dài, Lâm Hiên há miệng phun ra một đoàn hỏa diễm tứ sắc lưu ly nhỏ cỡ quả trứng gà.Nó vừa hiện thì lập tức tăng vọt, chỉ trong giây lát đã to cỡ bánh xe,như thiên ngoại lưu tinh hung hăng hướng đối thủ vọt qua. Hiện giờ Lâm Hiên không có hứng thú cùng đối thủ dây dưa,vừa ra tay đã dùng tuyệt kĩ,lấy thế lôi đình vạn quân giải quyết nhanh đối phương. Huyễn Linh Thiên Hỏa! Đối phương cũng không sợ hãi, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn một ít. Kết quả chỉ sau một khắc,song phương liền đụng vào nhau. Vô thanh vô tức! Một đạo lam mang hiện lên, toàn bộ Huyễn Linh Thiên Hỏa đều chuyển thành cực hàn, tên Yêu hóa giả cùng ngọn lửa trên người hắn cư nhiên cùng bị đóng băng. Bên trong tượng đá,tên Yêu hóa giả kia vẻ mặt tràn đầy thần sắc không thể tin tưởng cùng sợ hãi. Hắn nằm mơ cũng không ngờ chỉ một chiêu mà mình đã bại trong tay một tu tiên giả cùng giai. Trên mặt Lâm Hiên lại lộ vẻ hài lòng , vươn tay ra đặt phía trên tượng đá mà không bị ảnh hưởng chút nào.Băng này là do Huyễn Linh Thiên Hỏa đông kết nên sẽ không làm bị thương thi thuật giả. Lâm Hiên thi triển Sưu Hồn Đại Pháp. Rất nhanh,trên mặt Lâm Hiên tràn đầy thần sắc vui mừng, suy đoán của mình quả nhiên không sai,bảo khố đúng là ở nơi này. Đã chiếm được tin tức cần thiết,tên Yêu hóa giả này cũng không cần sống nữa.Tay áo bào phất một cái,phóng ra mấy đạo kiếm quang chém tượng đá thành bốn năm miếng. . . . Cùng lúc đó,bên ngoài Thiên Phong thành, trong ô vân hình Huyền Vũ. Tiếng bạo liệt vang lên không ngớt, Thất đại trưởng lão cùng Cổ Lão Ma đang lúc đánh nhau sống chết.Bảy người có thực lực không tầm thường, hơn nữa am hiểu phối hợp lại mượn trận pháp chi lực, cư nhiên ngạnh sanh cùng lão Ma Phân Thần kỳ.Bất quá giờ phút này đã có chút không địch lại, nhưng có quấn lấy lão Ma lâu như vậy đã là rất giỏi rồi. "Không tốt." Đột nhiên, ngân phát lão giả thất thanh kinh hô, trên mặt tràn đầy thần sắc sợ hãi cùng tức giận. "Đại trưởng lão, sao vậy?" "Hồ đạo hữu đã vẫn lạc." "Cái gì, hồ đạo hữu vẫn lạc?"Bạch phát phụ nhân quá sợ hãi, năm người còn lại vẻ mặt cũng rất kém. "Đúng vậy." "Nhưng là trong thành chỉ có tu yêu giả. . ." "Dĩ nhiên không phải đồng đạo của chúng ta, hơn phân nửa là đồng bọn lão Ma gây ra.Lão dùng kế minh tu sạn đạo, ám độ trần thương, ở chỗ này hấp dẫn sư chú ý của chúng ta,để đồng bọn lặng lẽ lẻn vào thành." Ngân phát lão giả nghiến răng nghiến lợi nói. "Cái gì, chẳng lẽ mục tiêu của hắn là món bảo vật đó?" Cung trang nữ tử thất thanh kinh hô. "Còn không phải sao,tuyệt không thể giải hòa cùng lão quái vật này được." Ngân phát lão giả rất tức giận: "Ta biết mà, đường đường Phân Thần kỳ tu tiên giả, làm sao có thể tới Thiên Phong thành gây rối, nguyên lai là tới mưu đồ bảo vật của chúng ta." "Các ngươi ở chỗ này nói hươu nói vượn cái gì, lấy thân phận của lão phu còn coi trọng bảo vật của các ngươi, kẻ tác quái trong thành chính là cừu nhân của lão phu,là Lâm tiểu tử kia, các ngươi còn không mau thả ta ra. . ." Cổ Lão Ma oán hận nói. "Thả ngươi ra?" Bạch Phát Lão Giả giận tím mặt: "Lão ma, ngươi cho chúng ta đều là hạng hồ đồ sao, có thể dễ dàng lừa gạt như vậy, cái gì cừu nhân chứ, ít ở chỗ này đánh *** đi, tên kia nhất định là đồng bọn của người,là ngươi mưu đồ bảo vật của chúng ta, lão phu cùng ngươi liều mạng." Ngân phát lão giả vừa nói, vừa huy động bảo vật trong tay. Bất luận vẻ mặt hay là giọng nói đều thể hiện sự phẫn nộ đến cực điểm, sáu người khác cũng không kém hơn, thế công chợt gia tăng rất nhiều. "Một đám ngu xuẩn, tự cho mình là đúng, giết đồng bạn các ngươi rõ ràng là Lâm tiểu tử, đâu có liên quan đến lão phu.Hừ,các ngươi nghĩ chỉ dựa vào một bộ trận pháp là có thể ngăn trở bản tọa?" Thanh âm Cổ Lão Ma âm Lệ, rõ ràng cũng đã động chân hỏa. Sau đó,tay áo bào phất một cái, một cái túi linh quỷ màu xám trắng bị tế ra.Miệng túi vừa mở liền truyền ra những tiếng gầm bạo ngược chói tai.Âm phong cuồng động, một đạo thi khí xám trắng từ bên trong bay ra, thoáng một cái hiện nguyên hình là một quái vật tướng mạo dữ tợn vô cùng. Luyện thi! Nhưng mà toàn thân ngân sắc quấn quanh , so với luyện thi bình thường cao cấp hơn nhiều, hơn nữa làm cho người chú mục chính là sau lưng nó có một cặp cánh bạc, nhìn qua tựa như cánh loài Biên Bức. Ngân Sí Thi Vương! Không giống với đám đồng giáp luyện thi đang chiến đấu ngoài kia, Thi Vương này là do lão ma nuôi dưỡng vạn năm ,mất sức chin trâu hai hổ mới đào tạo ra.Thực lực của hắn không phải chuyện đùa, tuy kém lão ma, nhưng hơn xa đám vừa mới tiến cấp Phân Thần kỳ.Hơn nữa,Thi Vương mình đồng da sắt, cơ hồ độ cứng ngang với pháp bảo, khí lực cực lớn,khó mà miêu tả bằng lời. "Không tốt!" Thiên Phong thành Thất đại trưởng lão trăm triệu lần không ngờ đối phương còn có đòn sát thủ như vậy lại không thi triển ra ngay từ đầu, một đám sắc mặt cuồng biến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn "Cạc cạc cạc" tiếng cười quái dị truyền vào tai,thanh âm Cổ Lão Ma kiêu ngạo đến cực điểm: "Như thế nào, hối hận cùng bản lão tổ đối nghịch sao, đáng tiếc đã chậm, ta muốn đem bọn ngươi Trừu Hồn Luyện Phách." Lời còn chưa dứt, Ngân Sí Thi vương đã tàn bạo nhào lên. Biết rõ không địch lại, nhưng mấy tên Yêu hóa giả đã thành thế cưỡi cọp khó xuống, chỉ có thể kiên trì thi triển pháp bảo bí thuật, trong lúc nhất thời,tiếng nổ kịch liệt không ngừng vang lên,trình độ đấu pháp cùng với vừa rồi so sánh rõ ràng kịch liệt hơn rất nhiều. Bên trong tầng mây, Thất trưởng lão rơi vào tình thế bất lợi, gặp phải nguy cơ vô cùng nghiêm trọng. Mà trên cổng thành, những Yêu hóa giả khác lại hăm hở lao lên.Theo thời gian trôi qua,càng ngày càng nhiều yêu hóa giả từ trong thành chạy tới, cậy vào ưu thế nhân số, bọn họ đã hoàn toàn giành được quyền chủ động, luyện thi bị tiêu diệt từng con,từng con một. Thủ thắng chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi. Mà hết thảy điều này Lâm Hiên không thèm quan tâm, bất kể ai thắng ai thua đều sẽ tổn thương nguyên Khí,vừa vặn tạo điều kiên cho mình đục nước béo cò a. Huống chi giờ phút này,tâm tình Lâm Hiên cũng đúng như vậy, thông qua Sưu Hồn Thuật, Lâm Hiên đã biết địa điểm chính xác cất giấu bảo vật. Lâm Hiên đi tới sườn núi, dựa theo trí nhớ của đối phương mà tìm được một vách núi dựng đứng,địa hình cùng cảnh vật phụ cận không sai chút nào,tay phải Lâm Hiên chém xuống.